Thân Hữu Tiếp Tay...

BA MƯƠI BẢY NĂM VẪN CHƯA SÁNG MẮT _ LÃO MÓC

Cuộc biểu tình ngày 5/6/2011 đã có nhiều cơ quan thông tin ngoại quốc và các boggers từ trong nước đưa tin; trong khi đó thì Đảng và Nhà Nước ta “lại phát huy truyền thống bịp bợm” cho rằng các cơ quan truyền thông của nước ngoài là loan tin thất thiệt!

Đặc biệt có bản tin của nhà thơ Đỗ Trung Quân  (ĐTQ) viết trong facebook của ông ta kể về “cuộc đối thoại khá căng thẳng” ở văn phòng thành đoàn giữa những người lãnh đạo của cơ quan này với các ông Lê Hiếu Đằng, Lê Công Giàu, Huỳnh Tấn Mẫm.

Theo ĐTQ, thì Lê Công Giàu là cựu Phó bí thư thường trực thành đoàn, “khét tiếng kiên cường trong tù đày.” , Lê Hiếu Đằng, “ngay cả khi giữ các trọng trách  vẫn không vì phú quí vinh hoa, cứ theo lẽ phải mà tranh đấu (!)”. Huỳnh Tấn Mẫm, Tổng hội Sinh viên Sàigòn, “một người không chỉ nổi tiếng trong nước mà thành tích đấu tranh trước 1975 của ông còn làm tốn nhiều giấy mực của báo chí quốc tế”.

Theo ĐTQ thì “cuộc đối thoại có lúc khá căng thẳng. Họ là những người từng đứng cùng chiến tuyến chống Mỹ trước 1975”.

Chắc mọi người chưa quên bài bát có câu thơ rất là mất dạy:

 “Quê hương là chùm khế ngọt.

Ai xa quê hương thì không lớn thành người!”

mà Đảng và Nhà nước đã cho phổ biến rầm rộ để mạt sát những người Việt tỵ nạn cộng sản. Trong khi chính tác giả bài thơ là nhà thơ ĐTQ phải biết rõ những người Việt phải đau lòng mà rời bỏ quê hương, đất nước vì đã không thể sống cùng người cộng sản đã cai trị đất nước Việt Nam như là một đoàn quân ngoại nhập.  

Tôi nhớ có đọc ở đâu đó, ông ĐTQ có giải thích là cái “Ai xa quê thì không lớn thành người” là do “ai đó” thêm vào chứ không phải là của ông ta. Sao không giải thích ngay sau khi bài hát bôi bác người Việt tỵ nạn được phổ biến, mà lại để khi mọi chuyện là “sự đã rồi”, mới giải thích - cứ như là chém người ta xong rồi xức thuốc!

Bài tường thuật cuộc biểu tình của ĐTQ với những lời xưng tụng Lê Hiếu Đằng, Lê Công Giàu, Huỳnh Tấn Mẫm cho mọi người thấy rõ “tư cách” của nhà thơ ĐTQ khi ông ta viết:

"Họ là những người từng đứng chung chiến tuyến chống Mỹ trước năm 1975!”

Ngay khi VC tấn chiếm Sàigòn và đem cái tên Hồ Chí Minh chó chết đặt tên cho thành phố này, nhà văn Dương Thu Hương đã đưa ra nhận xét của bà như sau: "Khi đội quân chiến thắng vào Sàigòn năm 1975, trong khi tất cả mọi người trong đội quân chúng tôi đều hớn hở cười thì tôi lại khóc. Vì tôi thấy tuổi xuân của tôi đã hy sinh một cách lảng phí!”

Trong khi đó thì “những kẻ chống Mỹ cứu nước” như Lê Hiếu Đằng, Lê Công Giàu, Huỳnh Tấn Mẫm… hãnh diện nhận lãnh những chức vụ quan trọng trong guồng máy cai trị của VC. ĐTQ là một người trong kẽ răng còn dính hạt gạo Miền Nam lại đi làm bài thơ ca tụng “quê hương là chùm khế ngọt/Cho con trèo hái mỗi ngày”; trong khi bà nhà văn Dương Thu Hương vốn là “thanh niên xung phong” trong đoàn quân “đi B” theo đường mòn Hồ Chí Minh lại sáng con mắt ra khi nhìn thấy những thực tế phũ phàng.

Chuyện lạ là sau 36 mà những kẻ như ĐTQ, Lê Hiếu Đằng, Lê Công Giàu, Huỳnh Tấn Mẫm… cũng chỉ là những Văn Vĩ (*).

Năm nay, ngày 22-7-2012, 42 ông tự xưng là công dân thành phố Hồ Chí Minh cũng là “những cái mặt mo” đã xuất hiện trong các cuộc biểu tình năm ngoái, gửi thư đề nghị Ban Lãnh đạo tpHCM cử các tổ chức, đoàn thể biểu tình chống Trunhg Cộng (sic!). Lãnh đạo thành phố bèn cho gọi 3 công dân trong số 42 công dân và tìm cách trả lời cho qua lề. 42 ông công dân không chịu. Và người ta thấy 42 công dân này lại gửi “tối hậu thư” cho lãnh đạo của thành phố mang tên Hồ tặc và hăm dọa rằng:

 “… Trong khi chờ đợi văn bản trả lời của lãnh đạo thành phố, nếu nhà cầm quyền Trung Quốc tiếp tục khiêu khích, gây hấn, thì chúng tôi sẽ có quyết định kịp thời, để bày tỏ thái độ yêu nước phù hợp của mình”.

Thấy dưới thư này có ghi như sau:

“Tp Hồ Chí Minh, ngày 15-8-2012

Thay mặt tập thể 42 công dân

TS-BS Huỳnh Tấn Mẫm”

mà cảm thấy thương hại cho những kẻ “ăn cơm Quốc Gia thờ mà Cộng Sản” như tên Huỳnh Tấn Mẫm (HTM) này và đồng bọn của nó.

Như đã biết, được sư tiếp tay của những tên cẩu tướng hoạt đầu của Miền Nam như NCK, DVM, HTM đã được cung cấp trụ sở, văn phòng phẩm và xe cộ và cả lựu đạn để hoạt động biểu tình chống phá chê độ VNCH. Bị Cảnh Sát VNCH bao vây, chính tên cẩu tướng DVM đã ra lịnh cho tay chân, bộ hạ của y giải vây và đem HTM và đồng bọn về ẩn nấp trong Dinh Hoa Lan. Để từ đó chúng nó quậy tưng phá nát và cuối cùng đem dâng Miền Nam cho bọn Cộng sản Hà Nội và bọn này, trong 37 năm qua đã cai trị miền Nam như một đoàn quân ngoại nhập.  

Những thằng sinh viên chó đẻ ngày xưa như HTM và đồng bọn như Lê Hiếu Đằng, Hạ Đình Nguyên… đã lợi dụng tự do, dân chủ của chế độ VNCH để giúp  chủ của chúng nó nhuộm đỏ miền Nam. Nay, chủ của chúng nó bọn CSVN lại quỵ lụy thần phục đem dâng đất, dâng biển cho chủ của nó là Trung Cộng, bọn chó đẻ này lại phải lạy lục, xin xỏ để được biểu tình chống TC để biểu lộ lòng yêu nước (sic!). Tội nghiệp thì thôi!

Lại càng tội nghiệp hơn khi nghe tên “ cựu dân biểu nằm vùng” Hồ Ngọc Nhuận hô hào, hò hét “đánh” Trung Cộng! Chắc là để hòa nhịp với tên “cựu dân biểu, cựu Trung úy QLVNCH, cựu Tổng Trưởng Thanh Niên” của Nội các Nguyễn Cao Kỳ là Võ Long Triều đang gân  cổ đưa tên tuổi của cựu Tướng Tình Báo VNCH Nguyễn Khắc Bình ra làm cái mộc để bênh vực Đỗ Ngọc Yến, cố chủ nhiệm báo Người Việt, không phải là tay sai VC!?

Đúng là cái hoạt cảnh:

37 năm chẳng đủ dài     

Những con gà trống gáy ngày, gáy đêm!”

Và càng chua chát hơn là đã 37 năm qua mà những kẻ đã có thời lầm đường, lạc lối như Huỳnh Tấn Mãm, Lê Hiếu Đằng, Hồ Ngọc Nhuận và đồng bọn “ăn cơm quốc gia thờ ma cộng sản” vẫn chưa sáng mắt!   

*

Trong khi đó, thì những kẻ theo CSVN từ lúc đầu mùa đã phải “bừng con mắt dậy…” bằng cách “phản kháng, phản tỉnh” và từ bỏ chế độ CSVN!

Một ông nhà thơ VC cũng đã từng đảm trách một chức vụ rất lớn trong BCT Đảng CSVN là ông nhà thơ Nguyễn Khoa Điềm (NKĐ), về cuối đời đã thú nhận là “Bây giờ thì tôi chỉ còn chường mặt trong thơ!”                                                      

Hãy nghe NKĐ trả lời phóng viên báo Lao Động:

“Việt Nam đã bị mất mát nhiều về văn hóa do bị chiến tranh, nhưng cũng chính do chúng ta làm mất. Khi đã thiếu văn hóa, con người ta rất dễ làm điều xằng bậy. Tôi thấy, bây giờ trong ứng xử với nhau, cái gì mà con người ta có thể bày tỏ thái độ là họ bày tỏ rất thô bạn… Người ta không thích và ngại tiếp xúc với chính quyền, bởi “những người đầy tớ của dân” luôn vòi vĩnh, lạnh nhạt với dân. Đó là sự biểu hiện của một sự xuống cấp về văn hóa giao tiếp, văn hóa hành chính, ứng xử. Với một guồng máy như vậy thì làm sao đất nước phát triển khi thiếu sự tin cậy giữa chính quyền với người dân. Hiện dân chỉ đối phó với chính quyền. Tôi không rõ chúng ta điều chỉnh vấn đề này như thế nào?

… Tôi thường nói với một vài anh em, hiện tại tôi như gái đã có chồng. Mà chồng thì chỉ một thôi. Tức là dù chồng có chết đi rồi, thì tôi cũng chỉ một chồng chứ không tái giá hay léng phéng tìm đối tác. Tôi sống với xã hội này cũng như vậy. Tôi biết mình đã gắn bó, đã được nuôi dưỡng từ trong máu thịt với hệ thống xã hội, với chế độ này. Tôi luôn gắn bó một lòng, nhưng không hẳn những suy nghĩ của tôi hôm nay tôi cũng phải suy nghĩ như hôm qua cả. Tôi phải có những suy nghĩ mới của tôi về tất cả mọi chuyện. 

Bây giờ thì tôi chỉ còn chường mặt trong  thơ. Thơ thì phải cứ thật lòng mình, không thể giấu mình, không thể nói dối”.

*

Đây không phải là một bài viết tranh luận về chuyện “thơ thì phải cứ thật lòng mình, không thể giấu mình, không thể nói dối” - như nhà thơ cung đình Nguyễn Khoa Điềm đã bốc phét!

Mọi người đều biết nhà thơ Lưu Trọng Lư đã làm nhiều người rung động qua những câu thơ:

“Em không nghe mùa thu

Dưới trăng mờ thổn thức?

Em không nghe rừng thu

Lá thu kêu xào xạc

Con nai vàng ngơ ngác

Đạp trên lá vàng khô…”

Đến, nay thì không ai tin những câu thơ Lưu Trọng Lư viết:

“… Ngủ rồi ngủ rồi những đau buồn đêm trước

Lá vàng không lạnh lá vàng rơi

Và nai vàng không ngơ ngác nữa em ơi…”

là “thật lòng mình”.

Cũng như đến nay, mọi người đều cảm thấy thương hại Xuân Diệu đã “lột xác” chứng tỏ lập trường bằng cách “đốt đuốc thiêu thơ mình” qua các bài thơ:

“Mỗi lần tranh đấu gay go

Chúng con lại được Bác Hồ tới thăm.

Nghe lời Bác dạy khuyên răn,

Chúng con ước muốn theo chân của người…

Chúng con thề nguyện một lời:

Quyết tâm thành khẩn: Lột người từ đây!”

“Tôi cùng xương cùng thịt với NHÂN DÂN tôi

Cùng đổ mồ hôi cùng sôi nước mắt…”   

Và chính “tiền bối” của Nguyễn Khoa Điềm là Tố Hữu, đệ nhất cao thủ nịnh bơ của chế độ VC cũng đã thú nhận là ông ta chỉ tưởng tượng, bốc phét khi làm bài thơ  ca tụng trận đánh Điện Biên Phủ.

*

Có người, ngay sau khi VC tấn chiếm miền Nam đã “sáng mắt” nhận ra là mình chỉ đến… “thiên đường mù”; trong khi đó, đã 37 năm mà vẫn còn có những kẻ GIẢ ĐUI DÒM… ĐỒ! Đúng là chuyện lạ thời xã nghĩa.

Về câu hỏi của ông nhà thơ Nguyễn Khoa Điềm: " Hiện dân chỉ đối phó với chính quyền. Tôi không rõ chúng ta điều chỉnh vấn đề này như thế nào?”, theo tôi, ông Nguyễn Khoa Điềm đã “giả đui dòm… đồ”; bởi vì Đảng và Nhà Nước của ông đã bắt giam, bỏ tù, đánh chết người dân; chứ có ai thấy “dân chỉ đối phó với chính quyền”?

Ngay cả cái bọn bợ đít Đảng và Nhà Nước tới bến như bọn Huỳnh Tấn Mẫm, Lê Hiếu Đằng… (thằng nào cũng có ghi mấy chữ luật gia, TS, BS trước tên họ) mà muốn biểu tình chống Trung Quốc để biểu lộ lòng yêu nước còn phải làm đơn, xin phép. Dân ngu, khu đen thì sức mấy mà dám đối phó với chính quyền?!

LÃO MÓC

(*) một nhạc sĩ rất có tài nhưng bị mù.

http://nguyenthieunhan.wordpress.com

Bàn ra tán vào (0)

Comment




  • Input symbols

BA MƯƠI BẢY NĂM VẪN CHƯA SÁNG MẮT _ LÃO MÓC

Cuộc biểu tình ngày 5/6/2011 đã có nhiều cơ quan thông tin ngoại quốc và các boggers từ trong nước đưa tin; trong khi đó thì Đảng và Nhà Nước ta “lại phát huy truyền thống bịp bợm” cho rằng các cơ quan truyền thông của nước ngoài là loan tin thất thiệt!

Đặc biệt có bản tin của nhà thơ Đỗ Trung Quân  (ĐTQ) viết trong facebook của ông ta kể về “cuộc đối thoại khá căng thẳng” ở văn phòng thành đoàn giữa những người lãnh đạo của cơ quan này với các ông Lê Hiếu Đằng, Lê Công Giàu, Huỳnh Tấn Mẫm.

Theo ĐTQ, thì Lê Công Giàu là cựu Phó bí thư thường trực thành đoàn, “khét tiếng kiên cường trong tù đày.” , Lê Hiếu Đằng, “ngay cả khi giữ các trọng trách  vẫn không vì phú quí vinh hoa, cứ theo lẽ phải mà tranh đấu (!)”. Huỳnh Tấn Mẫm, Tổng hội Sinh viên Sàigòn, “một người không chỉ nổi tiếng trong nước mà thành tích đấu tranh trước 1975 của ông còn làm tốn nhiều giấy mực của báo chí quốc tế”.

Theo ĐTQ thì “cuộc đối thoại có lúc khá căng thẳng. Họ là những người từng đứng cùng chiến tuyến chống Mỹ trước 1975”.

Chắc mọi người chưa quên bài bát có câu thơ rất là mất dạy:

 “Quê hương là chùm khế ngọt.

Ai xa quê hương thì không lớn thành người!”

mà Đảng và Nhà nước đã cho phổ biến rầm rộ để mạt sát những người Việt tỵ nạn cộng sản. Trong khi chính tác giả bài thơ là nhà thơ ĐTQ phải biết rõ những người Việt phải đau lòng mà rời bỏ quê hương, đất nước vì đã không thể sống cùng người cộng sản đã cai trị đất nước Việt Nam như là một đoàn quân ngoại nhập.  

Tôi nhớ có đọc ở đâu đó, ông ĐTQ có giải thích là cái “Ai xa quê thì không lớn thành người” là do “ai đó” thêm vào chứ không phải là của ông ta. Sao không giải thích ngay sau khi bài hát bôi bác người Việt tỵ nạn được phổ biến, mà lại để khi mọi chuyện là “sự đã rồi”, mới giải thích - cứ như là chém người ta xong rồi xức thuốc!

Bài tường thuật cuộc biểu tình của ĐTQ với những lời xưng tụng Lê Hiếu Đằng, Lê Công Giàu, Huỳnh Tấn Mẫm cho mọi người thấy rõ “tư cách” của nhà thơ ĐTQ khi ông ta viết:

"Họ là những người từng đứng chung chiến tuyến chống Mỹ trước năm 1975!”

Ngay khi VC tấn chiếm Sàigòn và đem cái tên Hồ Chí Minh chó chết đặt tên cho thành phố này, nhà văn Dương Thu Hương đã đưa ra nhận xét của bà như sau: "Khi đội quân chiến thắng vào Sàigòn năm 1975, trong khi tất cả mọi người trong đội quân chúng tôi đều hớn hở cười thì tôi lại khóc. Vì tôi thấy tuổi xuân của tôi đã hy sinh một cách lảng phí!”

Trong khi đó thì “những kẻ chống Mỹ cứu nước” như Lê Hiếu Đằng, Lê Công Giàu, Huỳnh Tấn Mẫm… hãnh diện nhận lãnh những chức vụ quan trọng trong guồng máy cai trị của VC. ĐTQ là một người trong kẽ răng còn dính hạt gạo Miền Nam lại đi làm bài thơ ca tụng “quê hương là chùm khế ngọt/Cho con trèo hái mỗi ngày”; trong khi bà nhà văn Dương Thu Hương vốn là “thanh niên xung phong” trong đoàn quân “đi B” theo đường mòn Hồ Chí Minh lại sáng con mắt ra khi nhìn thấy những thực tế phũ phàng.

Chuyện lạ là sau 36 mà những kẻ như ĐTQ, Lê Hiếu Đằng, Lê Công Giàu, Huỳnh Tấn Mẫm… cũng chỉ là những Văn Vĩ (*).

Năm nay, ngày 22-7-2012, 42 ông tự xưng là công dân thành phố Hồ Chí Minh cũng là “những cái mặt mo” đã xuất hiện trong các cuộc biểu tình năm ngoái, gửi thư đề nghị Ban Lãnh đạo tpHCM cử các tổ chức, đoàn thể biểu tình chống Trunhg Cộng (sic!). Lãnh đạo thành phố bèn cho gọi 3 công dân trong số 42 công dân và tìm cách trả lời cho qua lề. 42 ông công dân không chịu. Và người ta thấy 42 công dân này lại gửi “tối hậu thư” cho lãnh đạo của thành phố mang tên Hồ tặc và hăm dọa rằng:

 “… Trong khi chờ đợi văn bản trả lời của lãnh đạo thành phố, nếu nhà cầm quyền Trung Quốc tiếp tục khiêu khích, gây hấn, thì chúng tôi sẽ có quyết định kịp thời, để bày tỏ thái độ yêu nước phù hợp của mình”.

Thấy dưới thư này có ghi như sau:

“Tp Hồ Chí Minh, ngày 15-8-2012

Thay mặt tập thể 42 công dân

TS-BS Huỳnh Tấn Mẫm”

mà cảm thấy thương hại cho những kẻ “ăn cơm Quốc Gia thờ mà Cộng Sản” như tên Huỳnh Tấn Mẫm (HTM) này và đồng bọn của nó.

Như đã biết, được sư tiếp tay của những tên cẩu tướng hoạt đầu của Miền Nam như NCK, DVM, HTM đã được cung cấp trụ sở, văn phòng phẩm và xe cộ và cả lựu đạn để hoạt động biểu tình chống phá chê độ VNCH. Bị Cảnh Sát VNCH bao vây, chính tên cẩu tướng DVM đã ra lịnh cho tay chân, bộ hạ của y giải vây và đem HTM và đồng bọn về ẩn nấp trong Dinh Hoa Lan. Để từ đó chúng nó quậy tưng phá nát và cuối cùng đem dâng Miền Nam cho bọn Cộng sản Hà Nội và bọn này, trong 37 năm qua đã cai trị miền Nam như một đoàn quân ngoại nhập.  

Những thằng sinh viên chó đẻ ngày xưa như HTM và đồng bọn như Lê Hiếu Đằng, Hạ Đình Nguyên… đã lợi dụng tự do, dân chủ của chế độ VNCH để giúp  chủ của chúng nó nhuộm đỏ miền Nam. Nay, chủ của chúng nó bọn CSVN lại quỵ lụy thần phục đem dâng đất, dâng biển cho chủ của nó là Trung Cộng, bọn chó đẻ này lại phải lạy lục, xin xỏ để được biểu tình chống TC để biểu lộ lòng yêu nước (sic!). Tội nghiệp thì thôi!

Lại càng tội nghiệp hơn khi nghe tên “ cựu dân biểu nằm vùng” Hồ Ngọc Nhuận hô hào, hò hét “đánh” Trung Cộng! Chắc là để hòa nhịp với tên “cựu dân biểu, cựu Trung úy QLVNCH, cựu Tổng Trưởng Thanh Niên” của Nội các Nguyễn Cao Kỳ là Võ Long Triều đang gân  cổ đưa tên tuổi của cựu Tướng Tình Báo VNCH Nguyễn Khắc Bình ra làm cái mộc để bênh vực Đỗ Ngọc Yến, cố chủ nhiệm báo Người Việt, không phải là tay sai VC!?

Đúng là cái hoạt cảnh:

37 năm chẳng đủ dài     

Những con gà trống gáy ngày, gáy đêm!”

Và càng chua chát hơn là đã 37 năm qua mà những kẻ đã có thời lầm đường, lạc lối như Huỳnh Tấn Mãm, Lê Hiếu Đằng, Hồ Ngọc Nhuận và đồng bọn “ăn cơm quốc gia thờ ma cộng sản” vẫn chưa sáng mắt!   

*

Trong khi đó, thì những kẻ theo CSVN từ lúc đầu mùa đã phải “bừng con mắt dậy…” bằng cách “phản kháng, phản tỉnh” và từ bỏ chế độ CSVN!

Một ông nhà thơ VC cũng đã từng đảm trách một chức vụ rất lớn trong BCT Đảng CSVN là ông nhà thơ Nguyễn Khoa Điềm (NKĐ), về cuối đời đã thú nhận là “Bây giờ thì tôi chỉ còn chường mặt trong thơ!”                                                      

Hãy nghe NKĐ trả lời phóng viên báo Lao Động:

“Việt Nam đã bị mất mát nhiều về văn hóa do bị chiến tranh, nhưng cũng chính do chúng ta làm mất. Khi đã thiếu văn hóa, con người ta rất dễ làm điều xằng bậy. Tôi thấy, bây giờ trong ứng xử với nhau, cái gì mà con người ta có thể bày tỏ thái độ là họ bày tỏ rất thô bạn… Người ta không thích và ngại tiếp xúc với chính quyền, bởi “những người đầy tớ của dân” luôn vòi vĩnh, lạnh nhạt với dân. Đó là sự biểu hiện của một sự xuống cấp về văn hóa giao tiếp, văn hóa hành chính, ứng xử. Với một guồng máy như vậy thì làm sao đất nước phát triển khi thiếu sự tin cậy giữa chính quyền với người dân. Hiện dân chỉ đối phó với chính quyền. Tôi không rõ chúng ta điều chỉnh vấn đề này như thế nào?

… Tôi thường nói với một vài anh em, hiện tại tôi như gái đã có chồng. Mà chồng thì chỉ một thôi. Tức là dù chồng có chết đi rồi, thì tôi cũng chỉ một chồng chứ không tái giá hay léng phéng tìm đối tác. Tôi sống với xã hội này cũng như vậy. Tôi biết mình đã gắn bó, đã được nuôi dưỡng từ trong máu thịt với hệ thống xã hội, với chế độ này. Tôi luôn gắn bó một lòng, nhưng không hẳn những suy nghĩ của tôi hôm nay tôi cũng phải suy nghĩ như hôm qua cả. Tôi phải có những suy nghĩ mới của tôi về tất cả mọi chuyện. 

Bây giờ thì tôi chỉ còn chường mặt trong  thơ. Thơ thì phải cứ thật lòng mình, không thể giấu mình, không thể nói dối”.

*

Đây không phải là một bài viết tranh luận về chuyện “thơ thì phải cứ thật lòng mình, không thể giấu mình, không thể nói dối” - như nhà thơ cung đình Nguyễn Khoa Điềm đã bốc phét!

Mọi người đều biết nhà thơ Lưu Trọng Lư đã làm nhiều người rung động qua những câu thơ:

“Em không nghe mùa thu

Dưới trăng mờ thổn thức?

Em không nghe rừng thu

Lá thu kêu xào xạc

Con nai vàng ngơ ngác

Đạp trên lá vàng khô…”

Đến, nay thì không ai tin những câu thơ Lưu Trọng Lư viết:

“… Ngủ rồi ngủ rồi những đau buồn đêm trước

Lá vàng không lạnh lá vàng rơi

Và nai vàng không ngơ ngác nữa em ơi…”

là “thật lòng mình”.

Cũng như đến nay, mọi người đều cảm thấy thương hại Xuân Diệu đã “lột xác” chứng tỏ lập trường bằng cách “đốt đuốc thiêu thơ mình” qua các bài thơ:

“Mỗi lần tranh đấu gay go

Chúng con lại được Bác Hồ tới thăm.

Nghe lời Bác dạy khuyên răn,

Chúng con ước muốn theo chân của người…

Chúng con thề nguyện một lời:

Quyết tâm thành khẩn: Lột người từ đây!”

“Tôi cùng xương cùng thịt với NHÂN DÂN tôi

Cùng đổ mồ hôi cùng sôi nước mắt…”   

Và chính “tiền bối” của Nguyễn Khoa Điềm là Tố Hữu, đệ nhất cao thủ nịnh bơ của chế độ VC cũng đã thú nhận là ông ta chỉ tưởng tượng, bốc phét khi làm bài thơ  ca tụng trận đánh Điện Biên Phủ.

*

Có người, ngay sau khi VC tấn chiếm miền Nam đã “sáng mắt” nhận ra là mình chỉ đến… “thiên đường mù”; trong khi đó, đã 37 năm mà vẫn còn có những kẻ GIẢ ĐUI DÒM… ĐỒ! Đúng là chuyện lạ thời xã nghĩa.

Về câu hỏi của ông nhà thơ Nguyễn Khoa Điềm: " Hiện dân chỉ đối phó với chính quyền. Tôi không rõ chúng ta điều chỉnh vấn đề này như thế nào?”, theo tôi, ông Nguyễn Khoa Điềm đã “giả đui dòm… đồ”; bởi vì Đảng và Nhà Nước của ông đã bắt giam, bỏ tù, đánh chết người dân; chứ có ai thấy “dân chỉ đối phó với chính quyền”?

Ngay cả cái bọn bợ đít Đảng và Nhà Nước tới bến như bọn Huỳnh Tấn Mẫm, Lê Hiếu Đằng… (thằng nào cũng có ghi mấy chữ luật gia, TS, BS trước tên họ) mà muốn biểu tình chống Trung Quốc để biểu lộ lòng yêu nước còn phải làm đơn, xin phép. Dân ngu, khu đen thì sức mấy mà dám đối phó với chính quyền?!

LÃO MÓC

(*) một nhạc sĩ rất có tài nhưng bị mù.

http://nguyenthieunhan.wordpress.com

BÀN RA TÁN VÀO

Đề bài :"Tiếng Việt, yêu & ghét" - Lê Hữu ( Trần Văn Giang ghi lại )

'vô hình trung' là nghĩa gì vậy, sao cứ thích dùng, hình như có nghĩa là 'vô tình'

Xem Thêm

Đề bài :TIN CHIẾN SỰ MỚI NHẤT[ CẬP NHẬT NGÀY 20 -5 - 2022 ]

Suu cao,thue nang,nhu yeu pham tang gia.Kinh te eo seo...Vay ma dang Lua van lay tien cua dan tro giup linh tinh.Mo cua bien gioi.Ung ho toi ac truc tiep khi sua luat cho phep trom cuop o muc do <1.000 dollars thi vo toi....Neu vao thoi diem Trump,bon Lua da ho hoan nhu the nao ??? Nhung nguoi bau ban vi chut tu loi ,nghi gi ve dat nuoc ??? Phai chang day khong phai la dat nuoc minh ??? bat qua,lai tro ve que huong cu...Neu vay,ban la thang cho chet ! mien ban !

Xem Thêm

Đề bài :Tin Mới Nhất Về Chiến Sư Ucraina [ CẬP NHẬT NGÀY 14-5-2022 ]

Chung nao moi vet nho cua ho nha Dan da duoc tay xoa trang boc,thi Uk moi co hy vong...ngung chien.Cung vay,ngay nao ma cac cong ty ,co goc gac tu cac dang bac nu luu-anh hao cua khoi tu do va ong chief police va dang Lua thi moi giai xong phuong trinh tau cong !

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Hình cũ - Hà Thượng Thủ

Ngắm lại hình xưa chịu mấy ông Những Linh, Tùng, Duẫn với Mười, Đồng Mặt mày ai lại đi hồ hởi Phấn khởi khi Tàu cướp Biển Đông Phải chăng “quý” mặt đã thành mông Con mắt nay đà có nhưng không Nên mới chổng khu vào hải đảo Gia tài gấm vóc của tổ tông?

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm