Phiếm Đàm, Đàm Chuyện...

Trời lại vào thu - Việt Nhân ( corrected )

(HNPĐ) Mùa thu lại về, xứ người Cali đang chuyển mùa, cái nóng mùa hạ đã vắng, và những lúc đêm về sáng ta đã gặp lại cái se lạnh mọi thường



(HNPĐ)
Mùa thu lại về, xứ người Cali đang chuyển mùa, cái nóng mùa hạ đã vắng, và những lúc đêm về sáng ta đã gặp lại cái se lạnh mọi thường. Sáng nay lang thang trên phố, trong cái chớm thu, mà nhớ chiều qua người bạn già thân quý, có lẽ vì tiết trời đổi thay mà nghĩ đến chuyện mua cho mình thêm tấm chăn… Tấm chăn mỏng thôi, em sẽ chọn màu nâu nhạt hay màu rêu, bạn nói thế, nghe mà cười rằng bạn đã lây cái tính đơn điệu đến khô khốc của mình, khô thế chả trách suốt đời đơn thân cô lữ.

Thiên nhiên có những điều kỳ diệu, xa kia nơi công viên có những cây lá đỏ đang chuyển mầu để đón thu… và dưới chân bên đường gió đưa một chiếc rụng sớm, nó nhỏ bé và lẻ loi đến tội, nhặt lấy và mang theo vào quán, chiếc lá đẹp như sắc trời ngoài kia khung cửa kính, màu nắng đầu ngày đang rựng lên. Vẫn là cái tính luôn thích trời lúc vào thu, quanh ta cây lá còn đẹp, hơn nữa đời có được đâu nhiều niềm vui, để mà thích chi thêm cảnh buồn tàn thu, khi bầu trời bắt đầu vây kín những tầng mây xám, và lối đi thì phủ đầy lá vàng.

Trời Cali khô không như Đà Lạt, tháng này Đà Lạt vẫn còn mưa, tuy không là những cơn mưa dầm, nhưng vẫn đủ làm ướt sũng núi đồi, nhớ ngày tháng đó với cái thích ngồi thu mình bên ly café sáng, nhìn mưa tí tách ngoài hiên, rồi từng ngụm nhấp lấy cái đậm ấm cho riêng mình. Khi đời mình những đầy gió mưa, thì bấy nhiêu đó thôi cũng đủ làm ta hạnh phúc… Nay mọi cái đã qua, kể cả mưa gió, vui thì có vui, nhưng vẫn còn sót lại cái nhớ, nhớ đến lạ những gì đã qua, cả những đau thương!

Đã lâu lắm rồi, bạn còn nhớ đã hỏi sao lại lấy tên Việt Nhân, ý gì ở hai chữ đó… Đơn giản thôi, nó nghĩa là Người Việt, với mình được làm người Việt là vui, nay thân tha phương ước muốn vẫn tràn đầy, mà đem dùng cho rất nhiều bài đã viết lúc đã xa nhà, xa quê. Và cám ơn lắm cái câu em nói, trong những cái tên tôi đã dùng, em thích hơn hết là cái tên Việt Nhân, và cũng cám ơn em những gì đã chia xẻ về chuyện bao bài viết mất dấu cũng mỗi cái tên đó. Thôi em ạ, bỉ nhất thời, thử nhất thời, mỗi thời mỗi khác, vả lại đó chỉ là một cái tên!

Biết tánh bạn vẫn thường nuối tiếc cái đã mất, tôi nào khác, nghe bạn kể chuyện xưa đời mình, nhắc cả những đứa bạn một thời, người lính miền Nam mà xót lây. Chúng mình tất cả đều sinh không phải lúc, kẻ đã nằm xuống vẫn không yên, người ở lại thì sau những năm tháng trải gió đường xa, nay ngậm ngùi cảnh chiều phiêu bạt… Riêng về em không dấu, nhìn em như cánh vạc nhỏ, càng thương lại càng nghe buồn cho phận mình, em đến tôi chi trong muộn màng, có khác gì chiếc lá vàng tôi có được sáng nay.

Nói thì nói thế, nhưng vô cùng cám ơn bạn những gì đã cho tôi, nó là những vị ngọt làm ấm lòng, làm tan đi những đơn lạnh cuối đời… Sinh ra vào mùa thu, nhưng cả một đời lại là tháng ngày mùa hạ, nếu không có em thì làm sao biết được thế nào là sinh nhật, cái bánh em làm vẫn còn kia, nhìn nó mà vui nhưng không thể quên câu đã có lần tôi nói cùng em. Hai đứa như hai chiếc lá vàng trên con đường chiều, gió đưa quyện cùng nhau, nhưng biết được lúc nào gió lại cuốn, đem đi một chiếc lẻ loi.

Xé đi tờ lịch mới biết, hôm qua bạn đến thăm là ngày bảy tháng bảy mưa ngâu, thời tôi, đứa trẻ nào không một đôi lần được nghe chuyện kể con trời lấy đứa chăn trâu, cái buồn phân ly mà sinh ra mưa. Chuyện đã xưa chắc không còn một ai nhớ… (Thu 2016).

***

Từ mùa thu 1945 đã hơn bảy mươi năm trước, trong cái hiếm hoi những vần thơ, lời hát ca ngợi mùa thu, có một bài được viết sau sự kiện những hai năm (1947). Người nhạc sĩ tác giả đã nói, ông viết chỉ để ca ngợi (nguội) theo chỉ đạo của đảng, mà hầu như ai trong chúng ta cũng đều nghe với những lời trong bài Tuổi Xanh của Phạm Duy:
-Một mùa Thu năm qua Cách Mạng tiến ra
Nước Việt bừng ngàn tiếng thanh niên tung gông phá xiềng
Đoàn người trai ra đi, miệng hô lớn: “'Quyết chiến”
“Quyết chiến”... chân oai nghiêm đều tiến(?!)

Đã có kêu gọi quyết chiến, thì đó là lời của máu lửa, và cũng vì thế mà có kẻ dùng chữ sinh ra không gặp lúc, cho những ai vào thế hệ này! Không chỉ ba mươi năm giết nhau, mà còn kéo dài nhiều hơn thế nữa, đến nay chưa dứt vì kẻ thắng còn say máu hận thù…  Mùa thu này vẫn còn ghi trong sử cộng đảng, và cả dạy cho trẻ con trong trường, dĩ nhiên ai cũng phải biết, đó là những cái biết thật, lẫn những cái buộc phải tin.

Những ai biết cái thật dần rồi đã qua, chỉ còn những người trẻ lớn lên nằm lòng với những gì phải nghe, chế độ này còn đến bao giờ, thì mùa thu năm xưa đó lại được lôi ra sơn phết một màu rực rỡ. Nó như những lời hát bài Tuổi Xanh của Phạm Duy đã viết, mà chính ông tâm sự, đó chỉ là “nhu cầu công tác” (chữ dùng của PD) với Việt Minh mà có!
Cái gọi là cách mạng mùa thu 1945, chỉ là trò cướp công kháng chiến, mở đầu cho hàng loạt các trò bịp, 02/9/1945, Điện Biên, rồi là cuộc chiến ‘đánh Mỹ cứu nước’ của Hồ, kẻ tha phương cầu thực, từng gõ cửa trường thuộc địa, từng gởi đơn xin ân huệ của chính phủ thuộc địa Pháp… Điều đó không phải ai cũng biết, nhất là người dân trong nước…
Trong cố gắng tìm lại các bài cũ đã đăng, Việt Nhân tôi xin mời Quý độc giả HNPĐ đọc lại “TẢN MẠN VỀ NGÀY 19/08”:


 
  (HNPĐ Aug19, 2012) Năm 1954 - Nội tôi di cư vào nam, bấy gời tôi là cháu đích tôn của Nội, sau những năm tháng cả nước đấu tranh, nhà nào cũng có người hy sinh, Bố trở thành người con trai độc nhất còn sót lại của giòng họ. Những khi Bố cùng Nội nói chuyện, tôi được Nội cưng mà được ngồi bên, nghe hai người nói chuyện đất nước mình… Đó là câu chuyện Vận Nước, mà tháng 06/2012 mỗ tôi đã có lần được hầu chuyện.

Hôm nay 19/08 là ngày bọn Vẹm bên nhà, kỷ niệm cái gọi là ‘Cách mạng mùa thu’ - Trong chúng ta ai cũng đã đọc, đã nghe từ phía nhà nước cộng sản, những tuyên truyền về cái mà chúng gọi là mùa thu lịch sử. Năm nay cũng thế, chúng không tiếc lời ca ngợi, nào là âm vang mùa thu lịch sử, nào là khí thế ngút trời của một mùa thu chuyển đổi đất nước, hay to lớn hơn chúng gọi đây là mùa thu đã làm thay đổi số phận của cả một dân tộc, từ vị trí của một người nô lệ đứng lên làm chủ đất nước (?!).

Đó là mùa thu, tháng tám năm 1945, một vụ cướp công kháng chiến, một trò bịp mà chỉ có bọn cộng sản không chút liêm sĩ đi lừa cả một dân tộc, để gọi đây là cuộc cách mạng vĩ đại do chúng lãnh đạo. Rồi sau đó bằng khủng bố giết chóc chúng xây dựng quyền lực, để đến ngày nay mặt thật của chúng đã lộ - Một bọn bán nước cho Tầu, những gì chúng gọi là xây dựng to đẹp như lời Hồ nói, lại là những đục khoét, nhũng lạm trên xương máu của nhân dân, và đất nước.

Với tôi những khi viết về tháng tám, tôi lại nhớ những lời Nội tôi nói, với tôi đó là những gì thật nhất, những gì do chứng nhân chính là người dân nói, tôi tin rất mạnh mẽ, là không lý do gì người dân phải nói sai sự thật: “VM họ là những kẻ cướp chính quyền từ tay người mình, nào phải là cách mạng cách mung gì, đêm qua họ còn đến ngủ nhờ nói rằng, đợi sáng đi mít tinh tại nhà hát thành phố mừng Chính phủ Trần Trọng Kim. Để rồi sáng hôm sau những lá cờ máu dấu trong người được lôi ra, trong họ có kẻ mang súng ngắn, thật giả nào ai biết được, không ai dám phản kháng – Họ làm cách mạng như thế đấy, và cách mạng của họ thành công như thế đấy…”

Như vậy những phét lác tới bao giờ mới được ném vào sọt rác đây, những tay bợm đã di chầu tổ Các Mác cùng Lê nin rồi, vậy mà cứ hằng năm mùa thu về, lại cứ đều đặn làm lễ để được vỗ tay hoan hô một vụ cướp công. Sao cứ để cho một dân tộc bị lừa bịp mãi, những thế hệ con cháu dân Việt, phãi sống trong cái dối trá của bọn vong nô cộng sản này bao lâu nữa đây, chúng ta chỉ cần lược lại những ngày tháng trong năm 1945 đó, là thấy được ý đồ ăn cướp đằng sau việc chúng làm, và đó có phải là cuộc cách mạng như chúng nói không? Rõ ràng cướp chính quyền từ một chính phủ hợp pháp mà vẫn trơ tráo nhắc lại với tất cả hãnh diện!

Vua Bảo Đại của Triều Nguyễn ngày 11-3-1945 công bố Bản Tuyên Ngôn Độc Lập, Nội các Chính phủ Trần Trọng Kim thành lập ngày17-4-1945, và ngày 17-8-1945 từ một buổi mít tinh của Tổng Đoàn Công Chức chào mừng Chính Phủ Trần Trọng Kim, bị Việt Minh chuyển thành biểu tình của chúng, và được gọi ngày khởi nghĩa toàn quốc kháng chiến!?

Để ngày 2-9-1945 một cái tên Hồ Chí Minh xuất hiện, lai lịch gốc gác mù mờ ngay cả vào thời điểm đó, cũng không một ai biết rõ Hồ có phải là người Việt Nam không, mà lại đi nắm vận mệnh cả dân tộc? Người ta đã nghi ngờ Hồ người Tầu, cho tới ngày nay điều nghi ngờ đó hết chín phần mười đã cho thấy là sự thật – Rõ ràng Việt Minh đã khiến dân tộc ta không có độc lập mà đáng lẽ phải được hưởng… Cũng như nhận giặc làm cha, và chính chúng cũng đã là tay sai cho giặc từ những ngày tháng đó.

Nhưng cái đáng nói, là chúng đã đưa đất nước vào các cuộc chiến tàn khốc trong ba mươi năm, để rồi như Lê Duẩn đã nói vào năm 1976 “Ta đã thành công… Ta đánh đây là đánh cho Trung Quốc Liên Xô…”. Sau cái thành công mà khởi thủy là từ đi cướp, ngày nay vẫn sách lược cũ chúng vẫn bắt bớ bỏ tù bất cứ ai dám bày tỏ bất đồng chính kiến, hay can đảm chỉ trích những sai trái, thối nát của chế độ này. Có khác chi những ngày tháng 1945 chúng bẩn thỉu ra tay giết hại các người cách mạng Quốc Gia của Việt Quốc, Đại Việt…

Sau cái gọi là cách mạng tháng tám, dân Việt rơi vào thảm họa chết chóc, từ những triệt hạ đảng phái trong cướp công, đến thảm sát trong cải cách ruộng đất theo khuôn mẫu cộng sản Nga-Tầu, mà Hồ là kẻ nhận lệnh. Những mặc cảm tự ti ngày nào, nay với cái quyền lực trong tay, Và để xóa cùng đi cái quá khứ hèn kém, họ muốn chứng tỏ quyền uy lẫn đổi thay giai cấp, mà có những hành vi đê tiện đào mồ cuốc mả, cùng đấu tố chính những người một thời họ chịu ơn.

Bản chất bọn chúng đã bao năm rồi vẫn không thay đổi, đất nước hôm nay với tình hình biển đảo, những di lụy từ thời Hồ, đưa đến một Việt Nam lệ thuộc Tầu cộng về mọi mặt. Bọn Ba Đình hôm nay đã bán đứng đất nước và dân tộc cho đàn anh Tầu Cộng, để mong sao bảo vệ được quyền lợi cá nhân cùng sự sống còn của đảng và chế độ, từ đấy đến nay đã 67 năm rồi, đời sống dân ta vẫn không có được tự do hạnh phúc.

Cả triệu người trốn chạy cộng sản qua cuộc di cư 54, cả nửa triệu người chết trên đường vượt biên vượt biển sau 75, những cái đó hùng hồn nói lên cái gọi là cách mạng, mà chúng hãnh tiến nói rằng lãnh đạo toàn dân thành công. Và người dân mà chúng nói là cùng chúng làm cách mạng thành công đó, sao lại cứ tìm đường ra đi, dù là phải chết thảm để mà được thoát khỏi tay chúng mỗi lần chúng thành công?

Việt Nhân (HNPĐ)

Bàn ra tán vào (0)

Comment




  • Input symbols

Trời lại vào thu - Việt Nhân ( corrected )

(HNPĐ) Mùa thu lại về, xứ người Cali đang chuyển mùa, cái nóng mùa hạ đã vắng, và những lúc đêm về sáng ta đã gặp lại cái se lạnh mọi thường



(HNPĐ)
Mùa thu lại về, xứ người Cali đang chuyển mùa, cái nóng mùa hạ đã vắng, và những lúc đêm về sáng ta đã gặp lại cái se lạnh mọi thường. Sáng nay lang thang trên phố, trong cái chớm thu, mà nhớ chiều qua người bạn già thân quý, có lẽ vì tiết trời đổi thay mà nghĩ đến chuyện mua cho mình thêm tấm chăn… Tấm chăn mỏng thôi, em sẽ chọn màu nâu nhạt hay màu rêu, bạn nói thế, nghe mà cười rằng bạn đã lây cái tính đơn điệu đến khô khốc của mình, khô thế chả trách suốt đời đơn thân cô lữ.

Thiên nhiên có những điều kỳ diệu, xa kia nơi công viên có những cây lá đỏ đang chuyển mầu để đón thu… và dưới chân bên đường gió đưa một chiếc rụng sớm, nó nhỏ bé và lẻ loi đến tội, nhặt lấy và mang theo vào quán, chiếc lá đẹp như sắc trời ngoài kia khung cửa kính, màu nắng đầu ngày đang rựng lên. Vẫn là cái tính luôn thích trời lúc vào thu, quanh ta cây lá còn đẹp, hơn nữa đời có được đâu nhiều niềm vui, để mà thích chi thêm cảnh buồn tàn thu, khi bầu trời bắt đầu vây kín những tầng mây xám, và lối đi thì phủ đầy lá vàng.

Trời Cali khô không như Đà Lạt, tháng này Đà Lạt vẫn còn mưa, tuy không là những cơn mưa dầm, nhưng vẫn đủ làm ướt sũng núi đồi, nhớ ngày tháng đó với cái thích ngồi thu mình bên ly café sáng, nhìn mưa tí tách ngoài hiên, rồi từng ngụm nhấp lấy cái đậm ấm cho riêng mình. Khi đời mình những đầy gió mưa, thì bấy nhiêu đó thôi cũng đủ làm ta hạnh phúc… Nay mọi cái đã qua, kể cả mưa gió, vui thì có vui, nhưng vẫn còn sót lại cái nhớ, nhớ đến lạ những gì đã qua, cả những đau thương!

Đã lâu lắm rồi, bạn còn nhớ đã hỏi sao lại lấy tên Việt Nhân, ý gì ở hai chữ đó… Đơn giản thôi, nó nghĩa là Người Việt, với mình được làm người Việt là vui, nay thân tha phương ước muốn vẫn tràn đầy, mà đem dùng cho rất nhiều bài đã viết lúc đã xa nhà, xa quê. Và cám ơn lắm cái câu em nói, trong những cái tên tôi đã dùng, em thích hơn hết là cái tên Việt Nhân, và cũng cám ơn em những gì đã chia xẻ về chuyện bao bài viết mất dấu cũng mỗi cái tên đó. Thôi em ạ, bỉ nhất thời, thử nhất thời, mỗi thời mỗi khác, vả lại đó chỉ là một cái tên!

Biết tánh bạn vẫn thường nuối tiếc cái đã mất, tôi nào khác, nghe bạn kể chuyện xưa đời mình, nhắc cả những đứa bạn một thời, người lính miền Nam mà xót lây. Chúng mình tất cả đều sinh không phải lúc, kẻ đã nằm xuống vẫn không yên, người ở lại thì sau những năm tháng trải gió đường xa, nay ngậm ngùi cảnh chiều phiêu bạt… Riêng về em không dấu, nhìn em như cánh vạc nhỏ, càng thương lại càng nghe buồn cho phận mình, em đến tôi chi trong muộn màng, có khác gì chiếc lá vàng tôi có được sáng nay.

Nói thì nói thế, nhưng vô cùng cám ơn bạn những gì đã cho tôi, nó là những vị ngọt làm ấm lòng, làm tan đi những đơn lạnh cuối đời… Sinh ra vào mùa thu, nhưng cả một đời lại là tháng ngày mùa hạ, nếu không có em thì làm sao biết được thế nào là sinh nhật, cái bánh em làm vẫn còn kia, nhìn nó mà vui nhưng không thể quên câu đã có lần tôi nói cùng em. Hai đứa như hai chiếc lá vàng trên con đường chiều, gió đưa quyện cùng nhau, nhưng biết được lúc nào gió lại cuốn, đem đi một chiếc lẻ loi.

Xé đi tờ lịch mới biết, hôm qua bạn đến thăm là ngày bảy tháng bảy mưa ngâu, thời tôi, đứa trẻ nào không một đôi lần được nghe chuyện kể con trời lấy đứa chăn trâu, cái buồn phân ly mà sinh ra mưa. Chuyện đã xưa chắc không còn một ai nhớ… (Thu 2016).

***

Từ mùa thu 1945 đã hơn bảy mươi năm trước, trong cái hiếm hoi những vần thơ, lời hát ca ngợi mùa thu, có một bài được viết sau sự kiện những hai năm (1947). Người nhạc sĩ tác giả đã nói, ông viết chỉ để ca ngợi (nguội) theo chỉ đạo của đảng, mà hầu như ai trong chúng ta cũng đều nghe với những lời trong bài Tuổi Xanh của Phạm Duy:
-Một mùa Thu năm qua Cách Mạng tiến ra
Nước Việt bừng ngàn tiếng thanh niên tung gông phá xiềng
Đoàn người trai ra đi, miệng hô lớn: “'Quyết chiến”
“Quyết chiến”... chân oai nghiêm đều tiến(?!)

Đã có kêu gọi quyết chiến, thì đó là lời của máu lửa, và cũng vì thế mà có kẻ dùng chữ sinh ra không gặp lúc, cho những ai vào thế hệ này! Không chỉ ba mươi năm giết nhau, mà còn kéo dài nhiều hơn thế nữa, đến nay chưa dứt vì kẻ thắng còn say máu hận thù…  Mùa thu này vẫn còn ghi trong sử cộng đảng, và cả dạy cho trẻ con trong trường, dĩ nhiên ai cũng phải biết, đó là những cái biết thật, lẫn những cái buộc phải tin.

Những ai biết cái thật dần rồi đã qua, chỉ còn những người trẻ lớn lên nằm lòng với những gì phải nghe, chế độ này còn đến bao giờ, thì mùa thu năm xưa đó lại được lôi ra sơn phết một màu rực rỡ. Nó như những lời hát bài Tuổi Xanh của Phạm Duy đã viết, mà chính ông tâm sự, đó chỉ là “nhu cầu công tác” (chữ dùng của PD) với Việt Minh mà có!
Cái gọi là cách mạng mùa thu 1945, chỉ là trò cướp công kháng chiến, mở đầu cho hàng loạt các trò bịp, 02/9/1945, Điện Biên, rồi là cuộc chiến ‘đánh Mỹ cứu nước’ của Hồ, kẻ tha phương cầu thực, từng gõ cửa trường thuộc địa, từng gởi đơn xin ân huệ của chính phủ thuộc địa Pháp… Điều đó không phải ai cũng biết, nhất là người dân trong nước…
Trong cố gắng tìm lại các bài cũ đã đăng, Việt Nhân tôi xin mời Quý độc giả HNPĐ đọc lại “TẢN MẠN VỀ NGÀY 19/08”:


 
  (HNPĐ Aug19, 2012) Năm 1954 - Nội tôi di cư vào nam, bấy gời tôi là cháu đích tôn của Nội, sau những năm tháng cả nước đấu tranh, nhà nào cũng có người hy sinh, Bố trở thành người con trai độc nhất còn sót lại của giòng họ. Những khi Bố cùng Nội nói chuyện, tôi được Nội cưng mà được ngồi bên, nghe hai người nói chuyện đất nước mình… Đó là câu chuyện Vận Nước, mà tháng 06/2012 mỗ tôi đã có lần được hầu chuyện.

Hôm nay 19/08 là ngày bọn Vẹm bên nhà, kỷ niệm cái gọi là ‘Cách mạng mùa thu’ - Trong chúng ta ai cũng đã đọc, đã nghe từ phía nhà nước cộng sản, những tuyên truyền về cái mà chúng gọi là mùa thu lịch sử. Năm nay cũng thế, chúng không tiếc lời ca ngợi, nào là âm vang mùa thu lịch sử, nào là khí thế ngút trời của một mùa thu chuyển đổi đất nước, hay to lớn hơn chúng gọi đây là mùa thu đã làm thay đổi số phận của cả một dân tộc, từ vị trí của một người nô lệ đứng lên làm chủ đất nước (?!).

Đó là mùa thu, tháng tám năm 1945, một vụ cướp công kháng chiến, một trò bịp mà chỉ có bọn cộng sản không chút liêm sĩ đi lừa cả một dân tộc, để gọi đây là cuộc cách mạng vĩ đại do chúng lãnh đạo. Rồi sau đó bằng khủng bố giết chóc chúng xây dựng quyền lực, để đến ngày nay mặt thật của chúng đã lộ - Một bọn bán nước cho Tầu, những gì chúng gọi là xây dựng to đẹp như lời Hồ nói, lại là những đục khoét, nhũng lạm trên xương máu của nhân dân, và đất nước.

Với tôi những khi viết về tháng tám, tôi lại nhớ những lời Nội tôi nói, với tôi đó là những gì thật nhất, những gì do chứng nhân chính là người dân nói, tôi tin rất mạnh mẽ, là không lý do gì người dân phải nói sai sự thật: “VM họ là những kẻ cướp chính quyền từ tay người mình, nào phải là cách mạng cách mung gì, đêm qua họ còn đến ngủ nhờ nói rằng, đợi sáng đi mít tinh tại nhà hát thành phố mừng Chính phủ Trần Trọng Kim. Để rồi sáng hôm sau những lá cờ máu dấu trong người được lôi ra, trong họ có kẻ mang súng ngắn, thật giả nào ai biết được, không ai dám phản kháng – Họ làm cách mạng như thế đấy, và cách mạng của họ thành công như thế đấy…”

Như vậy những phét lác tới bao giờ mới được ném vào sọt rác đây, những tay bợm đã di chầu tổ Các Mác cùng Lê nin rồi, vậy mà cứ hằng năm mùa thu về, lại cứ đều đặn làm lễ để được vỗ tay hoan hô một vụ cướp công. Sao cứ để cho một dân tộc bị lừa bịp mãi, những thế hệ con cháu dân Việt, phãi sống trong cái dối trá của bọn vong nô cộng sản này bao lâu nữa đây, chúng ta chỉ cần lược lại những ngày tháng trong năm 1945 đó, là thấy được ý đồ ăn cướp đằng sau việc chúng làm, và đó có phải là cuộc cách mạng như chúng nói không? Rõ ràng cướp chính quyền từ một chính phủ hợp pháp mà vẫn trơ tráo nhắc lại với tất cả hãnh diện!

Vua Bảo Đại của Triều Nguyễn ngày 11-3-1945 công bố Bản Tuyên Ngôn Độc Lập, Nội các Chính phủ Trần Trọng Kim thành lập ngày17-4-1945, và ngày 17-8-1945 từ một buổi mít tinh của Tổng Đoàn Công Chức chào mừng Chính Phủ Trần Trọng Kim, bị Việt Minh chuyển thành biểu tình của chúng, và được gọi ngày khởi nghĩa toàn quốc kháng chiến!?

Để ngày 2-9-1945 một cái tên Hồ Chí Minh xuất hiện, lai lịch gốc gác mù mờ ngay cả vào thời điểm đó, cũng không một ai biết rõ Hồ có phải là người Việt Nam không, mà lại đi nắm vận mệnh cả dân tộc? Người ta đã nghi ngờ Hồ người Tầu, cho tới ngày nay điều nghi ngờ đó hết chín phần mười đã cho thấy là sự thật – Rõ ràng Việt Minh đã khiến dân tộc ta không có độc lập mà đáng lẽ phải được hưởng… Cũng như nhận giặc làm cha, và chính chúng cũng đã là tay sai cho giặc từ những ngày tháng đó.

Nhưng cái đáng nói, là chúng đã đưa đất nước vào các cuộc chiến tàn khốc trong ba mươi năm, để rồi như Lê Duẩn đã nói vào năm 1976 “Ta đã thành công… Ta đánh đây là đánh cho Trung Quốc Liên Xô…”. Sau cái thành công mà khởi thủy là từ đi cướp, ngày nay vẫn sách lược cũ chúng vẫn bắt bớ bỏ tù bất cứ ai dám bày tỏ bất đồng chính kiến, hay can đảm chỉ trích những sai trái, thối nát của chế độ này. Có khác chi những ngày tháng 1945 chúng bẩn thỉu ra tay giết hại các người cách mạng Quốc Gia của Việt Quốc, Đại Việt…

Sau cái gọi là cách mạng tháng tám, dân Việt rơi vào thảm họa chết chóc, từ những triệt hạ đảng phái trong cướp công, đến thảm sát trong cải cách ruộng đất theo khuôn mẫu cộng sản Nga-Tầu, mà Hồ là kẻ nhận lệnh. Những mặc cảm tự ti ngày nào, nay với cái quyền lực trong tay, Và để xóa cùng đi cái quá khứ hèn kém, họ muốn chứng tỏ quyền uy lẫn đổi thay giai cấp, mà có những hành vi đê tiện đào mồ cuốc mả, cùng đấu tố chính những người một thời họ chịu ơn.

Bản chất bọn chúng đã bao năm rồi vẫn không thay đổi, đất nước hôm nay với tình hình biển đảo, những di lụy từ thời Hồ, đưa đến một Việt Nam lệ thuộc Tầu cộng về mọi mặt. Bọn Ba Đình hôm nay đã bán đứng đất nước và dân tộc cho đàn anh Tầu Cộng, để mong sao bảo vệ được quyền lợi cá nhân cùng sự sống còn của đảng và chế độ, từ đấy đến nay đã 67 năm rồi, đời sống dân ta vẫn không có được tự do hạnh phúc.

Cả triệu người trốn chạy cộng sản qua cuộc di cư 54, cả nửa triệu người chết trên đường vượt biên vượt biển sau 75, những cái đó hùng hồn nói lên cái gọi là cách mạng, mà chúng hãnh tiến nói rằng lãnh đạo toàn dân thành công. Và người dân mà chúng nói là cùng chúng làm cách mạng thành công đó, sao lại cứ tìm đường ra đi, dù là phải chết thảm để mà được thoát khỏi tay chúng mỗi lần chúng thành công?

Việt Nhân (HNPĐ)

BÀN RA TÁN VÀO

Đề bài :"Tiếng Việt, yêu & ghét" - Lê Hữu ( Trần Văn Giang ghi lại )

'vô hình trung' là nghĩa gì vậy, sao cứ thích dùng, hình như có nghĩa là 'vô tình'

Xem Thêm

Đề bài :TIN CHIẾN SỰ MỚI NHẤT[ CẬP NHẬT NGÀY 20 -5 - 2022 ]

Suu cao,thue nang,nhu yeu pham tang gia.Kinh te eo seo...Vay ma dang Lua van lay tien cua dan tro giup linh tinh.Mo cua bien gioi.Ung ho toi ac truc tiep khi sua luat cho phep trom cuop o muc do <1.000 dollars thi vo toi....Neu vao thoi diem Trump,bon Lua da ho hoan nhu the nao ??? Nhung nguoi bau ban vi chut tu loi ,nghi gi ve dat nuoc ??? Phai chang day khong phai la dat nuoc minh ??? bat qua,lai tro ve que huong cu...Neu vay,ban la thang cho chet ! mien ban !

Xem Thêm

Đề bài :Tin Mới Nhất Về Chiến Sư Ucraina [ CẬP NHẬT NGÀY 14-5-2022 ]

Chung nao moi vet nho cua ho nha Dan da duoc tay xoa trang boc,thi Uk moi co hy vong...ngung chien.Cung vay,ngay nao ma cac cong ty ,co goc gac tu cac dang bac nu luu-anh hao cua khoi tu do va ong chief police va dang Lua thi moi giai xong phuong trinh tau cong !

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Hình cũ - Hà Thượng Thủ

Ngắm lại hình xưa chịu mấy ông Những Linh, Tùng, Duẫn với Mười, Đồng Mặt mày ai lại đi hồ hởi Phấn khởi khi Tàu cướp Biển Đông Phải chăng “quý” mặt đã thành mông Con mắt nay đà có nhưng không Nên mới chổng khu vào hải đảo Gia tài gấm vóc của tổ tông?

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm