Kinh Khổ

TỪ BÁN CHỢ TRỜI ĐẾN BÁN CHUI

Nhà bạn cách nhà tôi chỉ một con đường, ngày nào hai đứa cũng đạp xe đi học chung. Gia cảnh bạn nghèo, mẹ bạn phải buôn bán tần tảo
Nhờ một cô bạn thân thời trung học, tôi biết kiếm tiền túi khá sớm.

Nhà bạn cách nhà tôi chỉ một con đường, ngày nào hai đứa cũng đạp xe đi học chung. Gia cảnh bạn nghèo, mẹ bạn phải buôn bán tần tảo. Tôi ngưỡng mộ bạn vì bạn lanh lẹ, tháo vát (những tính mà tôi không có): bạn dạy kèm các em học sinh lớp nhỏ (cũng học ở trường Saint Paul của chúng tôi) để kiếm tiền phụ cha mẹ. Lúc bạn có thêm học trò, không kham nổi nữa mới hỏi ý tôi. Tôi chỉ chờ có nhiêu đó nên đồng ý ngay. Từ đó, chiều nào đi học về, ăn cơm xong, tôi cũng đi dạy kèm, chỉ để kiếm tiền túi.

Năm 1975, thi tú tài xong, bạn tôi bắt đầu đi bán bánh mì rong. Tôi phục lắm và có ý định thử. Tôi xin ba mẹ tôi, may mắn là không bị phản đối. Thế là 5 giờ, 5 giờ rưỡi sáng, chúng tôi qua lò bánh mì, chờ đợt bánh mới, đạp xe vào bán ở các ngõ hẻm khá giả. Buổi đầu, bạn nhường một khu vực “làm ăn” của bạn cho tôi. Thú thật, lần đầu tiên rao hàng, tôi ngại lắm. Nhưng không rao làm sao bán được? Một số chủ nhà (có lẽ là mối quen của bạn tôi) ra mở cửa, thấy mặt lạ nhưng vẫn mua, chắc hẳn vì tội nghiệp con bé con nhà ai còn nhỏ đã phải đi bán rong.

Một thời gian ngắn sau, bạn tôi đổi “nghề” và rủ tôi theo: bán “sách đồi trụy” trên vỉa hè góc đường Pasteur – Lê Lợi. Bán sách chui vui lắm: mỗi lần bị đuổi, chúng tôi gom sách chạy. Thời gian này, tôi đọc được rất nhiều sách hay từ nhà in Nguyễn Đình Vượng.

Nhưng “nghề” này không kéo dài lâu. Nguồn sách dần dần cạn, hơn nữa, tôi đã thi đậu vào Đại học Sư Phạm.

Sau khi tốt nghiệp Sư Phạm, anh Nguyễn Hưng Quốc được giữ lại trường làm cán bộ giảng dạy, còn tôi bị phân công đi Tây Ninh. Nghe nói Tây Ninh, mẹ tôi đích thân dẫn tôi đi, thật ra là muốn gặp mặt ông chú họ xa lắc xa lơ của tôi (lúc đó là hiệu trưởng trường trung học thị xã Tây Ninh) để xin cho tôi dạy ngay trong trường của ông. Có điều là, ông chú ngoài Bắc mới vô, có lẽ không muốn dính vào lý lịch xấu của tôi, ngoài mặt thì vui vẻ nhưng quyết không nhận cháu gái mà đẩy tôi đi Trảng Bàng. Sáng sớm hôm sau, mẹ tôi đưa tôi đi nhận nhiệm sở. Thấy trường không có điện và nước máy, mẹ tôi bèn “ra lệnh” cho tôi đón xe quay về Saigon ngay chiều hôm đó.

Đang dạy ở Đại học Sư Phạm, anh Nguyễn Hưng Quốc vượt biên, bị bắt ở tù một thời gian. Lúc được thả, đương nhiên là chàng bị đuổi việc. Từ đó, chàng đi bán thuốc tây ở chợ trời (chợ Tân Định). “Đi đâu cho thiếp theo cùng”: tôi theo chàng, được giao nhiệm vụ bán hàng còn chàng lo đi mua hàng. Sở dĩ tôi được phân công như vậy vì chàng biết chắc: mặt tôi đi mua hàng ở các chợ không bị gạt (mua giá cao, mua thuốc hết date) thì cũng có thể “đi không lại về không”.

Ra chợ trời, chúng tôi ngồi chung sạp với một số bạn hàng lớn tuổi và rất tử tế. Thật ra, tôi ngồi đó chứ nhiều lúc họ bán hàng giùm cho tôi. Lý do: tôi không đủ can đảm hét giá cao để người mua trả giá cho dễ bán.

Ngoài ra, chúng tôi cũng quen được một cặp vợ chồng (anh Am và chị Vân), sau này trở thành bạn thân. Chính họ đã chỉ “mối” cho anh Quốc vượt biên lọt sau này.

Sau khoảng một năm buôn bán yên ổn, các sạp thuốc tây bị nhà nước dẹp. Anh Quốc, cũng như bao nhiêu bạn hàng khác, chuyển qua bán chui. Nghĩa là loanh quanh ở các chợ, đưa danh sách thuốc cho khách hàng, đồng ý giá mới về nhà lấy để giao ở địa điểm đã hẹn. Tuy nhiên, trong người chàng lúc nào cũng có giấu sẵn một ít thuốc (những mặt hàng phổ biến) để có thể giao ngay cho khách.

Tới khúc… nguy hiểm này thì chàng bắt tôi ở nhà. Hơn nữa, tôi đã mang thai, lại bị thai hành nên chàng càng có lý do để hy sinh!
— with Jana Pham and Nguyễn Hưng Quốc.
https://www.facebook.com/photo.php?fbid=1426662627609173

Bàn ra tán vào (0)

Comment




  • Input symbols

TỪ BÁN CHỢ TRỜI ĐẾN BÁN CHUI

Nhà bạn cách nhà tôi chỉ một con đường, ngày nào hai đứa cũng đạp xe đi học chung. Gia cảnh bạn nghèo, mẹ bạn phải buôn bán tần tảo
Nhờ một cô bạn thân thời trung học, tôi biết kiếm tiền túi khá sớm.

Nhà bạn cách nhà tôi chỉ một con đường, ngày nào hai đứa cũng đạp xe đi học chung. Gia cảnh bạn nghèo, mẹ bạn phải buôn bán tần tảo. Tôi ngưỡng mộ bạn vì bạn lanh lẹ, tháo vát (những tính mà tôi không có): bạn dạy kèm các em học sinh lớp nhỏ (cũng học ở trường Saint Paul của chúng tôi) để kiếm tiền phụ cha mẹ. Lúc bạn có thêm học trò, không kham nổi nữa mới hỏi ý tôi. Tôi chỉ chờ có nhiêu đó nên đồng ý ngay. Từ đó, chiều nào đi học về, ăn cơm xong, tôi cũng đi dạy kèm, chỉ để kiếm tiền túi.

Năm 1975, thi tú tài xong, bạn tôi bắt đầu đi bán bánh mì rong. Tôi phục lắm và có ý định thử. Tôi xin ba mẹ tôi, may mắn là không bị phản đối. Thế là 5 giờ, 5 giờ rưỡi sáng, chúng tôi qua lò bánh mì, chờ đợt bánh mới, đạp xe vào bán ở các ngõ hẻm khá giả. Buổi đầu, bạn nhường một khu vực “làm ăn” của bạn cho tôi. Thú thật, lần đầu tiên rao hàng, tôi ngại lắm. Nhưng không rao làm sao bán được? Một số chủ nhà (có lẽ là mối quen của bạn tôi) ra mở cửa, thấy mặt lạ nhưng vẫn mua, chắc hẳn vì tội nghiệp con bé con nhà ai còn nhỏ đã phải đi bán rong.

Một thời gian ngắn sau, bạn tôi đổi “nghề” và rủ tôi theo: bán “sách đồi trụy” trên vỉa hè góc đường Pasteur – Lê Lợi. Bán sách chui vui lắm: mỗi lần bị đuổi, chúng tôi gom sách chạy. Thời gian này, tôi đọc được rất nhiều sách hay từ nhà in Nguyễn Đình Vượng.

Nhưng “nghề” này không kéo dài lâu. Nguồn sách dần dần cạn, hơn nữa, tôi đã thi đậu vào Đại học Sư Phạm.

Sau khi tốt nghiệp Sư Phạm, anh Nguyễn Hưng Quốc được giữ lại trường làm cán bộ giảng dạy, còn tôi bị phân công đi Tây Ninh. Nghe nói Tây Ninh, mẹ tôi đích thân dẫn tôi đi, thật ra là muốn gặp mặt ông chú họ xa lắc xa lơ của tôi (lúc đó là hiệu trưởng trường trung học thị xã Tây Ninh) để xin cho tôi dạy ngay trong trường của ông. Có điều là, ông chú ngoài Bắc mới vô, có lẽ không muốn dính vào lý lịch xấu của tôi, ngoài mặt thì vui vẻ nhưng quyết không nhận cháu gái mà đẩy tôi đi Trảng Bàng. Sáng sớm hôm sau, mẹ tôi đưa tôi đi nhận nhiệm sở. Thấy trường không có điện và nước máy, mẹ tôi bèn “ra lệnh” cho tôi đón xe quay về Saigon ngay chiều hôm đó.

Đang dạy ở Đại học Sư Phạm, anh Nguyễn Hưng Quốc vượt biên, bị bắt ở tù một thời gian. Lúc được thả, đương nhiên là chàng bị đuổi việc. Từ đó, chàng đi bán thuốc tây ở chợ trời (chợ Tân Định). “Đi đâu cho thiếp theo cùng”: tôi theo chàng, được giao nhiệm vụ bán hàng còn chàng lo đi mua hàng. Sở dĩ tôi được phân công như vậy vì chàng biết chắc: mặt tôi đi mua hàng ở các chợ không bị gạt (mua giá cao, mua thuốc hết date) thì cũng có thể “đi không lại về không”.

Ra chợ trời, chúng tôi ngồi chung sạp với một số bạn hàng lớn tuổi và rất tử tế. Thật ra, tôi ngồi đó chứ nhiều lúc họ bán hàng giùm cho tôi. Lý do: tôi không đủ can đảm hét giá cao để người mua trả giá cho dễ bán.

Ngoài ra, chúng tôi cũng quen được một cặp vợ chồng (anh Am và chị Vân), sau này trở thành bạn thân. Chính họ đã chỉ “mối” cho anh Quốc vượt biên lọt sau này.

Sau khoảng một năm buôn bán yên ổn, các sạp thuốc tây bị nhà nước dẹp. Anh Quốc, cũng như bao nhiêu bạn hàng khác, chuyển qua bán chui. Nghĩa là loanh quanh ở các chợ, đưa danh sách thuốc cho khách hàng, đồng ý giá mới về nhà lấy để giao ở địa điểm đã hẹn. Tuy nhiên, trong người chàng lúc nào cũng có giấu sẵn một ít thuốc (những mặt hàng phổ biến) để có thể giao ngay cho khách.

Tới khúc… nguy hiểm này thì chàng bắt tôi ở nhà. Hơn nữa, tôi đã mang thai, lại bị thai hành nên chàng càng có lý do để hy sinh!
— with Jana Pham and Nguyễn Hưng Quốc.
https://www.facebook.com/photo.php?fbid=1426662627609173

BÀN RA TÁN VÀO

Đề bài :"Tiếng Việt, yêu & ghét" - Lê Hữu ( Trần Văn Giang ghi lại )

'vô hình trung' là nghĩa gì vậy, sao cứ thích dùng, hình như có nghĩa là 'vô tình'

Xem Thêm

Đề bài :TIN CHIẾN SỰ MỚI NHẤT[ CẬP NHẬT NGÀY 20 -5 - 2022 ]

Suu cao,thue nang,nhu yeu pham tang gia.Kinh te eo seo...Vay ma dang Lua van lay tien cua dan tro giup linh tinh.Mo cua bien gioi.Ung ho toi ac truc tiep khi sua luat cho phep trom cuop o muc do <1.000 dollars thi vo toi....Neu vao thoi diem Trump,bon Lua da ho hoan nhu the nao ??? Nhung nguoi bau ban vi chut tu loi ,nghi gi ve dat nuoc ??? Phai chang day khong phai la dat nuoc minh ??? bat qua,lai tro ve que huong cu...Neu vay,ban la thang cho chet ! mien ban !

Xem Thêm

Đề bài :Tin Mới Nhất Về Chiến Sư Ucraina [ CẬP NHẬT NGÀY 14-5-2022 ]

Chung nao moi vet nho cua ho nha Dan da duoc tay xoa trang boc,thi Uk moi co hy vong...ngung chien.Cung vay,ngay nao ma cac cong ty ,co goc gac tu cac dang bac nu luu-anh hao cua khoi tu do va ong chief police va dang Lua thi moi giai xong phuong trinh tau cong !

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Hình cũ - Hà Thượng Thủ

Ngắm lại hình xưa chịu mấy ông Những Linh, Tùng, Duẫn với Mười, Đồng Mặt mày ai lại đi hồ hởi Phấn khởi khi Tàu cướp Biển Đông Phải chăng “quý” mặt đã thành mông Con mắt nay đà có nhưng không Nên mới chổng khu vào hải đảo Gia tài gấm vóc của tổ tông?

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm