Kinh Khổ
Nguyễn Hưng Quốc - TÀN BẠO VÀ GIẢ DỐI
Tàn bạo và giá dối, hay nói cách khác, trấn áp và tuyên truyền, là hai cách thức quan trọng nhất để độc tài duy trì quyền lực. Khi bộ mặt độc tài đã bị vạch trần,
Không có sự độc tài nào không đi kèm với sự tàn bạo, hơn nữa, lại không được xây dựng trên nền tảng của sự tàn bạo.
Tàn bạo và giá dối, hay nói cách khác, trấn áp và tuyên truyền, là hai cách thức quan trọng nhất để độc tài duy trì quyền lực. Khi bộ mặt độc tài đã bị vạch trần, tuyên truyền không còn hiệu quả, và không thể lừa dối được nữa, người ta chỉ còn một biện pháp duy nhất: trấn áp. Và khi sự trấn áp đã thành một sách lược, nó không cần chọn đối tượng. Những người bất đồng chính kiến xuống đường biểu tình hay lên tiếng phản đối ư? Đánh! Nông dân bướng bỉnh không chịu cống đất ư? Đánh! Những người thường chỉ bị bắt vì một chút nghi ngờ ăn cướp hay ăn trộm vặt vãnh gì đó ư? Thì cũng đánh!
Đánh, không phải để các nạn nhân đau đớn (hay thậm chí, tử vong!), mà là để mọi người, vâng, mọi người đều sợ hãi. Đó cũng là một cách khủng bố mà mọi chế độ độc tài, dưới những hình thức và với những mức độ khác nhau, thường xuyên sử dụng.
https://www.facebook.com/photo.php?fbid=1408468159429492&set=a.1395970344012607.1073741828.100007989635687&type=1&stream_ref=10
Không có sự độc tài nào không đi kèm với sự tàn bạo, hơn nữa, lại không được xây dựng trên nền tảng của sự tàn bạo.
Tàn bạo và giá dối, hay nói cách khác, trấn áp và tuyên truyền, là hai cách thức quan trọng nhất để độc tài duy trì quyền lực. Khi bộ mặt độc tài đã bị vạch trần, tuyên truyền không còn hiệu quả, và không thể lừa dối được nữa, người ta chỉ còn một biện pháp duy nhất: trấn áp. Và khi sự trấn áp đã thành một sách lược, nó không cần chọn đối tượng. Những người bất đồng chính kiến xuống đường biểu tình hay lên tiếng phản đối ư? Đánh! Nông dân bướng bỉnh không chịu cống đất ư? Đánh! Những người thường chỉ bị bắt vì một chút nghi ngờ ăn cướp hay ăn trộm vặt vãnh gì đó ư? Thì cũng đánh!
Đánh, không phải để các nạn nhân đau đớn (hay thậm chí, tử vong!), mà là để mọi người, vâng, mọi người đều sợ hãi. Đó cũng là một cách khủng bố mà mọi chế độ độc tài, dưới những hình thức và với những mức độ khác nhau, thường xuyên sử dụng.
https://www.facebook.com/photo.php?fbid=1408468159429492&set=a.1395970344012607.1073741828.100007989635687&type=1&stream_ref=10
Bàn ra tán vào (0)
Các tin đã đăng
- "Đi Ăn Ở Hà Nội" - by Đỗ Duy Ngọc / Trần Văn Giang (ghi lại).
- "Chỉ Có Ở Việt Nam" - by Ku Búa / Trần Văn Giang (ghi lại).
- "Việt Nam Tự Hào?" - by Trần Văn Giang (st).
- "Tôi Đã Thấy" - by Bác sĩ Trần Văn Minh / Trần Văn Giang (ghi lại).
- "Hành Nghề Mãi Dâm Tại Việt Nam" - by Thạch Đạt Lang / Trần Văn Giang (ghi lại)
Nguyễn Hưng Quốc - TÀN BẠO VÀ GIẢ DỐI
Tàn bạo và giá dối, hay nói cách khác, trấn áp và tuyên truyền, là hai cách thức quan trọng nhất để độc tài duy trì quyền lực. Khi bộ mặt độc tài đã bị vạch trần,
Không có sự độc tài nào không đi kèm với sự tàn bạo, hơn nữa, lại không được xây dựng trên nền tảng của sự tàn bạo.
Tàn bạo và giá dối, hay nói cách khác, trấn áp và tuyên truyền, là hai cách thức quan trọng nhất để độc tài duy trì quyền lực. Khi bộ mặt độc tài đã bị vạch trần, tuyên truyền không còn hiệu quả, và không thể lừa dối được nữa, người ta chỉ còn một biện pháp duy nhất: trấn áp. Và khi sự trấn áp đã thành một sách lược, nó không cần chọn đối tượng. Những người bất đồng chính kiến xuống đường biểu tình hay lên tiếng phản đối ư? Đánh! Nông dân bướng bỉnh không chịu cống đất ư? Đánh! Những người thường chỉ bị bắt vì một chút nghi ngờ ăn cướp hay ăn trộm vặt vãnh gì đó ư? Thì cũng đánh!
Đánh, không phải để các nạn nhân đau đớn (hay thậm chí, tử vong!), mà là để mọi người, vâng, mọi người đều sợ hãi. Đó cũng là một cách khủng bố mà mọi chế độ độc tài, dưới những hình thức và với những mức độ khác nhau, thường xuyên sử dụng.
https://www.facebook.com/photo.php?fbid=1408468159429492&set=a.1395970344012607.1073741828.100007989635687&type=1&stream_ref=10
Tàn bạo và giá dối, hay nói cách khác, trấn áp và tuyên truyền, là hai cách thức quan trọng nhất để độc tài duy trì quyền lực. Khi bộ mặt độc tài đã bị vạch trần, tuyên truyền không còn hiệu quả, và không thể lừa dối được nữa, người ta chỉ còn một biện pháp duy nhất: trấn áp. Và khi sự trấn áp đã thành một sách lược, nó không cần chọn đối tượng. Những người bất đồng chính kiến xuống đường biểu tình hay lên tiếng phản đối ư? Đánh! Nông dân bướng bỉnh không chịu cống đất ư? Đánh! Những người thường chỉ bị bắt vì một chút nghi ngờ ăn cướp hay ăn trộm vặt vãnh gì đó ư? Thì cũng đánh!
Đánh, không phải để các nạn nhân đau đớn (hay thậm chí, tử vong!), mà là để mọi người, vâng, mọi người đều sợ hãi. Đó cũng là một cách khủng bố mà mọi chế độ độc tài, dưới những hình thức và với những mức độ khác nhau, thường xuyên sử dụng.
https://www.facebook.com/photo.php?fbid=1408468159429492&set=a.1395970344012607.1073741828.100007989635687&type=1&stream_ref=10