Kinh Khổ

Từ ngày Bác vô đây

Bài thơ đầy nước mắt của một cô gái đang sống dật dờ tại thị xã Cần Thơ:

"Từ Ngày Bác Vô Đây" !

Sắp hàng ở trần truồng cho đàn ông Hàn lựa chọn:


Lúc mà các bác chưa có vô đây
        Cháu chưa có mặt trên đất nước này
        Má cháu còn đi đến trường mỗi sáng
        Đúng tuổi trăng tròn, đôi má hây hây.

        Kể từ sau ngày các bác vô đây
        Ông Ngoại bỗng nhiên bị bắt, tù đày
        Bà Ngoại nhớ chồng rưng rưng mỗi tối
        Má cháu ưu sầu đánh mất thơ ngây.

        Hai năm sau ngày các bác vô đây
        Một sáng mùa Đông sương trắng giăng đầy
        Các bác đến nhà, lưng đeo súng đạn
        Bắt Má đi làm thủy lợi miền Tây.

        Một tháng đi làm thủy lợi miền Tây
        Má về ốm o, thân xác hao gầy
        Má ôm Ngoại khóc, thì thầm kể lể:
        Cán bộ hiếp con, có lúc cả bầy!

        Rồi cháu ra đời không Ba, có Má
        Ngoại vừa nằm xuống nên Má trắng tay
        Bán buôn tảo tần Má nuôi cháu lớn
        Dù không biết rằng Ba cháu là ai!

        Mười tám năm sau ngày bác vô đây
        Tài sản, cửa nhà không cánh mà bay
        Má cháu qua đời sau cơn bạo bệnh
        Còn gì bán nữa? – Ngoài thân cháu đây?

        Gần hai mươi năm sau ngày bác vô
        Cháu mười sáu tuổi thân xác héo khô
        Vậy mà phải bán, lấy tiền mua gạo
        Tính ra sáng chiều – chỉ khoảng một tô!
        Nguyễn Thành Bửu
-
Sắp hàng trước cửa sứ quán xin đi lấy chồng ngoại:
-

Từ Ngày Các Bác Vô Đây
Cảm tác sau khi đọc lá thơ đầy nước mắt của một cô gái đang sống dật dờ tại thị xã Cần Thơ
-
Ever Since You Came

       
Before you guys arrived in here
        I was not even born yet
        Mom walked to school each morning
        Rosy cheeks, a sweet sixteen

        After you came, suddenly one day
        Grandpa was persecuted and imprisoned
        Every night Grandma shed mournful tears
        Mom felt sullen -- her innocence was lost

        Two years passed from the day you came
        On a wintry morning which shrouded in mist
        Armed with guns, you came knocking at our door
        And whisked Mom away to a labor camp

        After one month, Mom returned home
        Nothing but skin and bones
        Embracing Grandma, she wept:
        They raped me, Ma, gang-raped and all!

        And so I was born, a fatherless child
        Grandma passed away, leaving Mom penniless
        Mom scraped a living to support me
        Dad was all the while anybody's guess!

        Eighteen years after you came
        We went totally broke
        Mom died of a terminal illness
        Now then, what's left but my own body to trade?

        Almost twenty years after you came
        At sixteen, my body withered -- hardly a dish
        I toiled from dawn to dusk
        In return just for a loaf of bread!
-
        Translated by Anne 
Hãy Chụp Giùm Tôi
Đừng khoe tôi, hỡi người bạn tài hoa,Những tấm ảnh mang ra từ địa ngục,
Nơi bạn mới về rong chơi hạnh phúc,
Dù bao người vẫn tủi nhục xót xa.
Đừng khoe tôi hình ảnh một quê nhà,Mà bạn nghĩ đang trên đà “đổi mới”,
Những thành thị xưa hiền như bông bưởi,
Nay bỗng dưng rã rượi nét giang hồ.
Đừng khoe tôi những cảnh tượng xô bồ,Những trụy lạc giờ vô phương cứu chữa.
Đất nước đã từ lâu không khói lửa,
Sao rạc rài hơn cả thuở chiến chinh.
Đừng khoe tôi những yến tiệc linh đình,
Những phố xá ngập phồn vinh giả tạo,
Nơi thiểu số tung tiền như xác pháo,
Khi dân nghèo không muỗng cháo cầm hơi.
Đừng khoe tôi cảnh tụ họp ăn chơi,
Của những kẻ đã một thời chui nhủi,
Bỏ tất cả, trong đêm dài thui thủi,
Ngược xuôi tìm đường xăm xúi vượt biên.
Đừng khoe tôi những con phố “bưng biền” Những quảng cáo, những mặt tiền nham nhở,
Những khách sạn ánh đèn màu rực rỡ,
Trơ trẽn bày, dụ dỗ khách phương xa.
Đừng khoe tôi chốn thờ phượng nguy nga,Những dinh thự xa hoa nằm choán ngõ,
Những màu sắc lam, vàng, đen, tím, đỏ,
Đang uốn mình theo gió đón hương bay.
Đừng khoe tôi ảnh Hà Nội hôm nay,Thành phố đã chết từ ngày tháng đó,
Khi bị ép khoác lên màu cờ đỏ,
Khi triệu người phải trốn bỏ vô Nam.
Đừng khoe tôi những cảnh tượng giàu sang,Đã được bạn tóm càn vô ống kính,
Những hình ảnh mà kẻ thù toan tính,
Muốn tung ra để cố phỉnh gạt người
Bạn thân ơi, sao không chụp giùm tôi,
Nỗi thống khổ của triệu người dân Việt,
Nửa thế kỷ trong ngục tù rên xiết,
Oán hờn kia dẫu chết chẳng hề tan.
Chụp giùm tôi đoàn thiếu nữ Việt nam,
Thân trần trụi xếp hàng chờ được lựa,
Hay bầy trẻ mặt chưa phai mùi sữa,
Bị bán làm nô lệ ở phương xa.
Chụp giùm tôi đôi mắt mẹ, mắt cha,
Mà suối lệ chỉ còn là máu đỏ,
Khóc con cháu ra đi từ năm đó,
Biển dập vùi, đà tách ngõ u minh.
Chụp giùm tôi số phận những thương binh,
Đã vì nước quên mình trên chiến trận,
Mà giờ đây ôm hận,
Tấm thân tàn lận đận giữa phong ba.
Chụp giùm tôi hình ảnh những cụ già,
Bọn đầu nậu gom ra đường hành khất,
Để đêm đến, nộp hết tiền góp nhặt,
Đổi chén cơm dầm nước mắt nuôi thân.
Chụp giùm tôi xác chết những ngư dân,Bị Tàu giết bao lần trên biển rộng,
Hay những chiếc quan tài chưa kịp đóng,
Chở cha, anh lao động Mã Lai về.
Chụp giùm tôi thảm cảnh những dân quê,
Chịu đánh đập chán chê dù vô tội,
Hay cảnh những anh hùng không uốn gối,
Gánh đọa đày trong ngục tối bao la.
Chụp giùm tôi mốc biên giới Việt Hoa,
Lấn vào đất của ông cha để lại,
Hay lãnh thổ cao nguyên còn hoang dại,
Lũ sài lang hèn nhát lạy dâng Tàu.
Chụp giùm tôi những nghĩa địa buồn đau,
Chúng tàn phá, chẳng còn đâu bia mộ.
Kẻ sống sót đã đành cam chịu khổ,
Người chết sao cũng khốn khó trăm đường.
Hãy chụp giùm tôi hết những tang thương,
Hình ảnh thật một quê hương bất hạnh,
Nơi mà bạn, xưa đêm trường gió lạnh,
Đã căm hờn quyết mạnh dạn ra khơi.
Chiếc thuyền con, ca nước lã cầm hơi,
Mạng sống nhỏ đem phơi đầu sóng dữ.
Rồi tha phương lữ thứ,
Tháng năm dài, quá khứ cũng dần phai.
Lòng người chóng nguôi ngoai,Tháng Tư đến, có mấy ai còn nhớ!
Trần Văn Lương

THIS IS THE LITTLE YOUNG GIRL
LIVING IN THE V.N. COMMUNIST REGIME
Từ ngày Bác vô đây
&
"Ever Since You Came"

Bài thơ đầy nước mắt của một cô gái  đang sống dật dờ tại thị xã Cần Thơ:
Lúc mà các bác chưa có vô đây
Cháu chưa có mặt trên đất nước này
Má cháu còn đi đến trường mỗi sáng
Đúng tuổi trăng tròn, đôi má hây hây.
 
Kể từ sau ngày các bác vô đây
Ông Ngoại bỗng nhiên bị bắt, tù đày
Bà Ngoại nhớ chồng rưng rưng mỗi tối
Má cháu ưu sầu đánh mất thơ ngây.
 
Hai năm sau ngày các bác vô đây
Một sáng mùa Đông sương trắng giăng đầy
Các bác đến nhà, lưng đeo súng đạn
Bắt Má đi làm thủy lợi miền Tây.
 
Một tháng đi làm thủy lợi miền Tây
Má về ốm o, thân xác hao gầy
Má ôm Ngoại khóc, thì thầm kể lể:
Cán bộ hiếp con, có lúc cả bầy!
 
Rồi cháu ra đời không Ba, có Má
Ngoại vừa nằm xuống nên Má trắng tay
Bán buôn tảo tần Má nuôi cháu lớn
Dù không biết rằng Ba cháu là ai!
 
Mười tám năm sau ngày bác vô đây
Tài sản, cửa nhà không cánh mà bay
Má cháu qua đời sau cơn bạo bệnh
Còn gì bán nữa? – Ngoài thân cháu đây?
 
Gần hai mươi năm sau ngày bác vô
Cháu mười sáu tuổi thân xác héo khô
Vậy mà phải bán, lấy tiền mua gạo
Tính ra sáng chiều – chỉ khoảng một tô!
 
 
Nguyễn Thành Bửu
"You "  means Ho Chi Minh.
Ever Since You Came
(Translated by Anne)
 
Before you guys arrived in here
I was not even born yet
Mom walked to school each morning
Rosy cheeks, a sweet sixteen
 
After you came, suddenly one day
Grandpa was persecuted and imprisoned
Every night Grandma shed mournful tears
Mom felt sullen -- her innocence was lost
 
Two years passed from the day you came
On a wintry morning which shrouded in mist
Armed with guns, you came knocking at our door
And whisked Mom away to a labor camp
 
After one month, Mom returned home
Nothing but skin and bones
Embracing Grandma, she wept:
They raped me, Ma, gang-raped and all!
 
And so I was born, a fatherless child
Grandma passed away, leaving Mom penniless
Mom scraped a living to support me
Dad was all the while anybody's guess!
 
Eighteen years after you came
We went totally broke
Mom died of a terminal illness
Now then, what's left but my own body to trade?
 
Almost twenty years after you came
At sixteen, my body withered -- hardly a dish
I toiled from dawn to dusk
In return just for a loaf of bread!
HP chuỷen

Bàn ra tán vào (1)

SR
Sài gòn bây giờ rất là phát triển:..........Có những trung tâm mua bán gái non...........Cởi truồng cho người nắn,sờ lựa tuyển ............Đem bán sang Tàu,Hàn quôc,Đài Loan...........Sai gòn bây giờ quá nhiều thay đổi..........Đường,phố đổi tên rất đỗi GỢI HÌNH :..........CHÓ NHẢY BÀN THỜ MỘT BÀY CHẬT CHỘI .........LÚC NHÚC NHỮNG LÀ LÊ DUẨN ,TRƯỜNG CHINH.............CON CHÓ TO ĐẦU LÀ HỒ CHÓ MINH...........NÓ CHE LẤP TÊN ĐẸP XINH SÀI GÒN

----------------------------------------------------------------------------------

Comment




  • Input symbols

Từ ngày Bác vô đây

Bài thơ đầy nước mắt của một cô gái đang sống dật dờ tại thị xã Cần Thơ:

"Từ Ngày Bác Vô Đây" !

Sắp hàng ở trần truồng cho đàn ông Hàn lựa chọn:


Lúc mà các bác chưa có vô đây
        Cháu chưa có mặt trên đất nước này
        Má cháu còn đi đến trường mỗi sáng
        Đúng tuổi trăng tròn, đôi má hây hây.

        Kể từ sau ngày các bác vô đây
        Ông Ngoại bỗng nhiên bị bắt, tù đày
        Bà Ngoại nhớ chồng rưng rưng mỗi tối
        Má cháu ưu sầu đánh mất thơ ngây.

        Hai năm sau ngày các bác vô đây
        Một sáng mùa Đông sương trắng giăng đầy
        Các bác đến nhà, lưng đeo súng đạn
        Bắt Má đi làm thủy lợi miền Tây.

        Một tháng đi làm thủy lợi miền Tây
        Má về ốm o, thân xác hao gầy
        Má ôm Ngoại khóc, thì thầm kể lể:
        Cán bộ hiếp con, có lúc cả bầy!

        Rồi cháu ra đời không Ba, có Má
        Ngoại vừa nằm xuống nên Má trắng tay
        Bán buôn tảo tần Má nuôi cháu lớn
        Dù không biết rằng Ba cháu là ai!

        Mười tám năm sau ngày bác vô đây
        Tài sản, cửa nhà không cánh mà bay
        Má cháu qua đời sau cơn bạo bệnh
        Còn gì bán nữa? – Ngoài thân cháu đây?

        Gần hai mươi năm sau ngày bác vô
        Cháu mười sáu tuổi thân xác héo khô
        Vậy mà phải bán, lấy tiền mua gạo
        Tính ra sáng chiều – chỉ khoảng một tô!
        Nguyễn Thành Bửu
-
Sắp hàng trước cửa sứ quán xin đi lấy chồng ngoại:
-

Từ Ngày Các Bác Vô Đây
Cảm tác sau khi đọc lá thơ đầy nước mắt của một cô gái đang sống dật dờ tại thị xã Cần Thơ
-
Ever Since You Came

       
Before you guys arrived in here
        I was not even born yet
        Mom walked to school each morning
        Rosy cheeks, a sweet sixteen

        After you came, suddenly one day
        Grandpa was persecuted and imprisoned
        Every night Grandma shed mournful tears
        Mom felt sullen -- her innocence was lost

        Two years passed from the day you came
        On a wintry morning which shrouded in mist
        Armed with guns, you came knocking at our door
        And whisked Mom away to a labor camp

        After one month, Mom returned home
        Nothing but skin and bones
        Embracing Grandma, she wept:
        They raped me, Ma, gang-raped and all!

        And so I was born, a fatherless child
        Grandma passed away, leaving Mom penniless
        Mom scraped a living to support me
        Dad was all the while anybody's guess!

        Eighteen years after you came
        We went totally broke
        Mom died of a terminal illness
        Now then, what's left but my own body to trade?

        Almost twenty years after you came
        At sixteen, my body withered -- hardly a dish
        I toiled from dawn to dusk
        In return just for a loaf of bread!
-
        Translated by Anne 
Hãy Chụp Giùm Tôi
Đừng khoe tôi, hỡi người bạn tài hoa,Những tấm ảnh mang ra từ địa ngục,
Nơi bạn mới về rong chơi hạnh phúc,
Dù bao người vẫn tủi nhục xót xa.
Đừng khoe tôi hình ảnh một quê nhà,Mà bạn nghĩ đang trên đà “đổi mới”,
Những thành thị xưa hiền như bông bưởi,
Nay bỗng dưng rã rượi nét giang hồ.
Đừng khoe tôi những cảnh tượng xô bồ,Những trụy lạc giờ vô phương cứu chữa.
Đất nước đã từ lâu không khói lửa,
Sao rạc rài hơn cả thuở chiến chinh.
Đừng khoe tôi những yến tiệc linh đình,
Những phố xá ngập phồn vinh giả tạo,
Nơi thiểu số tung tiền như xác pháo,
Khi dân nghèo không muỗng cháo cầm hơi.
Đừng khoe tôi cảnh tụ họp ăn chơi,
Của những kẻ đã một thời chui nhủi,
Bỏ tất cả, trong đêm dài thui thủi,
Ngược xuôi tìm đường xăm xúi vượt biên.
Đừng khoe tôi những con phố “bưng biền” Những quảng cáo, những mặt tiền nham nhở,
Những khách sạn ánh đèn màu rực rỡ,
Trơ trẽn bày, dụ dỗ khách phương xa.
Đừng khoe tôi chốn thờ phượng nguy nga,Những dinh thự xa hoa nằm choán ngõ,
Những màu sắc lam, vàng, đen, tím, đỏ,
Đang uốn mình theo gió đón hương bay.
Đừng khoe tôi ảnh Hà Nội hôm nay,Thành phố đã chết từ ngày tháng đó,
Khi bị ép khoác lên màu cờ đỏ,
Khi triệu người phải trốn bỏ vô Nam.
Đừng khoe tôi những cảnh tượng giàu sang,Đã được bạn tóm càn vô ống kính,
Những hình ảnh mà kẻ thù toan tính,
Muốn tung ra để cố phỉnh gạt người
Bạn thân ơi, sao không chụp giùm tôi,
Nỗi thống khổ của triệu người dân Việt,
Nửa thế kỷ trong ngục tù rên xiết,
Oán hờn kia dẫu chết chẳng hề tan.
Chụp giùm tôi đoàn thiếu nữ Việt nam,
Thân trần trụi xếp hàng chờ được lựa,
Hay bầy trẻ mặt chưa phai mùi sữa,
Bị bán làm nô lệ ở phương xa.
Chụp giùm tôi đôi mắt mẹ, mắt cha,
Mà suối lệ chỉ còn là máu đỏ,
Khóc con cháu ra đi từ năm đó,
Biển dập vùi, đà tách ngõ u minh.
Chụp giùm tôi số phận những thương binh,
Đã vì nước quên mình trên chiến trận,
Mà giờ đây ôm hận,
Tấm thân tàn lận đận giữa phong ba.
Chụp giùm tôi hình ảnh những cụ già,
Bọn đầu nậu gom ra đường hành khất,
Để đêm đến, nộp hết tiền góp nhặt,
Đổi chén cơm dầm nước mắt nuôi thân.
Chụp giùm tôi xác chết những ngư dân,Bị Tàu giết bao lần trên biển rộng,
Hay những chiếc quan tài chưa kịp đóng,
Chở cha, anh lao động Mã Lai về.
Chụp giùm tôi thảm cảnh những dân quê,
Chịu đánh đập chán chê dù vô tội,
Hay cảnh những anh hùng không uốn gối,
Gánh đọa đày trong ngục tối bao la.
Chụp giùm tôi mốc biên giới Việt Hoa,
Lấn vào đất của ông cha để lại,
Hay lãnh thổ cao nguyên còn hoang dại,
Lũ sài lang hèn nhát lạy dâng Tàu.
Chụp giùm tôi những nghĩa địa buồn đau,
Chúng tàn phá, chẳng còn đâu bia mộ.
Kẻ sống sót đã đành cam chịu khổ,
Người chết sao cũng khốn khó trăm đường.
Hãy chụp giùm tôi hết những tang thương,
Hình ảnh thật một quê hương bất hạnh,
Nơi mà bạn, xưa đêm trường gió lạnh,
Đã căm hờn quyết mạnh dạn ra khơi.
Chiếc thuyền con, ca nước lã cầm hơi,
Mạng sống nhỏ đem phơi đầu sóng dữ.
Rồi tha phương lữ thứ,
Tháng năm dài, quá khứ cũng dần phai.
Lòng người chóng nguôi ngoai,Tháng Tư đến, có mấy ai còn nhớ!
Trần Văn Lương

THIS IS THE LITTLE YOUNG GIRL
LIVING IN THE V.N. COMMUNIST REGIME
Từ ngày Bác vô đây
&
"Ever Since You Came"

Bài thơ đầy nước mắt của một cô gái  đang sống dật dờ tại thị xã Cần Thơ:
Lúc mà các bác chưa có vô đây
Cháu chưa có mặt trên đất nước này
Má cháu còn đi đến trường mỗi sáng
Đúng tuổi trăng tròn, đôi má hây hây.
 
Kể từ sau ngày các bác vô đây
Ông Ngoại bỗng nhiên bị bắt, tù đày
Bà Ngoại nhớ chồng rưng rưng mỗi tối
Má cháu ưu sầu đánh mất thơ ngây.
 
Hai năm sau ngày các bác vô đây
Một sáng mùa Đông sương trắng giăng đầy
Các bác đến nhà, lưng đeo súng đạn
Bắt Má đi làm thủy lợi miền Tây.
 
Một tháng đi làm thủy lợi miền Tây
Má về ốm o, thân xác hao gầy
Má ôm Ngoại khóc, thì thầm kể lể:
Cán bộ hiếp con, có lúc cả bầy!
 
Rồi cháu ra đời không Ba, có Má
Ngoại vừa nằm xuống nên Má trắng tay
Bán buôn tảo tần Má nuôi cháu lớn
Dù không biết rằng Ba cháu là ai!
 
Mười tám năm sau ngày bác vô đây
Tài sản, cửa nhà không cánh mà bay
Má cháu qua đời sau cơn bạo bệnh
Còn gì bán nữa? – Ngoài thân cháu đây?
 
Gần hai mươi năm sau ngày bác vô
Cháu mười sáu tuổi thân xác héo khô
Vậy mà phải bán, lấy tiền mua gạo
Tính ra sáng chiều – chỉ khoảng một tô!
 
 
Nguyễn Thành Bửu
"You "  means Ho Chi Minh.
Ever Since You Came
(Translated by Anne)
 
Before you guys arrived in here
I was not even born yet
Mom walked to school each morning
Rosy cheeks, a sweet sixteen
 
After you came, suddenly one day
Grandpa was persecuted and imprisoned
Every night Grandma shed mournful tears
Mom felt sullen -- her innocence was lost
 
Two years passed from the day you came
On a wintry morning which shrouded in mist
Armed with guns, you came knocking at our door
And whisked Mom away to a labor camp
 
After one month, Mom returned home
Nothing but skin and bones
Embracing Grandma, she wept:
They raped me, Ma, gang-raped and all!
 
And so I was born, a fatherless child
Grandma passed away, leaving Mom penniless
Mom scraped a living to support me
Dad was all the while anybody's guess!
 
Eighteen years after you came
We went totally broke
Mom died of a terminal illness
Now then, what's left but my own body to trade?
 
Almost twenty years after you came
At sixteen, my body withered -- hardly a dish
I toiled from dawn to dusk
In return just for a loaf of bread!
HP chuỷen

BÀN RA TÁN VÀO

Đề bài :"Tiếng Việt, yêu & ghét" - Lê Hữu ( Trần Văn Giang ghi lại )

'vô hình trung' là nghĩa gì vậy, sao cứ thích dùng, hình như có nghĩa là 'vô tình'

Xem Thêm

Đề bài :TIN CHIẾN SỰ MỚI NHẤT[ CẬP NHẬT NGÀY 20 -5 - 2022 ]

Suu cao,thue nang,nhu yeu pham tang gia.Kinh te eo seo...Vay ma dang Lua van lay tien cua dan tro giup linh tinh.Mo cua bien gioi.Ung ho toi ac truc tiep khi sua luat cho phep trom cuop o muc do <1.000 dollars thi vo toi....Neu vao thoi diem Trump,bon Lua da ho hoan nhu the nao ??? Nhung nguoi bau ban vi chut tu loi ,nghi gi ve dat nuoc ??? Phai chang day khong phai la dat nuoc minh ??? bat qua,lai tro ve que huong cu...Neu vay,ban la thang cho chet ! mien ban !

Xem Thêm

Đề bài :Tin Mới Nhất Về Chiến Sư Ucraina [ CẬP NHẬT NGÀY 14-5-2022 ]

Chung nao moi vet nho cua ho nha Dan da duoc tay xoa trang boc,thi Uk moi co hy vong...ngung chien.Cung vay,ngay nao ma cac cong ty ,co goc gac tu cac dang bac nu luu-anh hao cua khoi tu do va ong chief police va dang Lua thi moi giai xong phuong trinh tau cong !

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Hình cũ - Hà Thượng Thủ

Ngắm lại hình xưa chịu mấy ông Những Linh, Tùng, Duẫn với Mười, Đồng Mặt mày ai lại đi hồ hởi Phấn khởi khi Tàu cướp Biển Đông Phải chăng “quý” mặt đã thành mông Con mắt nay đà có nhưng không Nên mới chổng khu vào hải đảo Gia tài gấm vóc của tổ tông?

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm