Cõi Người Ta

ĐOẠN KÊNH "TỬ THẦN" - CAO MỴ NHÂN

(HNPD) Bà ngồi lặng, rồi nói: tui nói cô nghe, khổ lắm, nó đi được thì mừng rồi, mà nó trở về được, cũng mừng nữa. Phải cầu Phật bà Quan Âm thôi.


ĐOẠN KÊNH "TỬ THẦN"  -   CAO MỴ NHÂN

Có những điều mà ở trên đời người ta không muốn nhớ nữa. Thí dụ như khổ lắm, sợ lắm, mắc cở  ...lắm, bởi vì nhớ lại, thì một trời tâm sự lại miên man...
Nó chỉ là  ...cái rạch thì đúng hơn. Đã thế đôi bờ rạch còn bị sứt mẻ, lồi lõm, cây mọc ở đôi bờ, và cây mọc trong lòng rạch giống nhau, chỉ khác ở dưới nước cây cao ngang hông người ta, còn ở đôi bờ thì chúng, loại cây đó đứng ngang đầu người, vừa đủ che thân xác những tha nhân cần trốn lánh, nếu cây nơi đôi bờ mọc nhiều thêm thành rừng. 
Có những tốp thanh niên, thiếu nữ  từ các thành phố  tới, phần nhiều là Saigon. Đồng thời, những túp lều hoang được dựng sơ sài, rải rác đó đây.
Tôi chỉ chú ý tới lớp thanh niên, thiếu nữ, là vì giữa thập niên ấy, con gái thứ hai của tôi, muốn đi vượt biên với gia đình người bạn, họ cho đi ké.
Thường đi vượt biên có nhiều hình thức và kết quả tốt xấu cũng khác nhau. Tôi ở bên cạnh những chuyến vượt biên của chính thân nhân, bạn bè, cả chục năm sau cái cuộc đổi đời bi thảm, đã chứng kiến mấy chuyện đau thương mà ngày nay nói hoài không hết được.
Cuối xuân năm đó, bà năm quen ở chợ Trương Minh Giảng gõ cửa nhè nhẹ nhà tôi, bà thân chinh dẫn mấy con bà xuống tận Cà Mâu để ...nhất định vượt biển qua Mã Lai, vì không lý nhà ai cũng có người đi, mà bà phải nhịn thèm cảnh con cái được sống trong bầu không khí Tự Do sao. 
Thế nên 3, 4 đứa tuổi quanh 18, 20 con bà đã nai nịt gọn gàng, bà bỏ vào túi mỗi đứa vài trăm, rồi đẩy chúng đi, chẳng mang túi xách gì cả. 
Bà lý luận: nếu đi được thì ở trên ghe, thay tắm gì mà quần với áo chứ, còn tới được trại tị nạn là Quốc tế lo cho rồi. 
Đứa con gái tôi thay bộ đồ thường gồm quần tây đen, chiếc áo sơ mi mầu xanh có bông nhỏ li ti, mang đôi dép nhựa  ...không kịp chải đầu nữa ...
Bà năm xua tay, nói tôi vô sau nhà đi, để tất cả lên đường, đừng có bịn rịn mà hư sự. 
Bấy giờ tôi đang tập thể dục Dưỡng sinh cho một gia đình chuẩn bị xuất cảnh chính thức, ở đường Hiền Vương xưa. 
Bà học viên này thấy tôi có vẻ u buồn, hỏi thăm sự tình, sợ hoàn cảnh cô đơn trước những bất trắc cứ như rình mò ập đến, tôi kể cho bà việc con gái đang trên đường đi vượt biên. 
Bà ngồi lặng, rồi nói: tui nói cô nghe, khổ lắm, nó đi được thì mừng rồi, mà nó trở về được, cũng mừng nữa. Phải cầu Phật bà Quan Âm thôi. 
Vậy chiều nay 6 giờ, tôi tới rủ cô đi chùa Sư Nữ ở ngã ba Trương Minh Giảng, Trương Tấn Bửu nghe. Phải cầu mới được. 
Chúng tôi đã đến Chùa Sư Nữ đúng dự định. Hình như tôi chỉ cầu xin cho con gái được bình yên, không mong phải lênh đênh tới trại tị nạn làm gì.  Nghĩa là tôi chỉ mong mẹ con được thấy nhau hằng ngày vậy.
Sớm hôm sau, tôi đang vệ sinh để chuẩn bị đi tập thể dục cho học viên Câu Lạc Bộ Dưỡng Sinh, thì có tiếng Mina gọi nhỏ ngoài cửa: "má, má."
Tôi ngó ra cửa sổ, nghe trong lòng yên tâm lạ. 
Con gái tôi kể rằng: họ dẫn tụi con đi trên một bờ kênh nhỏ thôi, nhưng sợ lắm má ạ, có mấy chiếc xương sọ người rải rác ở một đoạn kênh, họ bảo là khúc kênh tử thần. Tôi hỏi ai nói và nói vào lúc nào? 
Người dẫn đường nói thẳng cho những đứa như tụi con nghe, lúc họ dặn là phải viết mật hiệu về nhà, để nhà giao vàng, tiền cho bọn họ.
Có một vụ phản đối gì đó, họ phang cho một búa, rồi là như thế đó, những cái đầu lâu đó nhiều lắm. 
Khi họ dẫn tới một dòng sông chính, có thể thông ra cửa biển, thì đêm đó nước tự dưng rút, thuyền không trôi trên bùn được nữa, tất cả phải ngồi im re ...
Có tiếng la hét, khóc lóc ở sau lưng, phía kênh "tử thần", người dẫn đường bảo cứ đợi, họ kêu sau. 
Mấy đứa con thì thầm bảo nhau trốn về, chứ kinh hoàng quá. Ở đó chẳng nghe ai nói công an, mà có vẻ xem chuyện vượt biên như một cái nghề, vàng với tiền là trên hết. Chắc công an ăn chia với họ, nên họ coi trời bằng vung má ạ. 
Rồi có tiếng cãi lộn lớn lắm, cha dẫn đường trở lại chỗ tụi con hỏi: có đứa nào mang vàng theo, thì liệu mà dấu đi, công an đang lục ngoài kia. 
Kinh nghiệm nhiều lần những người đi qua kênh tử thần bảo cho nhà bạn con tôi hay là có vài cái khoen 5 phân phòng xa, tuỳ nghi hoàn cảnh mới yên thân được.  
Thế là thằng anh bạn nó làm bộ lo lắng nói: Tụi tui có cái khoen 24 nè, ông cất dùm được không? Cha dẫn đường gật đầu, hỏi: vậy mấy đứa kia không có à? 
Thằng anh biết gặp quỷ rồi, nhưng phải làm sao.  Đang đứng trên bờ vực thẳm rồi đó, bèn nói: 
Mẹ tôi bà dặn là trưa mai, bà tới chợ đó. Ba ngày rồi, chưa có tin bả nóng ruột. 
Thằng anh bạn con tôi, là sinh viên bỏ dở chuyện học. Người dẫn đường là loại mà các cụ xưa nói  thứ nhứt là phá Sơn lâm, thứ nhì là đâm Hà Bá. Cha thuộc hàng thứ nhì, nhưng cái ác thì nhiều mà cái khôn chỉ có hạn.
Cha hăm: thôi được, tụi bây ở đây chờ. Tao lên chợ đợi mẹ tụi bay đã, liệu hồn, ma ở kênh tử thần dữ lắm à. Sớn xác đi đâu là chết thảm nghe con. 
Hắn nhằm cái lợi lớn hơn nên không đợi nước lên, chở người ra tầu lớn. Con, tức con gái tôi, cùng đứa bạn nó thoát ra chợ Cà Mâu đón xe chuyến sớm nhứt đi Kiên Giang, rồi về đây, nhà tôi.
Tôi hỏi cháu là: Bộ không còn luật lệ gì sao, mà giết người như giết gà vậy? 
Vậy còn mấy đứa kia thì thế nào?  
Mina, con tôi trả lời, không phải lần thứ nhứt con bà năm đi đâu, mấy đứa đó đã từng bị bắt nhưng chạy được ra tù, chúng thông thạo cách thức đi đứng lắm.  
Ba năm sau, các trại tị nạn đóng cửa. Chuyện xuống Cà Mâu không đặt nặng vấn đề nữa, vì thiên hạ đã có nhiều cách rời khỏi đất nước ra đi định cư ở nước ngoài. Nên chuyện vượt biên đã coi như thứ yếu. 
Cô nàng Trung sĩ Ng vốn là ái thê của đại uý truyền tin ở tiểu khu X. 
Đại uý TT đi tù cải tạo bấy giờ ở trại C Thanh Hoá, nên Ng buôn hàng chuyến từ Cà Mâu về Saigon bỏ mối hàng gì đó, ghé tôi thăm chừng tin tức. Ng rủ tôi đi Cà Mâu một chuyến cho biết đó, biết đây. 
Đi xe đò chuyển, nên 2 chị em tới chợ Cà Mâu đúng rạng sáng hôm sau. Gần cuối thập niên 90 thế kỷ trước, "chiến hữu HO" đang tất bật làm hồ sơ ra đi tị nạn.
Đại uý TT của Ng không chịu xuống Cà Mâu làm quái gì. Ng đã sang được hàng họ, nên về Cà Mâu chính là để thu góp kỷ niệm một thời gian truân, rồi lên đường "quy Mã". 
Tất nhiên tôi kể cho Ng nghe chuyện cháu Mina ở Cà Mâu mấy năm trước. Ý tôi muốn biết về đoạn kênh "tử thần". 
Ng trầm ngâm rồi nói: chiến tranh đôi lúc có vẻ... hên sui chị ạ. Em, là Ng, không tới con kênh oan nghiệt đó, nhưng mấy năm trước không ngày nào không có chuyện thương tâm.  
Bây giờ, em vẫn có thể dắt chị đi một đoạn kênh ma quỷ đó, chị chỉ cần biết chuyện này thôi. Bà kia ở Tân Định, cho 2 đứa đi đầu tiên, mới chỉ tới giữa kênh "tử thần". Nó bắt 2 đứa bé viết mật mã về mẹ chúng lấy vàng. Xong nhắn cho người mẹ ấy để mấy đứa sau đi tiếp, nhưng phải mang vàng đi cùng, vì "chuyến đó là chuyến chót". Rút cuộc cả mấy đứa con bà ta đều xuống âm phủ, chứ có tầu lớn gì đâu. 
30-4-1975. Người mẹ đó đã tin vào những lời nhắn tưởng là của con mình, ngờ đâu là của ác quỷ, thần chết hoành hành.
Vâng, đó là điều tôi muốn thưa không muốn nhớ. Còn rất nhiều, rất nhiều đau thương, bi thảm bởi cái ngày đen tối nêu trên.

CAO MỴ NHÂN (HNPD)

Bàn ra tán vào (0)

Comment




  • Input symbols

ĐOẠN KÊNH "TỬ THẦN" - CAO MỴ NHÂN

(HNPD) Bà ngồi lặng, rồi nói: tui nói cô nghe, khổ lắm, nó đi được thì mừng rồi, mà nó trở về được, cũng mừng nữa. Phải cầu Phật bà Quan Âm thôi.


ĐOẠN KÊNH "TỬ THẦN"  -   CAO MỴ NHÂN

Có những điều mà ở trên đời người ta không muốn nhớ nữa. Thí dụ như khổ lắm, sợ lắm, mắc cở  ...lắm, bởi vì nhớ lại, thì một trời tâm sự lại miên man...
Nó chỉ là  ...cái rạch thì đúng hơn. Đã thế đôi bờ rạch còn bị sứt mẻ, lồi lõm, cây mọc ở đôi bờ, và cây mọc trong lòng rạch giống nhau, chỉ khác ở dưới nước cây cao ngang hông người ta, còn ở đôi bờ thì chúng, loại cây đó đứng ngang đầu người, vừa đủ che thân xác những tha nhân cần trốn lánh, nếu cây nơi đôi bờ mọc nhiều thêm thành rừng. 
Có những tốp thanh niên, thiếu nữ  từ các thành phố  tới, phần nhiều là Saigon. Đồng thời, những túp lều hoang được dựng sơ sài, rải rác đó đây.
Tôi chỉ chú ý tới lớp thanh niên, thiếu nữ, là vì giữa thập niên ấy, con gái thứ hai của tôi, muốn đi vượt biên với gia đình người bạn, họ cho đi ké.
Thường đi vượt biên có nhiều hình thức và kết quả tốt xấu cũng khác nhau. Tôi ở bên cạnh những chuyến vượt biên của chính thân nhân, bạn bè, cả chục năm sau cái cuộc đổi đời bi thảm, đã chứng kiến mấy chuyện đau thương mà ngày nay nói hoài không hết được.
Cuối xuân năm đó, bà năm quen ở chợ Trương Minh Giảng gõ cửa nhè nhẹ nhà tôi, bà thân chinh dẫn mấy con bà xuống tận Cà Mâu để ...nhất định vượt biển qua Mã Lai, vì không lý nhà ai cũng có người đi, mà bà phải nhịn thèm cảnh con cái được sống trong bầu không khí Tự Do sao. 
Thế nên 3, 4 đứa tuổi quanh 18, 20 con bà đã nai nịt gọn gàng, bà bỏ vào túi mỗi đứa vài trăm, rồi đẩy chúng đi, chẳng mang túi xách gì cả. 
Bà lý luận: nếu đi được thì ở trên ghe, thay tắm gì mà quần với áo chứ, còn tới được trại tị nạn là Quốc tế lo cho rồi. 
Đứa con gái tôi thay bộ đồ thường gồm quần tây đen, chiếc áo sơ mi mầu xanh có bông nhỏ li ti, mang đôi dép nhựa  ...không kịp chải đầu nữa ...
Bà năm xua tay, nói tôi vô sau nhà đi, để tất cả lên đường, đừng có bịn rịn mà hư sự. 
Bấy giờ tôi đang tập thể dục Dưỡng sinh cho một gia đình chuẩn bị xuất cảnh chính thức, ở đường Hiền Vương xưa. 
Bà học viên này thấy tôi có vẻ u buồn, hỏi thăm sự tình, sợ hoàn cảnh cô đơn trước những bất trắc cứ như rình mò ập đến, tôi kể cho bà việc con gái đang trên đường đi vượt biên. 
Bà ngồi lặng, rồi nói: tui nói cô nghe, khổ lắm, nó đi được thì mừng rồi, mà nó trở về được, cũng mừng nữa. Phải cầu Phật bà Quan Âm thôi. 
Vậy chiều nay 6 giờ, tôi tới rủ cô đi chùa Sư Nữ ở ngã ba Trương Minh Giảng, Trương Tấn Bửu nghe. Phải cầu mới được. 
Chúng tôi đã đến Chùa Sư Nữ đúng dự định. Hình như tôi chỉ cầu xin cho con gái được bình yên, không mong phải lênh đênh tới trại tị nạn làm gì.  Nghĩa là tôi chỉ mong mẹ con được thấy nhau hằng ngày vậy.
Sớm hôm sau, tôi đang vệ sinh để chuẩn bị đi tập thể dục cho học viên Câu Lạc Bộ Dưỡng Sinh, thì có tiếng Mina gọi nhỏ ngoài cửa: "má, má."
Tôi ngó ra cửa sổ, nghe trong lòng yên tâm lạ. 
Con gái tôi kể rằng: họ dẫn tụi con đi trên một bờ kênh nhỏ thôi, nhưng sợ lắm má ạ, có mấy chiếc xương sọ người rải rác ở một đoạn kênh, họ bảo là khúc kênh tử thần. Tôi hỏi ai nói và nói vào lúc nào? 
Người dẫn đường nói thẳng cho những đứa như tụi con nghe, lúc họ dặn là phải viết mật hiệu về nhà, để nhà giao vàng, tiền cho bọn họ.
Có một vụ phản đối gì đó, họ phang cho một búa, rồi là như thế đó, những cái đầu lâu đó nhiều lắm. 
Khi họ dẫn tới một dòng sông chính, có thể thông ra cửa biển, thì đêm đó nước tự dưng rút, thuyền không trôi trên bùn được nữa, tất cả phải ngồi im re ...
Có tiếng la hét, khóc lóc ở sau lưng, phía kênh "tử thần", người dẫn đường bảo cứ đợi, họ kêu sau. 
Mấy đứa con thì thầm bảo nhau trốn về, chứ kinh hoàng quá. Ở đó chẳng nghe ai nói công an, mà có vẻ xem chuyện vượt biên như một cái nghề, vàng với tiền là trên hết. Chắc công an ăn chia với họ, nên họ coi trời bằng vung má ạ. 
Rồi có tiếng cãi lộn lớn lắm, cha dẫn đường trở lại chỗ tụi con hỏi: có đứa nào mang vàng theo, thì liệu mà dấu đi, công an đang lục ngoài kia. 
Kinh nghiệm nhiều lần những người đi qua kênh tử thần bảo cho nhà bạn con tôi hay là có vài cái khoen 5 phân phòng xa, tuỳ nghi hoàn cảnh mới yên thân được.  
Thế là thằng anh bạn nó làm bộ lo lắng nói: Tụi tui có cái khoen 24 nè, ông cất dùm được không? Cha dẫn đường gật đầu, hỏi: vậy mấy đứa kia không có à? 
Thằng anh biết gặp quỷ rồi, nhưng phải làm sao.  Đang đứng trên bờ vực thẳm rồi đó, bèn nói: 
Mẹ tôi bà dặn là trưa mai, bà tới chợ đó. Ba ngày rồi, chưa có tin bả nóng ruột. 
Thằng anh bạn con tôi, là sinh viên bỏ dở chuyện học. Người dẫn đường là loại mà các cụ xưa nói  thứ nhứt là phá Sơn lâm, thứ nhì là đâm Hà Bá. Cha thuộc hàng thứ nhì, nhưng cái ác thì nhiều mà cái khôn chỉ có hạn.
Cha hăm: thôi được, tụi bây ở đây chờ. Tao lên chợ đợi mẹ tụi bay đã, liệu hồn, ma ở kênh tử thần dữ lắm à. Sớn xác đi đâu là chết thảm nghe con. 
Hắn nhằm cái lợi lớn hơn nên không đợi nước lên, chở người ra tầu lớn. Con, tức con gái tôi, cùng đứa bạn nó thoát ra chợ Cà Mâu đón xe chuyến sớm nhứt đi Kiên Giang, rồi về đây, nhà tôi.
Tôi hỏi cháu là: Bộ không còn luật lệ gì sao, mà giết người như giết gà vậy? 
Vậy còn mấy đứa kia thì thế nào?  
Mina, con tôi trả lời, không phải lần thứ nhứt con bà năm đi đâu, mấy đứa đó đã từng bị bắt nhưng chạy được ra tù, chúng thông thạo cách thức đi đứng lắm.  
Ba năm sau, các trại tị nạn đóng cửa. Chuyện xuống Cà Mâu không đặt nặng vấn đề nữa, vì thiên hạ đã có nhiều cách rời khỏi đất nước ra đi định cư ở nước ngoài. Nên chuyện vượt biên đã coi như thứ yếu. 
Cô nàng Trung sĩ Ng vốn là ái thê của đại uý truyền tin ở tiểu khu X. 
Đại uý TT đi tù cải tạo bấy giờ ở trại C Thanh Hoá, nên Ng buôn hàng chuyến từ Cà Mâu về Saigon bỏ mối hàng gì đó, ghé tôi thăm chừng tin tức. Ng rủ tôi đi Cà Mâu một chuyến cho biết đó, biết đây. 
Đi xe đò chuyển, nên 2 chị em tới chợ Cà Mâu đúng rạng sáng hôm sau. Gần cuối thập niên 90 thế kỷ trước, "chiến hữu HO" đang tất bật làm hồ sơ ra đi tị nạn.
Đại uý TT của Ng không chịu xuống Cà Mâu làm quái gì. Ng đã sang được hàng họ, nên về Cà Mâu chính là để thu góp kỷ niệm một thời gian truân, rồi lên đường "quy Mã". 
Tất nhiên tôi kể cho Ng nghe chuyện cháu Mina ở Cà Mâu mấy năm trước. Ý tôi muốn biết về đoạn kênh "tử thần". 
Ng trầm ngâm rồi nói: chiến tranh đôi lúc có vẻ... hên sui chị ạ. Em, là Ng, không tới con kênh oan nghiệt đó, nhưng mấy năm trước không ngày nào không có chuyện thương tâm.  
Bây giờ, em vẫn có thể dắt chị đi một đoạn kênh ma quỷ đó, chị chỉ cần biết chuyện này thôi. Bà kia ở Tân Định, cho 2 đứa đi đầu tiên, mới chỉ tới giữa kênh "tử thần". Nó bắt 2 đứa bé viết mật mã về mẹ chúng lấy vàng. Xong nhắn cho người mẹ ấy để mấy đứa sau đi tiếp, nhưng phải mang vàng đi cùng, vì "chuyến đó là chuyến chót". Rút cuộc cả mấy đứa con bà ta đều xuống âm phủ, chứ có tầu lớn gì đâu. 
30-4-1975. Người mẹ đó đã tin vào những lời nhắn tưởng là của con mình, ngờ đâu là của ác quỷ, thần chết hoành hành.
Vâng, đó là điều tôi muốn thưa không muốn nhớ. Còn rất nhiều, rất nhiều đau thương, bi thảm bởi cái ngày đen tối nêu trên.

CAO MỴ NHÂN (HNPD)

BÀN RA TÁN VÀO

Đề bài :"Tiếng Việt, yêu & ghét" - Lê Hữu ( Trần Văn Giang ghi lại )

'vô hình trung' là nghĩa gì vậy, sao cứ thích dùng, hình như có nghĩa là 'vô tình'

Xem Thêm

Đề bài :TIN CHIẾN SỰ MỚI NHẤT[ CẬP NHẬT NGÀY 20 -5 - 2022 ]

Suu cao,thue nang,nhu yeu pham tang gia.Kinh te eo seo...Vay ma dang Lua van lay tien cua dan tro giup linh tinh.Mo cua bien gioi.Ung ho toi ac truc tiep khi sua luat cho phep trom cuop o muc do <1.000 dollars thi vo toi....Neu vao thoi diem Trump,bon Lua da ho hoan nhu the nao ??? Nhung nguoi bau ban vi chut tu loi ,nghi gi ve dat nuoc ??? Phai chang day khong phai la dat nuoc minh ??? bat qua,lai tro ve que huong cu...Neu vay,ban la thang cho chet ! mien ban !

Xem Thêm

Đề bài :Tin Mới Nhất Về Chiến Sư Ucraina [ CẬP NHẬT NGÀY 14-5-2022 ]

Chung nao moi vet nho cua ho nha Dan da duoc tay xoa trang boc,thi Uk moi co hy vong...ngung chien.Cung vay,ngay nao ma cac cong ty ,co goc gac tu cac dang bac nu luu-anh hao cua khoi tu do va ong chief police va dang Lua thi moi giai xong phuong trinh tau cong !

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Hình cũ - Hà Thượng Thủ

Ngắm lại hình xưa chịu mấy ông Những Linh, Tùng, Duẫn với Mười, Đồng Mặt mày ai lại đi hồ hởi Phấn khởi khi Tàu cướp Biển Đông Phải chăng “quý” mặt đã thành mông Con mắt nay đà có nhưng không Nên mới chổng khu vào hải đảo Gia tài gấm vóc của tổ tông?

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm