Kinh Khổ
TÂM TƯ BÁT NGÁT_ HÀ PHƯƠNG
(Chia sẻ với bài: "Viết thẳng vào "admin" của Hải Ngoại Phiếm Đàm")
Em thương Hải Ngoại Phiếm Đàm,
"Tâm tư bát ngát" nói làm sao đây?
Thương anh từng phút, từng giây,
Từng lời đoan chính, từng cây bút vàng.
Vì sao anh phải cưu mang?
"Thừa Sai" nghiệp dĩ dặm ngàn chông gai.
Ăn cơm nhà, vác ngà voi,
"Giai huynh tứ hải" kề vai anh cười!
Không thương anh, không phải "người",
Nhờ anh mà rõ chuyện đời đó đây.
Chuyện cộng đồng, chuyện riêng tây,
Chuyện Tàu, chuyện Mỹ, chuyện nầy, chuyện kia.
Quên ăn, dậy sớm, thức khuya,
Xét xem, chọn lọc, phân chia đề tài.
Công anh có một không hai,
Đi đầu chiến tuyến chống loài "TAM VÔ".
Quân thù cậy sức hiếp cô,
"36" nghị quyết, gia nô vầy hùa.
Tấn công, chia rẽ trò đùa,
Phiếm Đàm Hải Ngoại vẫn coi như thường.
Thương anh càng khổ càng thương,
Càng thêm tuổi thọ càng vương tình già.
Tình Dân Tộc, tình Quốc Gia,
Phiếm Đàm Hải Ngoại, tình ta với người!
Tình mình bất tận anh ôi!......
Hà Phương
Bàn ra tán vào (0)
Các tin đã đăng
- "Đi Ăn Ở Hà Nội" - by Đỗ Duy Ngọc / Trần Văn Giang (ghi lại).
- "Chỉ Có Ở Việt Nam" - by Ku Búa / Trần Văn Giang (ghi lại).
- "Việt Nam Tự Hào?" - by Trần Văn Giang (st).
- "Tôi Đã Thấy" - by Bác sĩ Trần Văn Minh / Trần Văn Giang (ghi lại).
- "Hành Nghề Mãi Dâm Tại Việt Nam" - by Thạch Đạt Lang / Trần Văn Giang (ghi lại)
TÂM TƯ BÁT NGÁT_ HÀ PHƯƠNG
(Chia sẻ với bài: "Viết thẳng vào "admin" của Hải Ngoại Phiếm Đàm")
Em thương Hải Ngoại Phiếm Đàm,
"Tâm tư bát ngát" nói làm sao đây?
Thương anh từng phút, từng giây,
Từng lời đoan chính, từng cây bút vàng.
Vì sao anh phải cưu mang?
"Thừa Sai" nghiệp dĩ dặm ngàn chông gai.
Ăn cơm nhà, vác ngà voi,
"Giai huynh tứ hải" kề vai anh cười!
Không thương anh, không phải "người",
Nhờ anh mà rõ chuyện đời đó đây.
Chuyện cộng đồng, chuyện riêng tây,
Chuyện Tàu, chuyện Mỹ, chuyện nầy, chuyện kia.
Quên ăn, dậy sớm, thức khuya,
Xét xem, chọn lọc, phân chia đề tài.
Công anh có một không hai,
Đi đầu chiến tuyến chống loài "TAM VÔ".
Quân thù cậy sức hiếp cô,
"36" nghị quyết, gia nô vầy hùa.
Tấn công, chia rẽ trò đùa,
Phiếm Đàm Hải Ngoại vẫn coi như thường.
Thương anh càng khổ càng thương,
Càng thêm tuổi thọ càng vương tình già.
Tình Dân Tộc, tình Quốc Gia,
Phiếm Đàm Hải Ngoại, tình ta với người!
Tình mình bất tận anh ôi!......
Hà Phương