Mỗi Ngày Một Chuyện

TRỜI ĐÃ SÁNG - CAO MỴ NHÂN

(HNPD) Là nỗi buồn chung ngày 30/4 hằng năm, với cái lý lịch tị nạn khó phai mờ của dân chúng miền Nam VN, hay là những người sống dưới chế độ VIỆT NAM CỘNG HOÀ từ 1954 tới nay.


TRỜI ĐÃ SÁNG  -   CAO MỴ NHÂN 

 

Mới 3.30 am, mình đã thức dậy rồi, thế giới đêm đang thầm lặng chuyển giao cho hoàn vũ ngày, một cách buồn vui lẫn lộn, mà với tôi buổi rất sớm này, thời điểm này, có lẽ tôi nhớ anh nhiều nhất.

Đúng, thời điểm chuyển dịch rất vắng vẻ hoan ca trong lòng, nhưng lại là mùa xuân của cuộc đời.

Bởi vì chỉ có ai sau một đêm không cảm thấy nặng nề  vì những lo âu, bon chen ...mới có cách nhìn thâu tóm bao la trước mặt, trong nỗi cô đơn thầm kín của một chứng nhân tình cờ trước quyền phép Thượng Đế đã và đang tiếp tục khai sáng thế gian. 

Chắc là anh đã vào giấc ngủ, hay đang sắp xếp công việc để đi ngủ, sau một hành trình dài đọc và suy nghĩ, rồi sắp xếp tin tức để phổ biến bốn phương cái chân lý sống ở đời. 

Ở đời à ? Đọc tới đây, anh sẽ mỉm cười một mình trong đêm chưa hết, và ngày chưa thực sự về , mình gọi anh là người không tự nguyện mà vẫn như là bắt buộc, nói theo văn chương, còn nôm na là ngó ngàng công việc đang theo đuổi giai đoạn này, ít nhiều trên đường trường trước mặt. 

Mình định mở đầu câu chuyện bằng 2 chữ "Anh 

ơi!" để như sắp đặt nặng vấn đề "nếu mộng không thành thì sao? "ôi, nghe cải lương quá, nhưng quả là ...cải lương thật, nếu mình đùa cợt thế, trong lúc  mình vừa bắt gặp một dạng bản cuộc đời. 

 

Phải nói là đúng nghĩa một biểu tượng cho quyền phép của Thượng Đế, để ít nhất nếu không phải với ai, thì chỉ với tôi thôi, gần như 8/10 người hôm qua, tình cờ có chung một nhận định về sự mất mát to lớn của những người hiện diện ở thủ đô tị nạn Bolsa, của thực thể người Việt lưu vong lâu nay. 

1/ Là nỗi buồn chung ngày 30/4 hằng năm, với cái lý lịch tị nạn khó phai mờ của dân chúng miền Nam VN, hay là những người sống dưới chế độ VIỆT NAM CỘNG HOÀ từ 1954 tới nay. 

Tôi tưởng là tôi loay hoay trong ý nghĩ đó, sớm ra, tôi lại tình cờ nhận được 2 tin thư: 

Bức tranh "đàn gà" của anh tặng tôi, đánh giá niềm vui ấm áp của bất cứ ai, của bất cứ gia đình nào, bất cứ xã hội nào, lấy hạnh phúc gia đình là chính, mà lỡ ra phải thất thoát một ai, thì buồn lắm. 

2/ Là nỗi buồn riêng trước sự ra đi, hay là mất mát một " nhân sĩ " mà tôi vừa tìm thấy trong thư bạn trẻ tên Lưu Anh Tuấn, bạn ấy đã muốn dành tặng cho người chị: cố trung tá Nguyễn Thị Hạnh Nhơn.

Người được gia đình và thành phần các thân hữu, chiến hữu trong mọi lãnh vực, tổ chức tang lễ thật long trọng ngày 29/4/2017 tại thủ đô tị nạn Bolsa.

Nơi hằng năm dân Việt tị nạn cộng sản vẫn liên tục tổ chức các buổi lễ tưởng niệm thuyền nhân, bộ nhân tại đài Tưởng niệm, ở nghĩa trang rộng lớn Peek family' s funeral Westminster Orange county CA .  

Sinh hoạt 11 năm sau cùng của trung tá Nữ Quân Nhân Nguyễn Thị Hạnh Nhơn ( 1927-2017 ) dành cho các thương bệnh binh và cô nhi quả phụ tử sĩ VNCH. 

Với hàng vạn gia đình thương phế binh VNCH, đã được bà chăm sóc từng hồ sơ, trợ cấp khiêm tốn hằng năm cho họ, để nói lên lòng "CÁM ƠN ANH" những người đã hy sinh một phần thân thể cho đất nước vì lý tưởng quốc gia tự do. 

 

Thượng Đế đã sanh ra ta, lại cho ta cái quyền lựa chọn những thử thách cuộc sống. 

Tại sao ta không sống trong tự do no ấm, mà phải phiêu lưu trên con đường đi không bao giờ tới đích chứ. 

Tại sao ta không sinh hoạt đằm thắm như cảnh tượng những bầy gà yên ấm, hân hoan dưới nắng mai rực rỡ chan hoà tình nghĩa, mà lại hoá thân thành cú, thành quạ lúc nào cũng soi mói nỗi khổ đau, cùng cực ở đời. 

 

Trời sáp sửa sáng rồi, bức tranh "đàn gà hạnh phúc" vẫn ở trước mặt tôi, anh có biết rằng mình đã mất mẹ ngay từ khi còn rất bé không? 

Trong bức tranh đàn gà dưới nắng tươi kia, anh có biết người bố của mình mới 42 tuổi, với một đàn con, mà đứa lớn nhất còn mấy năm nữa mới tới 20, là chị cả của mình, và mình là út trong cái đàn gà tội nghiệp đó. 

Cảnh tượng trước mặt mình sui khiến mình suy nghĩ thủa xa xưa, buổi chiều vừa chấm dứt, mẹ mình đã đưa tay lên chới với trong không gian, chào đàn gà ở lại thế gian là gia đình buồn khổ của bố mình. 

Rồi chỉ trong đêm cuối cùng đó thôi, người bố sầu thương đã một mình đi lo tang đám.

Người chị còn tuổi teen của mình, phải phụ bố lo phần chỉnh trang thân xác cho mẹ.

Sáng sớm hôm sau, chiếc xe tang mầu đen có 2 con ngựa phủ trang đen tìm tới tận nhà, tất nhiên mọi sự đã hoàn tất trong đêm, đàn gà con mất mẹ chúng tôi đã líu ríu theo bố đi lặng lẽ sau xe tang ra ngoài nghĩa địa, ở Hải Phòng, trước khi di cư vài năm. 

 

Bây giờ thời đại văn minh tân tiến, nhưng ngôi nhà cuối cùng của người quá vãng vẫn là chiếc quan tài thõng thượt mà thôi. 

Có đẹp thêm, cũng vẫn là cỗ sự lạnh lùng, cô lẻ. 

Chẳng ai chia xẻ được nỗi đau, niềm tủi phận của kiếp người. Chỉ có chênh lệch cái kiếp người đó là đáng suy tư, mẹ tôi đúng nghĩa "thất lộc" năm bà 40 tuổi, vị nhân sĩ lừng danh trung tá Nguyễn Thị Hạnh Nhơn "mãn phần" cũng đúng nghĩa, khi đã hồng tang 90 mùa trăng xuân vàng rực rỡ. 

Có nghĩa gì với chúng ta hôm nay, mọi bất trắc bủa vây. Trong hoàn cảnh nào vẫn có sự ưu tư, phiền muộn ...

Anh có thực sự biết điều đó không? Sao anh quay mặt khi mình viết đoạn kết này trong một bài "cải lương" với dòng nước mắt đang ướt nhoà ...

Trời đã sáng ...

 

        CAO MỴ NHÂN (HNPD)

Bàn ra tán vào (0)

Comment




  • Input symbols

TRỜI ĐÃ SÁNG - CAO MỴ NHÂN

(HNPD) Là nỗi buồn chung ngày 30/4 hằng năm, với cái lý lịch tị nạn khó phai mờ của dân chúng miền Nam VN, hay là những người sống dưới chế độ VIỆT NAM CỘNG HOÀ từ 1954 tới nay.


TRỜI ĐÃ SÁNG  -   CAO MỴ NHÂN 

 

Mới 3.30 am, mình đã thức dậy rồi, thế giới đêm đang thầm lặng chuyển giao cho hoàn vũ ngày, một cách buồn vui lẫn lộn, mà với tôi buổi rất sớm này, thời điểm này, có lẽ tôi nhớ anh nhiều nhất.

Đúng, thời điểm chuyển dịch rất vắng vẻ hoan ca trong lòng, nhưng lại là mùa xuân của cuộc đời.

Bởi vì chỉ có ai sau một đêm không cảm thấy nặng nề  vì những lo âu, bon chen ...mới có cách nhìn thâu tóm bao la trước mặt, trong nỗi cô đơn thầm kín của một chứng nhân tình cờ trước quyền phép Thượng Đế đã và đang tiếp tục khai sáng thế gian. 

Chắc là anh đã vào giấc ngủ, hay đang sắp xếp công việc để đi ngủ, sau một hành trình dài đọc và suy nghĩ, rồi sắp xếp tin tức để phổ biến bốn phương cái chân lý sống ở đời. 

Ở đời à ? Đọc tới đây, anh sẽ mỉm cười một mình trong đêm chưa hết, và ngày chưa thực sự về , mình gọi anh là người không tự nguyện mà vẫn như là bắt buộc, nói theo văn chương, còn nôm na là ngó ngàng công việc đang theo đuổi giai đoạn này, ít nhiều trên đường trường trước mặt. 

Mình định mở đầu câu chuyện bằng 2 chữ "Anh 

ơi!" để như sắp đặt nặng vấn đề "nếu mộng không thành thì sao? "ôi, nghe cải lương quá, nhưng quả là ...cải lương thật, nếu mình đùa cợt thế, trong lúc  mình vừa bắt gặp một dạng bản cuộc đời. 

 

Phải nói là đúng nghĩa một biểu tượng cho quyền phép của Thượng Đế, để ít nhất nếu không phải với ai, thì chỉ với tôi thôi, gần như 8/10 người hôm qua, tình cờ có chung một nhận định về sự mất mát to lớn của những người hiện diện ở thủ đô tị nạn Bolsa, của thực thể người Việt lưu vong lâu nay. 

1/ Là nỗi buồn chung ngày 30/4 hằng năm, với cái lý lịch tị nạn khó phai mờ của dân chúng miền Nam VN, hay là những người sống dưới chế độ VIỆT NAM CỘNG HOÀ từ 1954 tới nay. 

Tôi tưởng là tôi loay hoay trong ý nghĩ đó, sớm ra, tôi lại tình cờ nhận được 2 tin thư: 

Bức tranh "đàn gà" của anh tặng tôi, đánh giá niềm vui ấm áp của bất cứ ai, của bất cứ gia đình nào, bất cứ xã hội nào, lấy hạnh phúc gia đình là chính, mà lỡ ra phải thất thoát một ai, thì buồn lắm. 

2/ Là nỗi buồn riêng trước sự ra đi, hay là mất mát một " nhân sĩ " mà tôi vừa tìm thấy trong thư bạn trẻ tên Lưu Anh Tuấn, bạn ấy đã muốn dành tặng cho người chị: cố trung tá Nguyễn Thị Hạnh Nhơn.

Người được gia đình và thành phần các thân hữu, chiến hữu trong mọi lãnh vực, tổ chức tang lễ thật long trọng ngày 29/4/2017 tại thủ đô tị nạn Bolsa.

Nơi hằng năm dân Việt tị nạn cộng sản vẫn liên tục tổ chức các buổi lễ tưởng niệm thuyền nhân, bộ nhân tại đài Tưởng niệm, ở nghĩa trang rộng lớn Peek family' s funeral Westminster Orange county CA .  

Sinh hoạt 11 năm sau cùng của trung tá Nữ Quân Nhân Nguyễn Thị Hạnh Nhơn ( 1927-2017 ) dành cho các thương bệnh binh và cô nhi quả phụ tử sĩ VNCH. 

Với hàng vạn gia đình thương phế binh VNCH, đã được bà chăm sóc từng hồ sơ, trợ cấp khiêm tốn hằng năm cho họ, để nói lên lòng "CÁM ƠN ANH" những người đã hy sinh một phần thân thể cho đất nước vì lý tưởng quốc gia tự do. 

 

Thượng Đế đã sanh ra ta, lại cho ta cái quyền lựa chọn những thử thách cuộc sống. 

Tại sao ta không sống trong tự do no ấm, mà phải phiêu lưu trên con đường đi không bao giờ tới đích chứ. 

Tại sao ta không sinh hoạt đằm thắm như cảnh tượng những bầy gà yên ấm, hân hoan dưới nắng mai rực rỡ chan hoà tình nghĩa, mà lại hoá thân thành cú, thành quạ lúc nào cũng soi mói nỗi khổ đau, cùng cực ở đời. 

 

Trời sáp sửa sáng rồi, bức tranh "đàn gà hạnh phúc" vẫn ở trước mặt tôi, anh có biết rằng mình đã mất mẹ ngay từ khi còn rất bé không? 

Trong bức tranh đàn gà dưới nắng tươi kia, anh có biết người bố của mình mới 42 tuổi, với một đàn con, mà đứa lớn nhất còn mấy năm nữa mới tới 20, là chị cả của mình, và mình là út trong cái đàn gà tội nghiệp đó. 

Cảnh tượng trước mặt mình sui khiến mình suy nghĩ thủa xa xưa, buổi chiều vừa chấm dứt, mẹ mình đã đưa tay lên chới với trong không gian, chào đàn gà ở lại thế gian là gia đình buồn khổ của bố mình. 

Rồi chỉ trong đêm cuối cùng đó thôi, người bố sầu thương đã một mình đi lo tang đám.

Người chị còn tuổi teen của mình, phải phụ bố lo phần chỉnh trang thân xác cho mẹ.

Sáng sớm hôm sau, chiếc xe tang mầu đen có 2 con ngựa phủ trang đen tìm tới tận nhà, tất nhiên mọi sự đã hoàn tất trong đêm, đàn gà con mất mẹ chúng tôi đã líu ríu theo bố đi lặng lẽ sau xe tang ra ngoài nghĩa địa, ở Hải Phòng, trước khi di cư vài năm. 

 

Bây giờ thời đại văn minh tân tiến, nhưng ngôi nhà cuối cùng của người quá vãng vẫn là chiếc quan tài thõng thượt mà thôi. 

Có đẹp thêm, cũng vẫn là cỗ sự lạnh lùng, cô lẻ. 

Chẳng ai chia xẻ được nỗi đau, niềm tủi phận của kiếp người. Chỉ có chênh lệch cái kiếp người đó là đáng suy tư, mẹ tôi đúng nghĩa "thất lộc" năm bà 40 tuổi, vị nhân sĩ lừng danh trung tá Nguyễn Thị Hạnh Nhơn "mãn phần" cũng đúng nghĩa, khi đã hồng tang 90 mùa trăng xuân vàng rực rỡ. 

Có nghĩa gì với chúng ta hôm nay, mọi bất trắc bủa vây. Trong hoàn cảnh nào vẫn có sự ưu tư, phiền muộn ...

Anh có thực sự biết điều đó không? Sao anh quay mặt khi mình viết đoạn kết này trong một bài "cải lương" với dòng nước mắt đang ướt nhoà ...

Trời đã sáng ...

 

        CAO MỴ NHÂN (HNPD)

BÀN RA TÁN VÀO

Đề bài :"Tiếng Việt, yêu & ghét" - Lê Hữu ( Trần Văn Giang ghi lại )

'vô hình trung' là nghĩa gì vậy, sao cứ thích dùng, hình như có nghĩa là 'vô tình'

Xem Thêm

Đề bài :TIN CHIẾN SỰ MỚI NHẤT[ CẬP NHẬT NGÀY 20 -5 - 2022 ]

Suu cao,thue nang,nhu yeu pham tang gia.Kinh te eo seo...Vay ma dang Lua van lay tien cua dan tro giup linh tinh.Mo cua bien gioi.Ung ho toi ac truc tiep khi sua luat cho phep trom cuop o muc do <1.000 dollars thi vo toi....Neu vao thoi diem Trump,bon Lua da ho hoan nhu the nao ??? Nhung nguoi bau ban vi chut tu loi ,nghi gi ve dat nuoc ??? Phai chang day khong phai la dat nuoc minh ??? bat qua,lai tro ve que huong cu...Neu vay,ban la thang cho chet ! mien ban !

Xem Thêm

Đề bài :Tin Mới Nhất Về Chiến Sư Ucraina [ CẬP NHẬT NGÀY 14-5-2022 ]

Chung nao moi vet nho cua ho nha Dan da duoc tay xoa trang boc,thi Uk moi co hy vong...ngung chien.Cung vay,ngay nao ma cac cong ty ,co goc gac tu cac dang bac nu luu-anh hao cua khoi tu do va ong chief police va dang Lua thi moi giai xong phuong trinh tau cong !

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Hình cũ - Hà Thượng Thủ

Ngắm lại hình xưa chịu mấy ông Những Linh, Tùng, Duẫn với Mười, Đồng Mặt mày ai lại đi hồ hởi Phấn khởi khi Tàu cướp Biển Đông Phải chăng “quý” mặt đã thành mông Con mắt nay đà có nhưng không Nên mới chổng khu vào hải đảo Gia tài gấm vóc của tổ tông?

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm