Di Sản Hồ Chí Minh

Đứa trẻ bên trong mỗi người không bao giờ chết

Tất cả chúng ta đều muốn làm nghệ thuật, chúng ta thích cắm hoa, nấu ăn, vẽ, chơi nhạc, ca hát, làm thơ, viết văn, vân vân. Chúng ta thích trang trí phòng ốc sao cho đẹp, màu mè
1280px Painting_kid

Tất cả chúng ta đều muốn làm nghệ thuật, chúng ta thích cắm hoa, nấu ăn, vẽ, chơi nhạc, ca hát, làm thơ, viết văn, vân vân. Chúng ta thích trang trí phòng ốc sao cho đẹp, màu mè, trang trí tập vở bằng nhiều loại bút khác nhau, trang trí cơ thể bằng quần áo và trang sức… Chúng ta thể hiện sở thích về nghệ thuật của mình ở khắp nơi và nếu chúng ta làm điều đó chỉ vì ta thích thế, nó làm ta vui thì có khả năng rất cao là đứa trẻ bên trong chúng ta vẫn luôn luôn tồn tại dù cho ta có bao nhiêu tuổi đi nữa.

Tất cả những lời tôi viết không phải hoàn toàn xuất phát từ suy nghĩ của tôi, tôi được nghệ sĩ Young-ha Kim truyền cảm hứng bằng bài diễn thuyết của anh mà tôi xem trên Ted talks. Vì vậy, để bài viết này “coi cho được” đối với tôi thực là khó, nó có phải là ý tưởng của tôi đâu.

Theo anh Young-ha Kim, trẻ con dành tất cả thời gian để chơi đùa với nghệ thuật. Chúng ca hát, kể chuyện, vẽ vời, nhảy múa, đóng kịch, nấu ăn… Và chúng không bao giờ biết mệt, chúng chỉ mệt khi người lớn bắt chúng ăn và đi ngủ thôi. Đến khi lớn hơn một chút, nghệ thuật trở nên nhàm chán khi chúng bị ép buộc phải thi đấu và chiến thắng, tính sáng tạo bị người lớn bóp chết bằng việc phê bình đúng sai, đẹp xấu, hay dở.

Còn đối với những ai thậm chí chẳng còn nhớ nổi vì sao mình đã từ bỏ nghệ thuật thì bị nhồi nhét bởi những quan niệm ghê gớm về nó. Chúng ta nghĩ làm nghệ thuật ắt hẳn phải có năng khiếu thiên bẩm, phải được dạy dỗ đàng hoàng đầy đủ các kĩ năng này nọ, phải được trang bị các loại dụng cụ đặc biệt này kia, tác phẩm nghệ thuật phải có giá trị cốt lõi nhân văn, phải hàm chứa gì gì đó… Hay ghê gớm hơn là chúng ta thường có ý nghĩ rằng người nghệ sĩ, họ phải có “máu điên” hay sao ấy, phải “đi mây về gió” hay sao ấy, phải hâm hâm dở dở một chút hay sao ấy…  Để nổi tiếng, được ghi danh muôn thuở thì những điều đó có thể đúng nhưng để cho cuộc đời vẫn đẹp sao thì chúng ta đã  hiểu sai rồi.

Cuộc sống của chúng ta không biết đã trở nên nghiêm túc, căng thẳng từ bao giờ. Chúng ta mệt mỏi vì làm việc chúng ta nghĩ rằng mình thích, nếu thực sự thích thì ta không thấy mệt mỏi đâu. Vấn đề là ta không dám dành một phần trong con người mình để nuôi sống đứa trẻ ở bên trong, không dám dành một phần thời gian để làm điều khiến chúng ta vui. Chúng ta bận rộn, bận rộn và bận rộn rồi tự hào vì chúng ta đang bận rộn lắm không có dư hơi làm việc của trẻ con. Chúng ta vội vã trưởng thành để rồi sợ hãi rằng mình đã già.

Phần lớn chúng ta ở trong diễn đàn này, ngoài viết ra thì còn làm gì khác? Tôi thích vẽ nhưng tôi không có can đảm vẽ vì tôi vẽ xấu kinh khủng. Tôi thích chụp ảnh nhưng điện thoại của tôi từ chối việc đó, thế là tôi chỉ còn mỗi việc viết. Điều này có vẻ đơn giản hơn. Tôi rất hy vọng biên tập viên của web cho phép tác giả được phép đăng những tác phẩm khác của mình như tranh vẽ hay ảnh chụp hoặc các đoạn phim ngắn… Có khi tác giả có hứng viết, cũng có khi tác giả chỉ muốn vẽ, có khi một bức ảnh lại hàm chứa cả ngàn lời nói dông dài miên man.

Chỉ là một chút suy nghĩ, một chút cảm hứng mà thôi.

 

Quyên Quyên

http://www.triethocduongpho.com/2014/03/31/dua-tre-ben-trong-moi-nguoi-khong-bao-gio-chet/

Bàn ra tán vào (0)

Comment




  • Input symbols

Đứa trẻ bên trong mỗi người không bao giờ chết

Tất cả chúng ta đều muốn làm nghệ thuật, chúng ta thích cắm hoa, nấu ăn, vẽ, chơi nhạc, ca hát, làm thơ, viết văn, vân vân. Chúng ta thích trang trí phòng ốc sao cho đẹp, màu mè
1280px Painting_kid

Tất cả chúng ta đều muốn làm nghệ thuật, chúng ta thích cắm hoa, nấu ăn, vẽ, chơi nhạc, ca hát, làm thơ, viết văn, vân vân. Chúng ta thích trang trí phòng ốc sao cho đẹp, màu mè, trang trí tập vở bằng nhiều loại bút khác nhau, trang trí cơ thể bằng quần áo và trang sức… Chúng ta thể hiện sở thích về nghệ thuật của mình ở khắp nơi và nếu chúng ta làm điều đó chỉ vì ta thích thế, nó làm ta vui thì có khả năng rất cao là đứa trẻ bên trong chúng ta vẫn luôn luôn tồn tại dù cho ta có bao nhiêu tuổi đi nữa.

Tất cả những lời tôi viết không phải hoàn toàn xuất phát từ suy nghĩ của tôi, tôi được nghệ sĩ Young-ha Kim truyền cảm hứng bằng bài diễn thuyết của anh mà tôi xem trên Ted talks. Vì vậy, để bài viết này “coi cho được” đối với tôi thực là khó, nó có phải là ý tưởng của tôi đâu.

Theo anh Young-ha Kim, trẻ con dành tất cả thời gian để chơi đùa với nghệ thuật. Chúng ca hát, kể chuyện, vẽ vời, nhảy múa, đóng kịch, nấu ăn… Và chúng không bao giờ biết mệt, chúng chỉ mệt khi người lớn bắt chúng ăn và đi ngủ thôi. Đến khi lớn hơn một chút, nghệ thuật trở nên nhàm chán khi chúng bị ép buộc phải thi đấu và chiến thắng, tính sáng tạo bị người lớn bóp chết bằng việc phê bình đúng sai, đẹp xấu, hay dở.

Còn đối với những ai thậm chí chẳng còn nhớ nổi vì sao mình đã từ bỏ nghệ thuật thì bị nhồi nhét bởi những quan niệm ghê gớm về nó. Chúng ta nghĩ làm nghệ thuật ắt hẳn phải có năng khiếu thiên bẩm, phải được dạy dỗ đàng hoàng đầy đủ các kĩ năng này nọ, phải được trang bị các loại dụng cụ đặc biệt này kia, tác phẩm nghệ thuật phải có giá trị cốt lõi nhân văn, phải hàm chứa gì gì đó… Hay ghê gớm hơn là chúng ta thường có ý nghĩ rằng người nghệ sĩ, họ phải có “máu điên” hay sao ấy, phải “đi mây về gió” hay sao ấy, phải hâm hâm dở dở một chút hay sao ấy…  Để nổi tiếng, được ghi danh muôn thuở thì những điều đó có thể đúng nhưng để cho cuộc đời vẫn đẹp sao thì chúng ta đã  hiểu sai rồi.

Cuộc sống của chúng ta không biết đã trở nên nghiêm túc, căng thẳng từ bao giờ. Chúng ta mệt mỏi vì làm việc chúng ta nghĩ rằng mình thích, nếu thực sự thích thì ta không thấy mệt mỏi đâu. Vấn đề là ta không dám dành một phần trong con người mình để nuôi sống đứa trẻ ở bên trong, không dám dành một phần thời gian để làm điều khiến chúng ta vui. Chúng ta bận rộn, bận rộn và bận rộn rồi tự hào vì chúng ta đang bận rộn lắm không có dư hơi làm việc của trẻ con. Chúng ta vội vã trưởng thành để rồi sợ hãi rằng mình đã già.

Phần lớn chúng ta ở trong diễn đàn này, ngoài viết ra thì còn làm gì khác? Tôi thích vẽ nhưng tôi không có can đảm vẽ vì tôi vẽ xấu kinh khủng. Tôi thích chụp ảnh nhưng điện thoại của tôi từ chối việc đó, thế là tôi chỉ còn mỗi việc viết. Điều này có vẻ đơn giản hơn. Tôi rất hy vọng biên tập viên của web cho phép tác giả được phép đăng những tác phẩm khác của mình như tranh vẽ hay ảnh chụp hoặc các đoạn phim ngắn… Có khi tác giả có hứng viết, cũng có khi tác giả chỉ muốn vẽ, có khi một bức ảnh lại hàm chứa cả ngàn lời nói dông dài miên man.

Chỉ là một chút suy nghĩ, một chút cảm hứng mà thôi.

 

Quyên Quyên

http://www.triethocduongpho.com/2014/03/31/dua-tre-ben-trong-moi-nguoi-khong-bao-gio-chet/

BÀN RA TÁN VÀO

Đề bài :"Tiếng Việt, yêu & ghét" - Lê Hữu ( Trần Văn Giang ghi lại )

'vô hình trung' là nghĩa gì vậy, sao cứ thích dùng, hình như có nghĩa là 'vô tình'

Xem Thêm

Đề bài :TIN CHIẾN SỰ MỚI NHẤT[ CẬP NHẬT NGÀY 20 -5 - 2022 ]

Suu cao,thue nang,nhu yeu pham tang gia.Kinh te eo seo...Vay ma dang Lua van lay tien cua dan tro giup linh tinh.Mo cua bien gioi.Ung ho toi ac truc tiep khi sua luat cho phep trom cuop o muc do <1.000 dollars thi vo toi....Neu vao thoi diem Trump,bon Lua da ho hoan nhu the nao ??? Nhung nguoi bau ban vi chut tu loi ,nghi gi ve dat nuoc ??? Phai chang day khong phai la dat nuoc minh ??? bat qua,lai tro ve que huong cu...Neu vay,ban la thang cho chet ! mien ban !

Xem Thêm

Đề bài :Tin Mới Nhất Về Chiến Sư Ucraina [ CẬP NHẬT NGÀY 14-5-2022 ]

Chung nao moi vet nho cua ho nha Dan da duoc tay xoa trang boc,thi Uk moi co hy vong...ngung chien.Cung vay,ngay nao ma cac cong ty ,co goc gac tu cac dang bac nu luu-anh hao cua khoi tu do va ong chief police va dang Lua thi moi giai xong phuong trinh tau cong !

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Hình cũ - Hà Thượng Thủ

Ngắm lại hình xưa chịu mấy ông Những Linh, Tùng, Duẫn với Mười, Đồng Mặt mày ai lại đi hồ hởi Phấn khởi khi Tàu cướp Biển Đông Phải chăng “quý” mặt đã thành mông Con mắt nay đà có nhưng không Nên mới chổng khu vào hải đảo Gia tài gấm vóc của tổ tông?

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm