Kinh Khổ

Tự do gấp vạn lần thằng giãy chết là đây chứ đâu? .

Xong việc nhà đã 13 giờ 5 phút. Vào mạng đọc được tin, 2 giờ chiều nay sứ quán Hoa Kỳ sẽ đến đón luật sư Nguyễn Văn Đài, để phỏng vấn trước cuộc đối thoại về nhân quyền giữa
Xong việc nhà đã 13 giờ 5 phút. Vào mạng đọc được tin, 2 giờ chiều nay sứ quán Hoa Kỳ sẽ đến đón luật sư Nguyễn Văn Đài, để phỏng vấn trước cuộc đối thoại về nhân quyền giữa Hoa Kỳ và Việt Nam. Chả nghĩ ngợi gì nhiều, tôi nhét điện thoại và chứng minh thư nhân dân vào túi với mấy chục ngàn, bắt xe buýt đến phố Tạ Quang Bửu. Đến nơi là 13 giờ 54 phút. Mất mấy phút ngó nghiêng, xác định vị trí rồi cứ đường hoàng tiến vào ngõ.
Ngõ vắng. Vào đến hơn 100 mét mới nhìn thấy bóng áo công an, dân phòng. Thêm dăm bảy bà phụ nữ tóc hoa râm, kê ghế ngồi dọc vỉa hè. Một bà dân phòng già còn cầm ve vẩy cái dùi cui, nom rất oách.
Bên trong trụ sở cụm dân cư cạnh đó đầy nhóc người, mà thoạt đầu tôi cứ tưởng có đám cưới. Chắn ngang cái ngõ nhỏ tiếp theo (hẳn là lối vào nhà LS Đài) là 3 cái biển cấm. Một biển cấm quay phim chụp ảnh. Hai biển cấm vào khu vực bảo vệ bằng tiếng Anh và tiếng Việt. Tôi dừng lại đọc đàng hoàng, rồi tìm chỗ đứng để quan sát mà không vướng víu đường đi lối lại, dễ bị họ kiếm cớ để đuổi. Đương nhiên, những con mắt soi mói bắt đầu tập trung vào tôi. Nhưng cứ hễ ai nhìn tôi là tôi lại nhìn thẳng vào mắt họ. Đương nhiên họ lại quay đi. Áng chừng khoảng gần năm chục người đủ thành phần, đứng đầy cả ngõ.

Chưa đầy 2 phút sau, cái đám người ấy bỗng nhốn nháo. Mấy người từ trong trụ sở cụm dân cư chạy ra. Tôi quay ra nhìn vế phía đầu ngõ. Một chiếc xe 15 chỗ màu bạc tiến vào. Đến chỗ đám người kia thì chiếc xe dừng lại. Tôi ngó ra phía đầu xe xem biển xe, chả nhớ số, chỉ thấy có chữ - NG.
Ah! Hẳn là xe ngoại giao. Tôi cứ nghĩ là xe ngoại giao là xe 4 chỗ kia. Đám người kia bu lại quanh xe, vẻ rất đe dọa. Chiếc xe chỉ đừng lại chừng một phút rồi lùi lại. Tôi hy vọng có người của sứ quán bước xuống…Nhưng không. Chiếc xe lùi ra tận ngoài ngõ rồi mất hút.
Tôi thất vọng nhìn theo bóng chiếc xe. Đám người kia có vẻ hả hê, cười nói xôn xao. Bọn họ gọi điện tới tấp, đọc biển số xe cho đầu dây bên kia. Người này khoe nhìn thấy 2 người trong xe, người kia kể một người ngồi phia dưới, người nữa bảo hình như đó là tay Mạnh nào đó. Trông bộ dạng họ tươi vui, hý hửng như vừa giành được một thắng lợi to lớn nào đó.
Một lũ ngu ngốc, thảm hại! Họ không biết rằng chính họ mới là những kẻ man di mọi rợ trước cái nhìn của thế giới như thế nào. Thực lòng tôi cảm thấy hổ thẹn với những đồng bào của mình. Tôi rất muốn hỏi vì sao họ làm thế, nhưng tôi biết sẵn câu trả lời sẽ là gì. Thậm chí, họ có thể dùng vũ lực để câu lưu tôi mà chả có lý do gì.
Tôi không vội về ngay. Nghe thấy một tay tre trẻ bảo: “kiểu gì cũng chưa thể rút ngay được”
Môt chiếc xe máy chờ tới, loay hoay quay đầu. Những ánh mắt đổ dồn vào phía tôi. Mặc cho tôi nhìn thẳng vào họ, họ vẫn không quay đi. Tôi quay ra bảo cậu thanh niên đang đẩy chiếc xe máy vào phía sau lưng tôi:
-  Người ta đang ngắm nghía cái xe của cậu đấy. Xe đẹp hả?
-  Kệ người ta chứ. Việc của họ mà.
-  Ah! Có lẽ không phải an ninh hay nhà báo gì đó.
Bỗng lại thấy mấy tay chỉ chỏ về phía ngoài ngõ. Mấy người thì thầm với nhau vài câu rồi gọi nhau đi ra. Tôi ngó theo, thấy cả cái ngõ vắng teo, có mỗi hai người ngồi trên một chiếc xe máy, đang đỗ sát vỉa hè. Tôi và cậu thanh niên mới tới cùng đứng quan sát. Cái đám đông bu quanh hai người đàn ông đi xe máy mỗi lúc một đông. Trong khi đằng kia người ta lao xao, cậu thanh niên quay ra hỏi tên tôi. Nghe tôi nói tên, cậu a lên, chìa tay ra bắt tay và giới thiệu:
-  Em là Hoàng Dũng. Chị vừa add em làm bạn trên facebook đấy.
Sau màn chào hỏi nhau vui vẻ, chúng tôi lại tiếp tục quan sát đám đông đang bu quanh hai người đàn ông kia. Một tay vẫy chiếc xe tải nhỏ của CSGT quay đầu, tiến ra ngoài ngõ, bốc mấy vị kia lên thùng xe, còn xe máy thì chắc có người của họ chạy xe theo.
Xem ra đến đó là kết thúc rồi. Tôi chào Hoàng Dũng để ra bến xe buýt, mong muốn về nhà ngay để tường thuật cho bà con facebook biết. Khi hai chị em đi ra, trong khi mình đường hoàng, đầu ngẩng cao, mắt nhìn thẳng thì mấy bà già lại nhấm nháy, thì thầm như kẻ trộm cắp. Tôi thấy họ phải dùng tới cả lực lượng này để phục vụ cho chiến dịch ngăn chặn tự do của công dân, thì thật bôi bác quá chừng.
Sai lầm của Hoàng Dũng là không mang xe theo luôn mà cứ để đó. Cậu ấy đi cùng tôi ra bến xe buýt. Hai chị em ngồi uống trà ngay cạnh bến xe. Lần đầu tiên gặp nhau, nhưng hai chị em nói chuyện khá cởi mở. Cho dù cậu ấy có là an ninh, hay là ai đi chăng nữa thì tôi cũng chả ngại, bởi những điều mình nói và nghĩ chả có gì phải giấu giếm.
Ngồi một lát, tôi ngỏ ý muốn về. Hoàng Dũng bảo để em đèo chị về, em có 2 mũ bảo hiểm. Nếu cậu ấy không cùng đường thì tôi cũng sẽ vẫn tháp tùng cậu ấy quay lại lấy xe, vì tôi cảm thấy môt mình cậu ấy chắc không an toàn. Về đến đầu ngõ, tôi rút điện thoại, chụp quang cảnh cái ngõ một kiều rồi post lên mạng. Giá mà có công nghệ chụp ảnh bằng trí nhớ thì tốt biết mấy?
Ngõ 1 Tạ Quang Bửu - nơi xe của sứ quán Hoa Kỳ tới đón luật sư Nguyễn Văn Đài bất thành
Quả như tôi dự đoán, vừa vào đến chỗ gửi xe, đám người kia lập tức gọi nhau tràn sang. Lại cái trò kiểm tra hành chính cũ rích.
Hoàng Dũng trình chứng minh thư, nhưng không đồng ý trình giấy tờ xe: “ Em đang không tham gia giao thông, tại sao phải trình giấy tờ xe? Em biết anh muốn làm việc với em, thì tại sao không về Phường?”
OK! Về Phường!
Hoàng Dũng rất bình tĩnh, vì đương nhiên có chống lại cũng chả được. Cũng chả căng thẳng làm gì. Chúng ta đều quá quen cái tự do ở đất nước này nó như thế nào rồi. Một tay công an bảo: để anh lái vì anh thạo đường hơn.
Hoàng Dũng cũng vui vẻ : OK!
Tôi đi vào, ngó biển tên hiệu của anh công an. Trí nhớ của tôi thật tệ, chỉ nhớ họ và tên là Chử và Minh, còn đệm là gì lại quên béng mất. 
Xe đi qua trước mặt tôi, hai chị em tôi chào nhau. Lẽ ra tôi có thể tự nhận là người quen của Hoàng Dũng, rồi đi theo cậu ấy về Phường, nhưng nếu thế, ai sẽ thông báo cho mọi người những gì vừa xảy ra đây?
Tôi lại một mình đi ra bến xe buýt, trước những cái nhìn dò xét của đám người kia. Điêu quan trọng là phải về nhà, để kịp kể cho mọi người biết những gì đã xảy ra đã chứ. Rất may, khi Binh nhì Nguyễn Tiến Nam gọi điện hỏi thăm bình tình, tôi bảo cậu ta thông báo ngay việc Hoàng Dũng đã bị lực lượng đa thành phần áp giải về Phường Bách Khoa. Tôi muốn thông báo cho tất cả mọi người biết về tình trạng của Hoàng Dũng là hoàn toàn khỏe mạnh, thái độ rất hòa nhã, vui vẻ và yêu đời để tránh một kết cục xấu nào đó có thể xảy ra với cậu ấy.
Nhiệm vụ tường thuật của tôi đến đây là hết. Tôi chưa kịp phát biểu về những cảm nghĩ của tôi trước sự kiện này. Nó hoàn toàn không đơn giản là một việc ngăn chặn tự do công dân,  một cách hết sức trắng trợn như thế. Thực sự rất buồn và xấu hổ!
*
 

Trước đó, trên mạng đã loan tin thày giáo Vũ Mạnh Hùng, giảng viên trường Cao đẳng kinh tế kỹ thuật thương mại (Bộ Công thương) đã bị xe công an chặn bắt khi đang lưu thông trên đường. Thày Hùng là người tích cực chống tham nhũng từ nhiều năm nay. Có người phỏng đoán, đây là một biện pháp ngăn chặn các cuộc tiếp xúc từ phái đoàn nhân quyền Hoa Kỳ, trước cuộc đối thoại về nhân quyền giữa Hoa Kỳ và Việt Nam.

http://chimkiwi.blogspot.com/2013/04/tu-do-gap-van-lan-thang-giay-chet-la-ay.html

 

Bàn ra tán vào (0)

Comment




  • Input symbols

Tự do gấp vạn lần thằng giãy chết là đây chứ đâu? .

Xong việc nhà đã 13 giờ 5 phút. Vào mạng đọc được tin, 2 giờ chiều nay sứ quán Hoa Kỳ sẽ đến đón luật sư Nguyễn Văn Đài, để phỏng vấn trước cuộc đối thoại về nhân quyền giữa
Xong việc nhà đã 13 giờ 5 phút. Vào mạng đọc được tin, 2 giờ chiều nay sứ quán Hoa Kỳ sẽ đến đón luật sư Nguyễn Văn Đài, để phỏng vấn trước cuộc đối thoại về nhân quyền giữa Hoa Kỳ và Việt Nam. Chả nghĩ ngợi gì nhiều, tôi nhét điện thoại và chứng minh thư nhân dân vào túi với mấy chục ngàn, bắt xe buýt đến phố Tạ Quang Bửu. Đến nơi là 13 giờ 54 phút. Mất mấy phút ngó nghiêng, xác định vị trí rồi cứ đường hoàng tiến vào ngõ.
Ngõ vắng. Vào đến hơn 100 mét mới nhìn thấy bóng áo công an, dân phòng. Thêm dăm bảy bà phụ nữ tóc hoa râm, kê ghế ngồi dọc vỉa hè. Một bà dân phòng già còn cầm ve vẩy cái dùi cui, nom rất oách.
Bên trong trụ sở cụm dân cư cạnh đó đầy nhóc người, mà thoạt đầu tôi cứ tưởng có đám cưới. Chắn ngang cái ngõ nhỏ tiếp theo (hẳn là lối vào nhà LS Đài) là 3 cái biển cấm. Một biển cấm quay phim chụp ảnh. Hai biển cấm vào khu vực bảo vệ bằng tiếng Anh và tiếng Việt. Tôi dừng lại đọc đàng hoàng, rồi tìm chỗ đứng để quan sát mà không vướng víu đường đi lối lại, dễ bị họ kiếm cớ để đuổi. Đương nhiên, những con mắt soi mói bắt đầu tập trung vào tôi. Nhưng cứ hễ ai nhìn tôi là tôi lại nhìn thẳng vào mắt họ. Đương nhiên họ lại quay đi. Áng chừng khoảng gần năm chục người đủ thành phần, đứng đầy cả ngõ.

Chưa đầy 2 phút sau, cái đám người ấy bỗng nhốn nháo. Mấy người từ trong trụ sở cụm dân cư chạy ra. Tôi quay ra nhìn vế phía đầu ngõ. Một chiếc xe 15 chỗ màu bạc tiến vào. Đến chỗ đám người kia thì chiếc xe dừng lại. Tôi ngó ra phía đầu xe xem biển xe, chả nhớ số, chỉ thấy có chữ - NG.
Ah! Hẳn là xe ngoại giao. Tôi cứ nghĩ là xe ngoại giao là xe 4 chỗ kia. Đám người kia bu lại quanh xe, vẻ rất đe dọa. Chiếc xe chỉ đừng lại chừng một phút rồi lùi lại. Tôi hy vọng có người của sứ quán bước xuống…Nhưng không. Chiếc xe lùi ra tận ngoài ngõ rồi mất hút.
Tôi thất vọng nhìn theo bóng chiếc xe. Đám người kia có vẻ hả hê, cười nói xôn xao. Bọn họ gọi điện tới tấp, đọc biển số xe cho đầu dây bên kia. Người này khoe nhìn thấy 2 người trong xe, người kia kể một người ngồi phia dưới, người nữa bảo hình như đó là tay Mạnh nào đó. Trông bộ dạng họ tươi vui, hý hửng như vừa giành được một thắng lợi to lớn nào đó.
Một lũ ngu ngốc, thảm hại! Họ không biết rằng chính họ mới là những kẻ man di mọi rợ trước cái nhìn của thế giới như thế nào. Thực lòng tôi cảm thấy hổ thẹn với những đồng bào của mình. Tôi rất muốn hỏi vì sao họ làm thế, nhưng tôi biết sẵn câu trả lời sẽ là gì. Thậm chí, họ có thể dùng vũ lực để câu lưu tôi mà chả có lý do gì.
Tôi không vội về ngay. Nghe thấy một tay tre trẻ bảo: “kiểu gì cũng chưa thể rút ngay được”
Môt chiếc xe máy chờ tới, loay hoay quay đầu. Những ánh mắt đổ dồn vào phía tôi. Mặc cho tôi nhìn thẳng vào họ, họ vẫn không quay đi. Tôi quay ra bảo cậu thanh niên đang đẩy chiếc xe máy vào phía sau lưng tôi:
-  Người ta đang ngắm nghía cái xe của cậu đấy. Xe đẹp hả?
-  Kệ người ta chứ. Việc của họ mà.
-  Ah! Có lẽ không phải an ninh hay nhà báo gì đó.
Bỗng lại thấy mấy tay chỉ chỏ về phía ngoài ngõ. Mấy người thì thầm với nhau vài câu rồi gọi nhau đi ra. Tôi ngó theo, thấy cả cái ngõ vắng teo, có mỗi hai người ngồi trên một chiếc xe máy, đang đỗ sát vỉa hè. Tôi và cậu thanh niên mới tới cùng đứng quan sát. Cái đám đông bu quanh hai người đàn ông đi xe máy mỗi lúc một đông. Trong khi đằng kia người ta lao xao, cậu thanh niên quay ra hỏi tên tôi. Nghe tôi nói tên, cậu a lên, chìa tay ra bắt tay và giới thiệu:
-  Em là Hoàng Dũng. Chị vừa add em làm bạn trên facebook đấy.
Sau màn chào hỏi nhau vui vẻ, chúng tôi lại tiếp tục quan sát đám đông đang bu quanh hai người đàn ông kia. Một tay vẫy chiếc xe tải nhỏ của CSGT quay đầu, tiến ra ngoài ngõ, bốc mấy vị kia lên thùng xe, còn xe máy thì chắc có người của họ chạy xe theo.
Xem ra đến đó là kết thúc rồi. Tôi chào Hoàng Dũng để ra bến xe buýt, mong muốn về nhà ngay để tường thuật cho bà con facebook biết. Khi hai chị em đi ra, trong khi mình đường hoàng, đầu ngẩng cao, mắt nhìn thẳng thì mấy bà già lại nhấm nháy, thì thầm như kẻ trộm cắp. Tôi thấy họ phải dùng tới cả lực lượng này để phục vụ cho chiến dịch ngăn chặn tự do của công dân, thì thật bôi bác quá chừng.
Sai lầm của Hoàng Dũng là không mang xe theo luôn mà cứ để đó. Cậu ấy đi cùng tôi ra bến xe buýt. Hai chị em ngồi uống trà ngay cạnh bến xe. Lần đầu tiên gặp nhau, nhưng hai chị em nói chuyện khá cởi mở. Cho dù cậu ấy có là an ninh, hay là ai đi chăng nữa thì tôi cũng chả ngại, bởi những điều mình nói và nghĩ chả có gì phải giấu giếm.
Ngồi một lát, tôi ngỏ ý muốn về. Hoàng Dũng bảo để em đèo chị về, em có 2 mũ bảo hiểm. Nếu cậu ấy không cùng đường thì tôi cũng sẽ vẫn tháp tùng cậu ấy quay lại lấy xe, vì tôi cảm thấy môt mình cậu ấy chắc không an toàn. Về đến đầu ngõ, tôi rút điện thoại, chụp quang cảnh cái ngõ một kiều rồi post lên mạng. Giá mà có công nghệ chụp ảnh bằng trí nhớ thì tốt biết mấy?
Ngõ 1 Tạ Quang Bửu - nơi xe của sứ quán Hoa Kỳ tới đón luật sư Nguyễn Văn Đài bất thành
Quả như tôi dự đoán, vừa vào đến chỗ gửi xe, đám người kia lập tức gọi nhau tràn sang. Lại cái trò kiểm tra hành chính cũ rích.
Hoàng Dũng trình chứng minh thư, nhưng không đồng ý trình giấy tờ xe: “ Em đang không tham gia giao thông, tại sao phải trình giấy tờ xe? Em biết anh muốn làm việc với em, thì tại sao không về Phường?”
OK! Về Phường!
Hoàng Dũng rất bình tĩnh, vì đương nhiên có chống lại cũng chả được. Cũng chả căng thẳng làm gì. Chúng ta đều quá quen cái tự do ở đất nước này nó như thế nào rồi. Một tay công an bảo: để anh lái vì anh thạo đường hơn.
Hoàng Dũng cũng vui vẻ : OK!
Tôi đi vào, ngó biển tên hiệu của anh công an. Trí nhớ của tôi thật tệ, chỉ nhớ họ và tên là Chử và Minh, còn đệm là gì lại quên béng mất. 
Xe đi qua trước mặt tôi, hai chị em tôi chào nhau. Lẽ ra tôi có thể tự nhận là người quen của Hoàng Dũng, rồi đi theo cậu ấy về Phường, nhưng nếu thế, ai sẽ thông báo cho mọi người những gì vừa xảy ra đây?
Tôi lại một mình đi ra bến xe buýt, trước những cái nhìn dò xét của đám người kia. Điêu quan trọng là phải về nhà, để kịp kể cho mọi người biết những gì đã xảy ra đã chứ. Rất may, khi Binh nhì Nguyễn Tiến Nam gọi điện hỏi thăm bình tình, tôi bảo cậu ta thông báo ngay việc Hoàng Dũng đã bị lực lượng đa thành phần áp giải về Phường Bách Khoa. Tôi muốn thông báo cho tất cả mọi người biết về tình trạng của Hoàng Dũng là hoàn toàn khỏe mạnh, thái độ rất hòa nhã, vui vẻ và yêu đời để tránh một kết cục xấu nào đó có thể xảy ra với cậu ấy.
Nhiệm vụ tường thuật của tôi đến đây là hết. Tôi chưa kịp phát biểu về những cảm nghĩ của tôi trước sự kiện này. Nó hoàn toàn không đơn giản là một việc ngăn chặn tự do công dân,  một cách hết sức trắng trợn như thế. Thực sự rất buồn và xấu hổ!
*
 

Trước đó, trên mạng đã loan tin thày giáo Vũ Mạnh Hùng, giảng viên trường Cao đẳng kinh tế kỹ thuật thương mại (Bộ Công thương) đã bị xe công an chặn bắt khi đang lưu thông trên đường. Thày Hùng là người tích cực chống tham nhũng từ nhiều năm nay. Có người phỏng đoán, đây là một biện pháp ngăn chặn các cuộc tiếp xúc từ phái đoàn nhân quyền Hoa Kỳ, trước cuộc đối thoại về nhân quyền giữa Hoa Kỳ và Việt Nam.

http://chimkiwi.blogspot.com/2013/04/tu-do-gap-van-lan-thang-giay-chet-la-ay.html

 

BÀN RA TÁN VÀO

Đề bài :"Tiếng Việt, yêu & ghét" - Lê Hữu ( Trần Văn Giang ghi lại )

'vô hình trung' là nghĩa gì vậy, sao cứ thích dùng, hình như có nghĩa là 'vô tình'

Xem Thêm

Đề bài :TIN CHIẾN SỰ MỚI NHẤT[ CẬP NHẬT NGÀY 20 -5 - 2022 ]

Suu cao,thue nang,nhu yeu pham tang gia.Kinh te eo seo...Vay ma dang Lua van lay tien cua dan tro giup linh tinh.Mo cua bien gioi.Ung ho toi ac truc tiep khi sua luat cho phep trom cuop o muc do <1.000 dollars thi vo toi....Neu vao thoi diem Trump,bon Lua da ho hoan nhu the nao ??? Nhung nguoi bau ban vi chut tu loi ,nghi gi ve dat nuoc ??? Phai chang day khong phai la dat nuoc minh ??? bat qua,lai tro ve que huong cu...Neu vay,ban la thang cho chet ! mien ban !

Xem Thêm

Đề bài :Tin Mới Nhất Về Chiến Sư Ucraina [ CẬP NHẬT NGÀY 14-5-2022 ]

Chung nao moi vet nho cua ho nha Dan da duoc tay xoa trang boc,thi Uk moi co hy vong...ngung chien.Cung vay,ngay nao ma cac cong ty ,co goc gac tu cac dang bac nu luu-anh hao cua khoi tu do va ong chief police va dang Lua thi moi giai xong phuong trinh tau cong !

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Hình cũ - Hà Thượng Thủ

Ngắm lại hình xưa chịu mấy ông Những Linh, Tùng, Duẫn với Mười, Đồng Mặt mày ai lại đi hồ hởi Phấn khởi khi Tàu cướp Biển Đông Phải chăng “quý” mặt đã thành mông Con mắt nay đà có nhưng không Nên mới chổng khu vào hải đảo Gia tài gấm vóc của tổ tông?

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm