Mỗi Ngày Một Chuyện

NÉM TỪNG VIÊN SỎI - CAO MỴ NHÂN

(HNPD) Ôi sao những viên sỏi lại đẹp quá thế, trong sáng như pha lê, niềm hân hoan, hãnh diện chợt đến trong tôi...tình anh nguyên bản là khối kim cương tuyệt vời, không vỡ nát, không nhũn mềm nhuyễn thể...

       

     NÉM TỪNG VIÊN SỎI   -  CAO MỴ NHÂN 

 

Người bạn trao cho tôi một túi gấm đựng toàn những viên sỏi trắng tinh, rồi ngó thật lâu vào mắt tôi đang mờ lệ tủi hờn...

Bởi vì người ấy sẽ rời xa tôi trong một lúc tâm hồn tôi đang mở rộng tới chân mây, cảm thấy mình hạnh phúc nhất trên đời này. 

Người chủ túi gấm đựng sỏi thì thầm: " Lỡ mai mốt chúng ta không còn nhau nữa, hãy mở túi sỏi này ra, tìm một dòng sông, hay một đáy giếng, thả xuống từng viên sỏi tình tự này , cho tới khi hết túi sỏi, thì chắc chắn chúng ta lại gặp nhau..." 

 

Chủ túi sỏi không ở xa...

Là anh, vẫn luôn luôn ở cạnh mình...

Khi anh đứng bên trái, sát trái tim, lúc anh kề bên phải, ngay khối óc mình.

Hay là ra phía trước dẫn dắt mình, rồi lại chận sau lưng, đỡ tấm thân nhẹ bổng như tơ mây, có thể bay cao, hoặc chúi rớt xuống dưới chân anh, vì sóng đời xô mình mạnh quá...

 

Hỡi anh thân kính ơi, chỉ cách đây vài dặm, là bờ biển Hermosa, mình có thể tới đó, cùng nghe sóng dội dưới chân bờ đá thấp...

Nhưng đang là mùa thu, ra đó làm chi cho lạnh lẽo, vả chăng túi sỏi cần được soi ngắm từng viên một, trong khung cảnh an lành, yên ấm, tôi, là anh, không muốn đi tìm chúng giữa lòng đại dương, Cao Mỵ Nhân, tới đây, có nhìn thấy gì không ? 

Chưa nhìn thấy gì cả. 

Mỗi viên sỏi trong túi gấm đó, tôi phải đổi một thời gian rất quý giá, nhưng không dài lâu, để chỉ mong được ở cạnh nhau phút giây nhanh chóng này, đừng khóc chứ, sao để nước mắt rơi ra vậy? 

 

Tôi đã nấc lên, không trong vòng tay người, là anh thân kính, anh vô cùng huyễn hoặc, sao anh biến tôi ra hình ảnh này, đắm say, tuyệt vọng, mình muốn hét to, thật lớn tiếng hơn cả sấm sét cuồng phong, bão tố...

Anh mỉm cười nhẹ nhàng, bao giờ cũng vậy, anh không bực bội, không khó chịu ngắm mình trong mưa lũ kinh hoàng của nước mắt, anh nhẹ gật đầu : " Biết tất cả rồi, hãy lau mặt đi, chúng ta ra đợi mặt trời chứ, Cao Mỵ Nhân, tôi gọi mãi tên này, để nhớ rằng đó là người yêu tôi vĩnh cửu. " 

 

Tôi đã đứng đây, bờ biển Hermosa này, trước mắt là mặt trời, nhưng chung quanh tôi là khoảng trống rộng mênh mông...

Không có ai ở đây ...không có anh nơi này... cho tới cuối chân mây...vẫn chỉ mình tôi đắm say anh hỡi ...

Chị Duy Lam đã dặn mình từ lâu rồi, rằng buồn thì đừng ra bờ biển, có hạnh phúc lắm, cũng vẫn bâng khuâng...

Nhưng hôm qua, mình lại ra đây, Hermosa beach, lại cũng chỉ vì buồn, mình lưu lại đây, để chờ cho cơn buồn trôi qua.

Rồi về nhà, tìm dấu chân anh trên những dòng thơ dành tặng riêng anh, chưa hề muốn sai sót từng kỷ niệm, dù chỉ một mình mình ấp ủ, mộng mơ...

Mặt trời vẫn chưa đến, nơi anh thế nào, thấy phương nam mờ sương, mù khói, mình không thoát ra được vòng khổ lụy êm đềm...

Lại văng vẳng câu nói của mấy người quen khi họ chợt cảm nhận về mình, rằng chỉ anh thôi, mình đã thực sự vui buồn trong mê loạn . 

 

Lẩn thẩn mở túi gấm ra, ngó vào lòng túi, những viên sỏi trắng tinh, long lanh, rực rỡ ...

Sao anh phải bỏ nhiều công sức ra trau truốt từng viên sỏi vậy, mặc dầu mình không đòi hỏi, không giận hờn? 

Có cần chi phải biểu lộ ra, tình yêu là bày tỏ toàn vẹn nỗi nhớ nhung si dại rất tình cờ, song đôi khi anh lầm tưởng mình cố ý để rối tinh lên.., 

Và điều đó đã khiến cả hai rơi vào lỗi lầm đối với nhau, đối với riêng tư nữa...

Tôi trải chiếc khăn nhung mầu vàng chứa chan sắc nắng vừa chiếu lên nệm giường, đổ y túi sỏi trắng muốt  ra, rồi đếm thử xem tình anh chẵn lẻ thế nào. 

Từ lâu tôi có thói quen tự an ủi mình, nếu tình đong đầy số chẵn, là tôi có anh ấm áp tháng năm, còn lỡ lẻ đơn, ấy chính là chuỗi thở dài dù thoảng qua nhẹ nhàng, cũng vẫn chẳng phải niềm vui thấp thoáng...

 

Ôi sao những viên sỏi lại đẹp quá thế, trong sáng như pha lê,  niềm hân hoan, hãnh diện chợt đến trong tôi. ..tình anh nguyên bản là khối kim cương tuyệt vời, không vỡ nát, không nhũn mềm nhuyễn thể ...

Cuộc tình tuyệt tác, hoan hỉ thế ư, một trăm viên sỏi đủ một trăm lần thân yêu quý mến kính trọng đến muôn đời, tôi chả cần tìm một dòng sông, một đáy giếng, để một mình đứng lặng lẽ ném từng viên sỏi thời gian làm chi, cầu mong anh trở lại với mình, ô,  anh vẫn ở cạnh mình trong vô vàn thương cảm, xa vời nhung nhớ thiết tha...

 

CAO MỴ NHÂN (HNPD)

Bàn ra tán vào (0)

Comment




  • Input symbols

NÉM TỪNG VIÊN SỎI - CAO MỴ NHÂN

(HNPD) Ôi sao những viên sỏi lại đẹp quá thế, trong sáng như pha lê, niềm hân hoan, hãnh diện chợt đến trong tôi...tình anh nguyên bản là khối kim cương tuyệt vời, không vỡ nát, không nhũn mềm nhuyễn thể...

       

     NÉM TỪNG VIÊN SỎI   -  CAO MỴ NHÂN 

 

Người bạn trao cho tôi một túi gấm đựng toàn những viên sỏi trắng tinh, rồi ngó thật lâu vào mắt tôi đang mờ lệ tủi hờn...

Bởi vì người ấy sẽ rời xa tôi trong một lúc tâm hồn tôi đang mở rộng tới chân mây, cảm thấy mình hạnh phúc nhất trên đời này. 

Người chủ túi gấm đựng sỏi thì thầm: " Lỡ mai mốt chúng ta không còn nhau nữa, hãy mở túi sỏi này ra, tìm một dòng sông, hay một đáy giếng, thả xuống từng viên sỏi tình tự này , cho tới khi hết túi sỏi, thì chắc chắn chúng ta lại gặp nhau..." 

 

Chủ túi sỏi không ở xa...

Là anh, vẫn luôn luôn ở cạnh mình...

Khi anh đứng bên trái, sát trái tim, lúc anh kề bên phải, ngay khối óc mình.

Hay là ra phía trước dẫn dắt mình, rồi lại chận sau lưng, đỡ tấm thân nhẹ bổng như tơ mây, có thể bay cao, hoặc chúi rớt xuống dưới chân anh, vì sóng đời xô mình mạnh quá...

 

Hỡi anh thân kính ơi, chỉ cách đây vài dặm, là bờ biển Hermosa, mình có thể tới đó, cùng nghe sóng dội dưới chân bờ đá thấp...

Nhưng đang là mùa thu, ra đó làm chi cho lạnh lẽo, vả chăng túi sỏi cần được soi ngắm từng viên một, trong khung cảnh an lành, yên ấm, tôi, là anh, không muốn đi tìm chúng giữa lòng đại dương, Cao Mỵ Nhân, tới đây, có nhìn thấy gì không ? 

Chưa nhìn thấy gì cả. 

Mỗi viên sỏi trong túi gấm đó, tôi phải đổi một thời gian rất quý giá, nhưng không dài lâu, để chỉ mong được ở cạnh nhau phút giây nhanh chóng này, đừng khóc chứ, sao để nước mắt rơi ra vậy? 

 

Tôi đã nấc lên, không trong vòng tay người, là anh thân kính, anh vô cùng huyễn hoặc, sao anh biến tôi ra hình ảnh này, đắm say, tuyệt vọng, mình muốn hét to, thật lớn tiếng hơn cả sấm sét cuồng phong, bão tố...

Anh mỉm cười nhẹ nhàng, bao giờ cũng vậy, anh không bực bội, không khó chịu ngắm mình trong mưa lũ kinh hoàng của nước mắt, anh nhẹ gật đầu : " Biết tất cả rồi, hãy lau mặt đi, chúng ta ra đợi mặt trời chứ, Cao Mỵ Nhân, tôi gọi mãi tên này, để nhớ rằng đó là người yêu tôi vĩnh cửu. " 

 

Tôi đã đứng đây, bờ biển Hermosa này, trước mắt là mặt trời, nhưng chung quanh tôi là khoảng trống rộng mênh mông...

Không có ai ở đây ...không có anh nơi này... cho tới cuối chân mây...vẫn chỉ mình tôi đắm say anh hỡi ...

Chị Duy Lam đã dặn mình từ lâu rồi, rằng buồn thì đừng ra bờ biển, có hạnh phúc lắm, cũng vẫn bâng khuâng...

Nhưng hôm qua, mình lại ra đây, Hermosa beach, lại cũng chỉ vì buồn, mình lưu lại đây, để chờ cho cơn buồn trôi qua.

Rồi về nhà, tìm dấu chân anh trên những dòng thơ dành tặng riêng anh, chưa hề muốn sai sót từng kỷ niệm, dù chỉ một mình mình ấp ủ, mộng mơ...

Mặt trời vẫn chưa đến, nơi anh thế nào, thấy phương nam mờ sương, mù khói, mình không thoát ra được vòng khổ lụy êm đềm...

Lại văng vẳng câu nói của mấy người quen khi họ chợt cảm nhận về mình, rằng chỉ anh thôi, mình đã thực sự vui buồn trong mê loạn . 

 

Lẩn thẩn mở túi gấm ra, ngó vào lòng túi, những viên sỏi trắng tinh, long lanh, rực rỡ ...

Sao anh phải bỏ nhiều công sức ra trau truốt từng viên sỏi vậy, mặc dầu mình không đòi hỏi, không giận hờn? 

Có cần chi phải biểu lộ ra, tình yêu là bày tỏ toàn vẹn nỗi nhớ nhung si dại rất tình cờ, song đôi khi anh lầm tưởng mình cố ý để rối tinh lên.., 

Và điều đó đã khiến cả hai rơi vào lỗi lầm đối với nhau, đối với riêng tư nữa...

Tôi trải chiếc khăn nhung mầu vàng chứa chan sắc nắng vừa chiếu lên nệm giường, đổ y túi sỏi trắng muốt  ra, rồi đếm thử xem tình anh chẵn lẻ thế nào. 

Từ lâu tôi có thói quen tự an ủi mình, nếu tình đong đầy số chẵn, là tôi có anh ấm áp tháng năm, còn lỡ lẻ đơn, ấy chính là chuỗi thở dài dù thoảng qua nhẹ nhàng, cũng vẫn chẳng phải niềm vui thấp thoáng...

 

Ôi sao những viên sỏi lại đẹp quá thế, trong sáng như pha lê,  niềm hân hoan, hãnh diện chợt đến trong tôi. ..tình anh nguyên bản là khối kim cương tuyệt vời, không vỡ nát, không nhũn mềm nhuyễn thể ...

Cuộc tình tuyệt tác, hoan hỉ thế ư, một trăm viên sỏi đủ một trăm lần thân yêu quý mến kính trọng đến muôn đời, tôi chả cần tìm một dòng sông, một đáy giếng, để một mình đứng lặng lẽ ném từng viên sỏi thời gian làm chi, cầu mong anh trở lại với mình, ô,  anh vẫn ở cạnh mình trong vô vàn thương cảm, xa vời nhung nhớ thiết tha...

 

CAO MỴ NHÂN (HNPD)

BÀN RA TÁN VÀO

Đề bài :"Tiếng Việt, yêu & ghét" - Lê Hữu ( Trần Văn Giang ghi lại )

'vô hình trung' là nghĩa gì vậy, sao cứ thích dùng, hình như có nghĩa là 'vô tình'

Xem Thêm

Đề bài :TIN CHIẾN SỰ MỚI NHẤT[ CẬP NHẬT NGÀY 20 -5 - 2022 ]

Suu cao,thue nang,nhu yeu pham tang gia.Kinh te eo seo...Vay ma dang Lua van lay tien cua dan tro giup linh tinh.Mo cua bien gioi.Ung ho toi ac truc tiep khi sua luat cho phep trom cuop o muc do <1.000 dollars thi vo toi....Neu vao thoi diem Trump,bon Lua da ho hoan nhu the nao ??? Nhung nguoi bau ban vi chut tu loi ,nghi gi ve dat nuoc ??? Phai chang day khong phai la dat nuoc minh ??? bat qua,lai tro ve que huong cu...Neu vay,ban la thang cho chet ! mien ban !

Xem Thêm

Đề bài :Tin Mới Nhất Về Chiến Sư Ucraina [ CẬP NHẬT NGÀY 14-5-2022 ]

Chung nao moi vet nho cua ho nha Dan da duoc tay xoa trang boc,thi Uk moi co hy vong...ngung chien.Cung vay,ngay nao ma cac cong ty ,co goc gac tu cac dang bac nu luu-anh hao cua khoi tu do va ong chief police va dang Lua thi moi giai xong phuong trinh tau cong !

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Hình cũ - Hà Thượng Thủ

Ngắm lại hình xưa chịu mấy ông Những Linh, Tùng, Duẫn với Mười, Đồng Mặt mày ai lại đi hồ hởi Phấn khởi khi Tàu cướp Biển Đông Phải chăng “quý” mặt đã thành mông Con mắt nay đà có nhưng không Nên mới chổng khu vào hải đảo Gia tài gấm vóc của tổ tông?

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm