Mỗi Ngày Một Chuyện

MƯA XUÂN NƠI XA XỨ - CAO MỴ NHÂN

(HNPD) Ngõ sau thì rõ quá rồi, quê mẹ, rồi ruột đau cũng thấy ngay, có gì khó hiểu đâu chứ. Ối, nhưng mà "chín chìu "mới là nan giải ...


       

       MƯA XUÂN NƠI XA XỨ  -  CAO MỴ NHÂN 

 

Mình cứ cố gắng xem ra Tết, trời có mưa xuân không ? 

Thì đêm qua không khí ướt đẫm hơi sương, bắt đầu buồn nhè nhẹ cho những ngày đầu năm, cũng lại ướt át vạt mưa mỏng như tơ ngay từ sáng sớm, sao buồn thế nhỉ?

Rồi suốt ngày, lúc nắng hửng, lúc hơi nước ở đâu phủ mờ sân cỏ, mình ra vườn sau xem thử xuân buồn trên từng mỗi cánh hoa đã, đang nở, còn một số nụ hồng chưa kịp khai hoa ba ngày tết...đành chờ nở muộn. 

Vườn sau hoa nở...

Tại sao mình không ra sân trước ? 

Sân trước có con đường chạy ngang, không có ai đi bộ, thỉnh thoảng xe chạy vèo qua rồi mất biến. 

Mình ra vườn sau, để ngó kỹ hơn hình ảnh người con gái đi lấy chồng xa, nhớ về quê mẹ quá, phải lẻn ra sau nhà, lần ra ngõ vắng. 

Phía sau nhà bao giờ cũng vắng, có lẽ kết luận được điều suy nghĩ thảng thốt mà lại ngậm ngùi trong câu ca dao : 

 

Chiều chiều ra đứng ngõ sau

Trông về quê mẹ ruột đau chín chìu 

 

Ngõ sau thì rõ quá rồi, quê mẹ, rồi ruột đau cũng thấy ngay, có gì khó hiểu đâu chứ. 

Ối, nhưng mà " chín chìu " mới là nan giải ...

Ruột đau chín chìu, là đau thốn dạ, là đau lắm đấy, khỏi cần giải thích thêm ruột đau chín chìu, khổ vô cùng tận. 

Ngoài bắc còn có câu: " đau thắt ruột ", thì lại có vẻ dễ hiểu : đau như thắt khúc ruột lại . 

Tuy nhiên, ruột đau chín chìu với đau thắt ruột ...không phải là thứ đau kiểu lục phủ ngũ tạng bị nhiễm trùng, viêm thủng hay vv...gì khác ...

Mà ruột đau chín chìu với đau thắt ruột, nó có tính cách tâm lý, nói như anh, là nó có cái vẻ trừu tượng . 

Nhưng không phải đau trừu tượng là nhè nhẹ, phảng phất, thấp thoáng vv...không phải là đau sơ sơ đâu nhé. Trái lại trừu tượng không thấy được viêm nhiễm, song, đau thâm sâu , buồn thảm lắm. 

 

Thế thì cô gái VN thủa xưa lỡ đi lấy chồng xa, chỉ còn biết ra ngõ sau nhìn về quê mẹ buồn thấu tâm can, đôi khi nén chặt tiếng khóc cho nhà trước khỏi nghe thấy cô đang cắn răng sầu tủi, nhất là khi tết đến xuân về. 

Chu choa, đó là ở những làng mạc hẻo lánh quạnh hiu, trăm năm không có được một nụ cười trọn vẹn. 

Ngày nay, thì trong nước, vùng sâu vùng xa vẫn có thể đi xe honda hay tệ lắm thì đi xe đạp, chạy ào trên bờ ruộng về nhà mẹ, để xin cái này, hay cho cái kia...chả có cái chuyện phải khóc ở ngõ sau nhà chồng, vì nhớ nhà cha mẹ nữa. 

Đó là chưa kể đôi nhà chồng vợ cách nhau hàng chục thành phố, vẫn có đủ phương tiện di chuyển như tàu bay, xe lửa, xe đò, chậm lắm thì 2 ngày cũng tới .

 

Ở nước ngoài, còn văn minh, tiên tiến hơn nữa, không cần phải lo lắng thái quá, mà cả một chương trình được lên kế hoạch, thăm nhà như một định kỳ, thường lệ mỗi năm, mỗi tháng tuỳ theo xa gần. 

Nhưng cũng vẫn có những lo âu, hốt hoảng của ông bà( ít thôi ) cha mẹ, anh chị em khi phải trở về nhà, để sau đó sẽ làm một việc gì, thí dụ: đi sinh, chữa bịnh, ly dị, ly thân ...

Thành thử mỗi ngày mỗi nhạt phai, quên lãng 2 câu ca dao đẫm lệ buồn nêu trên. 

Anh bảo rằng cơn mưa đầu năm ở vườn sau nhà Cao Mỵ Nhân đã khô từ bao giờ, vì câu chuyện nhớ về quê mẹ của cô gái ruột đau chín chìu xem như tạm lắng, và không hiểu nỗi đau của phụ nữ thương nhớ người thân, điển hình là bà mẹ thế nào...

Chứ anh có thể kể cho nghe rất thực lòng, rằng nỗi đau của những sĩ quan bị đi tù cải tạo, ở các trại tù csvn, vào những ngày tết đến xuân về, nó khổ não đến đâu kìa.

 

Ngày đổi đời bi thảm 30-4-1975, cứ tính đi, chỉ có một số ít quý niên trưởng gọi là cao niên trên 55 tuổi, đã giải ngũ hay còn đang lưu ngũ . 

Đồng thời có một số ít khác, là các sĩ quan trẻ chưa lập gia đình, đa phần thiếu uý mới ra trường chưa có gia đình, cùng số khác có gia đình rồi .

Còn tất cả là ở hạng tuổi trung niên, quý vị ấy đã sống quy củ

bình thường như bất cứ ai trên cõi đời này, một tổ ấm với vợ và đàn con tuỳ theo nhiều ít các cháu ...

Mùa đã vào xuân thì chớ, lại mưa bay từng sợi nhỏ, qua cửa lán tù, không cần phải ra đứng ngõ sau, hay đất trại phía trước, cảnh nó buồn chi lạ, thánh cũng phải buồn, đừng nói sĩ quan chế độ cũ.

Chúng tôi, anh nói, cũng có người khóc thầm vì hình dung ra ngôi nhà mà ở đó vợ con đang muộn phiền, nhớ chồng, nhớ cha...có nhà còn phải sống trong túng thiếu lo âu, bởi lương tiền còn đâu nữa, biết làm chi mà sống đây ?

 

Bấy giờ nhà thơ Hà Thượng Nhân tức Trung tá Phạm Xuân Ninh tương đối có tuổi hơn các anh em khác. 

Khi ông vô tù cải tạo là gia đình đang rối tung lên, chưa cô cậu nào vượt thoát trên biển đông, quan 5 nhìn mưa Long Giao, thương người vợ tảo tần, nhưng khô héo vì lo âu cuộc sống gia đình túng quẫn, ông đã khóc trong bài thơ Mưa Long Giao rất chí tình. 

Mưa ở đâu cũng buồn, nhưng mưa nơi trại tù thì nỗi tuyệt vọng càng tăng, và nếu mưa đầu xuân càng thêm bế tắc cho hoàn cảnh người ở trong tù âu lo cho người ngoài trại đang bất lực .

Vì sao ? 

Vì cái mốc thời gian đầu năm như đánh giá suốt năm cho mỗi người còn dang dở hoài bão, phải rời " khuê trung ", nơi có phu nhân tri kỷ, để đi lập công danh thời chinh chiến, 

tuy xưa nhưng vẫn khắc khoải trong đầu óc, là sẽ trở về cho oanh yến đoàn viên, chu toàn bổn phận với quê hương, đất nước. 

Song, khách " kỷ nhân hồi " đã bó tay vì lũ ma đầu chính trị thế giới, khiến các anh phải dang dở trách nhiệm người chiến sĩ luôn bảo vệ chính nghĩa quốc gia tự do . 

 

Mưa xuân ...nhắc nhở hồn trai, những đấng nam nhi một thời lửa đạn, bão bùng chí khí, lý tưởng chốn lưu vong ...buồn ơi, vạt mưa nghiêng thấm áo chinh phu ...

Mỗi giọt mưa đầu mùa xa xứ, mang một nỗi sầu cách trở tổ quốc thân yêu ở cuối chân trời...

Hàng vạn cái sân trước đang đón chờ nhịp bước quân hành về quang phục quê hương, không phải buồn bã chôn vùi kỷ niệm ở vườn sau đâu nhé ...

Mưa xuân ...làm tươi mát tâm hồn và chí khí người lính VNCH chúng ta ...hãy xây dựng niềm tin cho thế hệ con em, ngõ hầu giới trẻ vững tiến trên đường kiến tạo hoà bình dân chủ như các quốc gia văn minh trên thế giới...cũng là để duy trì truyền thống quốc gia, không hổ thẹn với tiền nhân trước hồn thiêng sông núi...

 

CAO MỴ NHÂN (HNPD)

Bàn ra tán vào (0)

Comment




  • Input symbols

MƯA XUÂN NƠI XA XỨ - CAO MỴ NHÂN

(HNPD) Ngõ sau thì rõ quá rồi, quê mẹ, rồi ruột đau cũng thấy ngay, có gì khó hiểu đâu chứ. Ối, nhưng mà "chín chìu "mới là nan giải ...


       

       MƯA XUÂN NƠI XA XỨ  -  CAO MỴ NHÂN 

 

Mình cứ cố gắng xem ra Tết, trời có mưa xuân không ? 

Thì đêm qua không khí ướt đẫm hơi sương, bắt đầu buồn nhè nhẹ cho những ngày đầu năm, cũng lại ướt át vạt mưa mỏng như tơ ngay từ sáng sớm, sao buồn thế nhỉ?

Rồi suốt ngày, lúc nắng hửng, lúc hơi nước ở đâu phủ mờ sân cỏ, mình ra vườn sau xem thử xuân buồn trên từng mỗi cánh hoa đã, đang nở, còn một số nụ hồng chưa kịp khai hoa ba ngày tết...đành chờ nở muộn. 

Vườn sau hoa nở...

Tại sao mình không ra sân trước ? 

Sân trước có con đường chạy ngang, không có ai đi bộ, thỉnh thoảng xe chạy vèo qua rồi mất biến. 

Mình ra vườn sau, để ngó kỹ hơn hình ảnh người con gái đi lấy chồng xa, nhớ về quê mẹ quá, phải lẻn ra sau nhà, lần ra ngõ vắng. 

Phía sau nhà bao giờ cũng vắng, có lẽ kết luận được điều suy nghĩ thảng thốt mà lại ngậm ngùi trong câu ca dao : 

 

Chiều chiều ra đứng ngõ sau

Trông về quê mẹ ruột đau chín chìu 

 

Ngõ sau thì rõ quá rồi, quê mẹ, rồi ruột đau cũng thấy ngay, có gì khó hiểu đâu chứ. 

Ối, nhưng mà " chín chìu " mới là nan giải ...

Ruột đau chín chìu, là đau thốn dạ, là đau lắm đấy, khỏi cần giải thích thêm ruột đau chín chìu, khổ vô cùng tận. 

Ngoài bắc còn có câu: " đau thắt ruột ", thì lại có vẻ dễ hiểu : đau như thắt khúc ruột lại . 

Tuy nhiên, ruột đau chín chìu với đau thắt ruột ...không phải là thứ đau kiểu lục phủ ngũ tạng bị nhiễm trùng, viêm thủng hay vv...gì khác ...

Mà ruột đau chín chìu với đau thắt ruột, nó có tính cách tâm lý, nói như anh, là nó có cái vẻ trừu tượng . 

Nhưng không phải đau trừu tượng là nhè nhẹ, phảng phất, thấp thoáng vv...không phải là đau sơ sơ đâu nhé. Trái lại trừu tượng không thấy được viêm nhiễm, song, đau thâm sâu , buồn thảm lắm. 

 

Thế thì cô gái VN thủa xưa lỡ đi lấy chồng xa, chỉ còn biết ra ngõ sau nhìn về quê mẹ buồn thấu tâm can, đôi khi nén chặt tiếng khóc cho nhà trước khỏi nghe thấy cô đang cắn răng sầu tủi, nhất là khi tết đến xuân về. 

Chu choa, đó là ở những làng mạc hẻo lánh quạnh hiu, trăm năm không có được một nụ cười trọn vẹn. 

Ngày nay, thì trong nước, vùng sâu vùng xa vẫn có thể đi xe honda hay tệ lắm thì đi xe đạp, chạy ào trên bờ ruộng về nhà mẹ, để xin cái này, hay cho cái kia...chả có cái chuyện phải khóc ở ngõ sau nhà chồng, vì nhớ nhà cha mẹ nữa. 

Đó là chưa kể đôi nhà chồng vợ cách nhau hàng chục thành phố, vẫn có đủ phương tiện di chuyển như tàu bay, xe lửa, xe đò, chậm lắm thì 2 ngày cũng tới .

 

Ở nước ngoài, còn văn minh, tiên tiến hơn nữa, không cần phải lo lắng thái quá, mà cả một chương trình được lên kế hoạch, thăm nhà như một định kỳ, thường lệ mỗi năm, mỗi tháng tuỳ theo xa gần. 

Nhưng cũng vẫn có những lo âu, hốt hoảng của ông bà( ít thôi ) cha mẹ, anh chị em khi phải trở về nhà, để sau đó sẽ làm một việc gì, thí dụ: đi sinh, chữa bịnh, ly dị, ly thân ...

Thành thử mỗi ngày mỗi nhạt phai, quên lãng 2 câu ca dao đẫm lệ buồn nêu trên. 

Anh bảo rằng cơn mưa đầu năm ở vườn sau nhà Cao Mỵ Nhân đã khô từ bao giờ, vì câu chuyện nhớ về quê mẹ của cô gái ruột đau chín chìu xem như tạm lắng, và không hiểu nỗi đau của phụ nữ thương nhớ người thân, điển hình là bà mẹ thế nào...

Chứ anh có thể kể cho nghe rất thực lòng, rằng nỗi đau của những sĩ quan bị đi tù cải tạo, ở các trại tù csvn, vào những ngày tết đến xuân về, nó khổ não đến đâu kìa.

 

Ngày đổi đời bi thảm 30-4-1975, cứ tính đi, chỉ có một số ít quý niên trưởng gọi là cao niên trên 55 tuổi, đã giải ngũ hay còn đang lưu ngũ . 

Đồng thời có một số ít khác, là các sĩ quan trẻ chưa lập gia đình, đa phần thiếu uý mới ra trường chưa có gia đình, cùng số khác có gia đình rồi .

Còn tất cả là ở hạng tuổi trung niên, quý vị ấy đã sống quy củ

bình thường như bất cứ ai trên cõi đời này, một tổ ấm với vợ và đàn con tuỳ theo nhiều ít các cháu ...

Mùa đã vào xuân thì chớ, lại mưa bay từng sợi nhỏ, qua cửa lán tù, không cần phải ra đứng ngõ sau, hay đất trại phía trước, cảnh nó buồn chi lạ, thánh cũng phải buồn, đừng nói sĩ quan chế độ cũ.

Chúng tôi, anh nói, cũng có người khóc thầm vì hình dung ra ngôi nhà mà ở đó vợ con đang muộn phiền, nhớ chồng, nhớ cha...có nhà còn phải sống trong túng thiếu lo âu, bởi lương tiền còn đâu nữa, biết làm chi mà sống đây ?

 

Bấy giờ nhà thơ Hà Thượng Nhân tức Trung tá Phạm Xuân Ninh tương đối có tuổi hơn các anh em khác. 

Khi ông vô tù cải tạo là gia đình đang rối tung lên, chưa cô cậu nào vượt thoát trên biển đông, quan 5 nhìn mưa Long Giao, thương người vợ tảo tần, nhưng khô héo vì lo âu cuộc sống gia đình túng quẫn, ông đã khóc trong bài thơ Mưa Long Giao rất chí tình. 

Mưa ở đâu cũng buồn, nhưng mưa nơi trại tù thì nỗi tuyệt vọng càng tăng, và nếu mưa đầu xuân càng thêm bế tắc cho hoàn cảnh người ở trong tù âu lo cho người ngoài trại đang bất lực .

Vì sao ? 

Vì cái mốc thời gian đầu năm như đánh giá suốt năm cho mỗi người còn dang dở hoài bão, phải rời " khuê trung ", nơi có phu nhân tri kỷ, để đi lập công danh thời chinh chiến, 

tuy xưa nhưng vẫn khắc khoải trong đầu óc, là sẽ trở về cho oanh yến đoàn viên, chu toàn bổn phận với quê hương, đất nước. 

Song, khách " kỷ nhân hồi " đã bó tay vì lũ ma đầu chính trị thế giới, khiến các anh phải dang dở trách nhiệm người chiến sĩ luôn bảo vệ chính nghĩa quốc gia tự do . 

 

Mưa xuân ...nhắc nhở hồn trai, những đấng nam nhi một thời lửa đạn, bão bùng chí khí, lý tưởng chốn lưu vong ...buồn ơi, vạt mưa nghiêng thấm áo chinh phu ...

Mỗi giọt mưa đầu mùa xa xứ, mang một nỗi sầu cách trở tổ quốc thân yêu ở cuối chân trời...

Hàng vạn cái sân trước đang đón chờ nhịp bước quân hành về quang phục quê hương, không phải buồn bã chôn vùi kỷ niệm ở vườn sau đâu nhé ...

Mưa xuân ...làm tươi mát tâm hồn và chí khí người lính VNCH chúng ta ...hãy xây dựng niềm tin cho thế hệ con em, ngõ hầu giới trẻ vững tiến trên đường kiến tạo hoà bình dân chủ như các quốc gia văn minh trên thế giới...cũng là để duy trì truyền thống quốc gia, không hổ thẹn với tiền nhân trước hồn thiêng sông núi...

 

CAO MỴ NHÂN (HNPD)

BÀN RA TÁN VÀO

Đề bài :"Tiếng Việt, yêu & ghét" - Lê Hữu ( Trần Văn Giang ghi lại )

'vô hình trung' là nghĩa gì vậy, sao cứ thích dùng, hình như có nghĩa là 'vô tình'

Xem Thêm

Đề bài :TIN CHIẾN SỰ MỚI NHẤT[ CẬP NHẬT NGÀY 20 -5 - 2022 ]

Suu cao,thue nang,nhu yeu pham tang gia.Kinh te eo seo...Vay ma dang Lua van lay tien cua dan tro giup linh tinh.Mo cua bien gioi.Ung ho toi ac truc tiep khi sua luat cho phep trom cuop o muc do <1.000 dollars thi vo toi....Neu vao thoi diem Trump,bon Lua da ho hoan nhu the nao ??? Nhung nguoi bau ban vi chut tu loi ,nghi gi ve dat nuoc ??? Phai chang day khong phai la dat nuoc minh ??? bat qua,lai tro ve que huong cu...Neu vay,ban la thang cho chet ! mien ban !

Xem Thêm

Đề bài :Tin Mới Nhất Về Chiến Sư Ucraina [ CẬP NHẬT NGÀY 14-5-2022 ]

Chung nao moi vet nho cua ho nha Dan da duoc tay xoa trang boc,thi Uk moi co hy vong...ngung chien.Cung vay,ngay nao ma cac cong ty ,co goc gac tu cac dang bac nu luu-anh hao cua khoi tu do va ong chief police va dang Lua thi moi giai xong phuong trinh tau cong !

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Hình cũ - Hà Thượng Thủ

Ngắm lại hình xưa chịu mấy ông Những Linh, Tùng, Duẫn với Mười, Đồng Mặt mày ai lại đi hồ hởi Phấn khởi khi Tàu cướp Biển Đông Phải chăng “quý” mặt đã thành mông Con mắt nay đà có nhưng không Nên mới chổng khu vào hải đảo Gia tài gấm vóc của tổ tông?

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm