Mỗi Ngày Một Chuyện

TRÊN VẠT CÁT - CAO MỴ NHÂN

(HNPD) Chỉ có sự tương đối mới không bị " được nọ, mất kia ", mới thảnh thơi, nhàn hạ, ngắm thời gian trôi như bướm lượn, ngó không gian đổi như hoa nở tươi đẹp suốt cuộc đời ...

     

TRÊN VẠT CÁT   -   CAO MỴ NHÂN 

 

Được sinh ra ở lâm nguyên cao nhất nước, Chapa thời Tây, nay đổi là Sa Pa, lại chẳng VN tí nào, mà có âm hưởng Tàu, Sa Pa chỉ là Bãi Cát. 

Nhưng từ hồi về suôi, tức là miền đồng bằng, nếu ở vùng sông ngòi thì được gọi châu thổ, còn biển, lại tận cùng bằng số, thấp nhất lục địa còn đâu. 

Không biết vì lý do gì, tôi cứ bị lạc vào những thành phố duyên hải. 

Khởi sự từ Hải Phòng, vô Đà Nẵng, rồi hằng loạt Quảng Ngãi, Quy Nhơn, Tuy Hoà, Nha Trang . 

Chưa kể các thành phố rặt biển miền nam như Gò Công, Vũng Tàu, Rạch Giá...

Tôi kể theo thứ tự dọc duyên hải, chớ thời gian thì không phải vậy, nó xen kẽ theo tuổi tác, thí dụ từ Hải Phòng di cư vô Saigon, có đi Gò Công, Vũng Tàu, hay ra Nha Trang là đi chơi với trường lớp, bạn bè, hội, đoàn chẳng hạn.

Phần các bờ biển còn lại, là tôi đã đi làm, những nơi phục vụ trong Quân Đội VNCH, đi công tác vv...

 

Nhưng tới khi di tản sang Hoa Kỳ, tôi lại tiếp tục cư ngụ tại các thành phố biển.

Hiện thành phố Hawthorne của ...tôi, thì đến 3, 4 bờ biển chặn đường ra khơi Thái Bình Dương.

Nếu về quê hương, tôi phải đăng cao, đi máy bay trên biển mây, chớ không phải đi tầu thuỷ dưới biển nước nữa. 

Ở thành phố biển từ thủa nảo nao tới Mỹ, tôi lập tức theo một đường duyên hải, xem như đối diện bờ tây hình chữ S xa xưa. 

Tức là tôi làm một đường lả lướt từ San Francisco, xuống tới San Diego, còn vượt qua bên Mễ mới là ham hố phiêu lưu. 

Người ta ở đời, có rất nhiều kỷ niệm cùng nhau lắm . 

Thí dụ như cùng leo lên núi, từng bơi qua sông, hay từng tắm biển...

Những điều ghi trên, tôi cũng ít nhiều hiện diện nơi những sinh hoạt vui vẻ đó. Và số bạn đồng hành khá đông, nhưng nay không còn nguyên vẹn sĩ số thủa ban đầu, vì đủ thứ lý do

trong đó có 2 trở ngại khó vượt qua nhất là : Thời gian và không gian.

 

Phải ngồi ở những vạt cát song song với đại dương, suy ngẫm trước bao la sóng nước biển khơi, mới thấy rõ thân phận mình nhỏ bé thế nào. 

Đồng thời mới thấy thời gian là một khối băng giá lạnh lùng, 

nó cứ mặc sức trôi qua từ từ, đều đặn ...dù mình chẳng níu kéo được, chẳng trách ai được . 

Hola, thì ai cũng như mình thôi, cũng bất lực trước tháng năm buồn bã, nghiệt ngã. 

Hiếm khi nghe ai ca tụng thời gian, dù họ có thu đạt được trăm thứ lợi lộc về phần họ. Bởi vì khi họ giữ được cái nọ thì thế nào họ cũng mất mát hay thất thoát cái kia . 

Điều này có lẽ chẳng cần chứng minh, vì ai cũng nhận thấy theo cách nhìn của họ, chỉ không nhiều thì ít, không mau thì lâu thôi. 

 

Tôi nói có vẻ bao đồng hay thiển cận, tôi đã có dịp chứng kiến một bậc danh tài về du thuyết . 

Thoạt đầu thì ông ta kiến thức rộng cộng thêm khoa bảng, sống an nhàn với nghề dạy học tại một tỉnh lỵ yên lành kia. 

Bậc tài danh nêu trên được đông cơ quan, hội đoàn mời đi diễn thuyết, rất được khán thính giả ngưỡng mộ. 

Thế rồi từ bao giờ, vị giáo sư du thuyết đương nêu, đã không còn thời gian cho gia đình ông, và cho cả cá nhân ông, không còn thì giờ ngơi nghỉ như trước .

Không biết mỗi lần đi "shaw " như thế, nhà thuyết khách có được đãi ngộ phương tiện như xe pháo vận chuyển, nơi cư trú, ẩm thực vv...không.

Gia đình và phu nhân thuyết khách đã quá nhẫn nhịn, bởi lợi lộc vật chất thì chưa thấy, song danh tiếng nổi như cồn . 

Nhà du thuyết tâm sự kín đáo thế này: 

" Được nọ, thì mất kia, đó là lẽ quân bình trong xã hội thôi." 

 

Vì tôi cũng khá thân với phu nhân ông, nhà du thuyết, bà bảo là: Lúc đầu ông đi dự lễ như khách mời, rảnh thì đi, hoặc bạn bè rủ, sau nể nang, ham vui một chút, tới những nơi đó như có vẻ đúng với khung cảnh của mình. 

Sau đến giai đoạn, ông phải " bù lỗ " cho mỗi lần xuất hiện trước đám đông. Nghĩa là có khi phải tự túc nhiều thứ lắm. Phải tự lo phương tiện di chuyển vv...

Tuy nhiên cái tiếng thì cứ tăng lên mãi. 

Ông đã trong giới tai mắt, đứng hàng cố vấn cho các hội đoàn trẻ trung, non kém về mặt nào đó. 

Tóm lại, bây giờ ông là linh hồn của tập thể ngành nghề nào đó, tuỳ. 

Phu nhân ông đành phải tìm quên qua các sinh hoạt khác, cũng lành mạnh như sinh hoạt nêu trên của ông. 

Đó là bà đi một vòng các nhà con cái, người ở gần, kẻ ở xa ...

Như thế hợp lý, và cũng có ...tiếng tăm. Nếu bà không lớn tuổi lắm, lại có thể tham gia các hội đoàn văn nghệ cho vui, tự tin và quảng giao, hợp với xu hướng của ông. 

 

Song, nếu ngồi ở một " góc độ " nào, phân tích ra. Ít ai có thể vừa có lợi riêng, vừa hưởng phước chung, tột đỉnh danh vọng, tột đỉnh giầu sang, tuyệt vời tình nghĩa...và vv...

Tôi đang ngập ngừng đọc lại danh sách 100 vị có đủ 3 điều thu hút, hay cám dỗ bình thường là danh, lợi , tình. 

Thì điện thoại từ Bắc Cali gọi xuống. Nói rằng: " Này đừng có lẩm cẩm, không phải chỉ một trăm vị như đồn đoán đó đâu, tôi đang giữ trong tay tên vị thứ 101 đây này. 

Là ai ? 

Là người đứng giữa " danh lợi tình " có tất cả, dư thừa mà cứ gạt đi bất cứ sự kiện nào, và bất cứ lúc nào. 

Là Đấng sáng tạo ra tất cả mọi người và trong đó có 100 người đã được đan cử ra, đồng thời có thể cất đi bất cứ nhân vật nào, vậy thì quý vị phải làm theo người thứ 101 này, hãy làm hết mình trong lẽ tương đối . 

Chỉ có sự tương đối mới không bị " được nọ, mất kia ", mới thảnh thơi, nhàn hạ, ngắm thời gian trôi như bướm lượn, ngó không gian đổi như hoa nở tươi đẹp suốt cuộc đời ...

 

              CAO MỴ NHÂN (HNPD)

Bàn ra tán vào (0)

Comment




  • Input symbols

TRÊN VẠT CÁT - CAO MỴ NHÂN

(HNPD) Chỉ có sự tương đối mới không bị " được nọ, mất kia ", mới thảnh thơi, nhàn hạ, ngắm thời gian trôi như bướm lượn, ngó không gian đổi như hoa nở tươi đẹp suốt cuộc đời ...

     

TRÊN VẠT CÁT   -   CAO MỴ NHÂN 

 

Được sinh ra ở lâm nguyên cao nhất nước, Chapa thời Tây, nay đổi là Sa Pa, lại chẳng VN tí nào, mà có âm hưởng Tàu, Sa Pa chỉ là Bãi Cát. 

Nhưng từ hồi về suôi, tức là miền đồng bằng, nếu ở vùng sông ngòi thì được gọi châu thổ, còn biển, lại tận cùng bằng số, thấp nhất lục địa còn đâu. 

Không biết vì lý do gì, tôi cứ bị lạc vào những thành phố duyên hải. 

Khởi sự từ Hải Phòng, vô Đà Nẵng, rồi hằng loạt Quảng Ngãi, Quy Nhơn, Tuy Hoà, Nha Trang . 

Chưa kể các thành phố rặt biển miền nam như Gò Công, Vũng Tàu, Rạch Giá...

Tôi kể theo thứ tự dọc duyên hải, chớ thời gian thì không phải vậy, nó xen kẽ theo tuổi tác, thí dụ từ Hải Phòng di cư vô Saigon, có đi Gò Công, Vũng Tàu, hay ra Nha Trang là đi chơi với trường lớp, bạn bè, hội, đoàn chẳng hạn.

Phần các bờ biển còn lại, là tôi đã đi làm, những nơi phục vụ trong Quân Đội VNCH, đi công tác vv...

 

Nhưng tới khi di tản sang Hoa Kỳ, tôi lại tiếp tục cư ngụ tại các thành phố biển.

Hiện thành phố Hawthorne của ...tôi, thì đến 3, 4 bờ biển chặn đường ra khơi Thái Bình Dương.

Nếu về quê hương, tôi phải đăng cao, đi máy bay trên biển mây, chớ không phải đi tầu thuỷ dưới biển nước nữa. 

Ở thành phố biển từ thủa nảo nao tới Mỹ, tôi lập tức theo một đường duyên hải, xem như đối diện bờ tây hình chữ S xa xưa. 

Tức là tôi làm một đường lả lướt từ San Francisco, xuống tới San Diego, còn vượt qua bên Mễ mới là ham hố phiêu lưu. 

Người ta ở đời, có rất nhiều kỷ niệm cùng nhau lắm . 

Thí dụ như cùng leo lên núi, từng bơi qua sông, hay từng tắm biển...

Những điều ghi trên, tôi cũng ít nhiều hiện diện nơi những sinh hoạt vui vẻ đó. Và số bạn đồng hành khá đông, nhưng nay không còn nguyên vẹn sĩ số thủa ban đầu, vì đủ thứ lý do

trong đó có 2 trở ngại khó vượt qua nhất là : Thời gian và không gian.

 

Phải ngồi ở những vạt cát song song với đại dương, suy ngẫm trước bao la sóng nước biển khơi, mới thấy rõ thân phận mình nhỏ bé thế nào. 

Đồng thời mới thấy thời gian là một khối băng giá lạnh lùng, 

nó cứ mặc sức trôi qua từ từ, đều đặn ...dù mình chẳng níu kéo được, chẳng trách ai được . 

Hola, thì ai cũng như mình thôi, cũng bất lực trước tháng năm buồn bã, nghiệt ngã. 

Hiếm khi nghe ai ca tụng thời gian, dù họ có thu đạt được trăm thứ lợi lộc về phần họ. Bởi vì khi họ giữ được cái nọ thì thế nào họ cũng mất mát hay thất thoát cái kia . 

Điều này có lẽ chẳng cần chứng minh, vì ai cũng nhận thấy theo cách nhìn của họ, chỉ không nhiều thì ít, không mau thì lâu thôi. 

 

Tôi nói có vẻ bao đồng hay thiển cận, tôi đã có dịp chứng kiến một bậc danh tài về du thuyết . 

Thoạt đầu thì ông ta kiến thức rộng cộng thêm khoa bảng, sống an nhàn với nghề dạy học tại một tỉnh lỵ yên lành kia. 

Bậc tài danh nêu trên được đông cơ quan, hội đoàn mời đi diễn thuyết, rất được khán thính giả ngưỡng mộ. 

Thế rồi từ bao giờ, vị giáo sư du thuyết đương nêu, đã không còn thời gian cho gia đình ông, và cho cả cá nhân ông, không còn thì giờ ngơi nghỉ như trước .

Không biết mỗi lần đi "shaw " như thế, nhà thuyết khách có được đãi ngộ phương tiện như xe pháo vận chuyển, nơi cư trú, ẩm thực vv...không.

Gia đình và phu nhân thuyết khách đã quá nhẫn nhịn, bởi lợi lộc vật chất thì chưa thấy, song danh tiếng nổi như cồn . 

Nhà du thuyết tâm sự kín đáo thế này: 

" Được nọ, thì mất kia, đó là lẽ quân bình trong xã hội thôi." 

 

Vì tôi cũng khá thân với phu nhân ông, nhà du thuyết, bà bảo là: Lúc đầu ông đi dự lễ như khách mời, rảnh thì đi, hoặc bạn bè rủ, sau nể nang, ham vui một chút, tới những nơi đó như có vẻ đúng với khung cảnh của mình. 

Sau đến giai đoạn, ông phải " bù lỗ " cho mỗi lần xuất hiện trước đám đông. Nghĩa là có khi phải tự túc nhiều thứ lắm. Phải tự lo phương tiện di chuyển vv...

Tuy nhiên cái tiếng thì cứ tăng lên mãi. 

Ông đã trong giới tai mắt, đứng hàng cố vấn cho các hội đoàn trẻ trung, non kém về mặt nào đó. 

Tóm lại, bây giờ ông là linh hồn của tập thể ngành nghề nào đó, tuỳ. 

Phu nhân ông đành phải tìm quên qua các sinh hoạt khác, cũng lành mạnh như sinh hoạt nêu trên của ông. 

Đó là bà đi một vòng các nhà con cái, người ở gần, kẻ ở xa ...

Như thế hợp lý, và cũng có ...tiếng tăm. Nếu bà không lớn tuổi lắm, lại có thể tham gia các hội đoàn văn nghệ cho vui, tự tin và quảng giao, hợp với xu hướng của ông. 

 

Song, nếu ngồi ở một " góc độ " nào, phân tích ra. Ít ai có thể vừa có lợi riêng, vừa hưởng phước chung, tột đỉnh danh vọng, tột đỉnh giầu sang, tuyệt vời tình nghĩa...và vv...

Tôi đang ngập ngừng đọc lại danh sách 100 vị có đủ 3 điều thu hút, hay cám dỗ bình thường là danh, lợi , tình. 

Thì điện thoại từ Bắc Cali gọi xuống. Nói rằng: " Này đừng có lẩm cẩm, không phải chỉ một trăm vị như đồn đoán đó đâu, tôi đang giữ trong tay tên vị thứ 101 đây này. 

Là ai ? 

Là người đứng giữa " danh lợi tình " có tất cả, dư thừa mà cứ gạt đi bất cứ sự kiện nào, và bất cứ lúc nào. 

Là Đấng sáng tạo ra tất cả mọi người và trong đó có 100 người đã được đan cử ra, đồng thời có thể cất đi bất cứ nhân vật nào, vậy thì quý vị phải làm theo người thứ 101 này, hãy làm hết mình trong lẽ tương đối . 

Chỉ có sự tương đối mới không bị " được nọ, mất kia ", mới thảnh thơi, nhàn hạ, ngắm thời gian trôi như bướm lượn, ngó không gian đổi như hoa nở tươi đẹp suốt cuộc đời ...

 

              CAO MỴ NHÂN (HNPD)

BÀN RA TÁN VÀO

Đề bài :"Tiếng Việt, yêu & ghét" - Lê Hữu ( Trần Văn Giang ghi lại )

'vô hình trung' là nghĩa gì vậy, sao cứ thích dùng, hình như có nghĩa là 'vô tình'

Xem Thêm

Đề bài :TIN CHIẾN SỰ MỚI NHẤT[ CẬP NHẬT NGÀY 20 -5 - 2022 ]

Suu cao,thue nang,nhu yeu pham tang gia.Kinh te eo seo...Vay ma dang Lua van lay tien cua dan tro giup linh tinh.Mo cua bien gioi.Ung ho toi ac truc tiep khi sua luat cho phep trom cuop o muc do <1.000 dollars thi vo toi....Neu vao thoi diem Trump,bon Lua da ho hoan nhu the nao ??? Nhung nguoi bau ban vi chut tu loi ,nghi gi ve dat nuoc ??? Phai chang day khong phai la dat nuoc minh ??? bat qua,lai tro ve que huong cu...Neu vay,ban la thang cho chet ! mien ban !

Xem Thêm

Đề bài :Tin Mới Nhất Về Chiến Sư Ucraina [ CẬP NHẬT NGÀY 14-5-2022 ]

Chung nao moi vet nho cua ho nha Dan da duoc tay xoa trang boc,thi Uk moi co hy vong...ngung chien.Cung vay,ngay nao ma cac cong ty ,co goc gac tu cac dang bac nu luu-anh hao cua khoi tu do va ong chief police va dang Lua thi moi giai xong phuong trinh tau cong !

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Hình cũ - Hà Thượng Thủ

Ngắm lại hình xưa chịu mấy ông Những Linh, Tùng, Duẫn với Mười, Đồng Mặt mày ai lại đi hồ hởi Phấn khởi khi Tàu cướp Biển Đông Phải chăng “quý” mặt đã thành mông Con mắt nay đà có nhưng không Nên mới chổng khu vào hải đảo Gia tài gấm vóc của tổ tông?

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm