Kinh Khổ

"Lịch lãm" Dương Trung Quốc

1. Kiến thức lịch sử của mình như cánh đồng hoang mà sự cày xới chăm sóc vô cùng ngẫu hứng và thất thường

Ảnh1.  Kiến thức lịch sử của mình như cánh đồng hoang mà sự cày xới chăm sóc vô cùng ngẫu hứng và thất thường. Mối quan tâm đến chính trị, mình hoàn toàn không có từ thời còn bú mẹ đến giờ. Mình tò mò nghe ông Dương phát biểu vài lần trên tivi bởi ông là đại biểu Quốc hội với tư cách là nhà sử học.

Một lần dân chúng nín thở khi ông dõng dạc chất vấn một đồng chí về thái độ nặng với Đảng, nhẹ với dân. Bài quyền của ông Quốc là siêu phàm đối với dân ngoại đạo chứ với đồng chí kia thì chỉ là trò con nít. Đồng chí ung dung sửa lại khăn áo rồi vận nội công, lập tức ngón chưởng của ông Quốc tan tành.

Lần khác, ông Dương là một trong hai người không chịu bấm nút. Kết quả vừa trưng ra, ông ra chợ nói bô bô rằng tớ đấy tớ đấy. Dân chúng vỗ tay rần rần đầy tán thưởng.

Nghe ông Dương phát biểu, mình cứ ngờ ngợ, “rằng hay thì thật là hay”, bởi ông đang nói rất đúng những nguyện vọng của dân chúng. Tối về, vắt tay lên trán ngẫm lại thì thấy ông vừa “quạt mát” cho triều đình. Nhưng phân tích cho rạch ròi thì chịu sầu.

2. Vừa rồi, một nhà ngoại giao người Anh tổ chức một cuộc triển lãm ảnh về Hà Nội. Hồi những năm 80 của thế kỷ trước, ông sống 3 năm ở Hà Nội, chụp được hơn 1800 bức ảnh về những sinh hoạt thường nhật của dân chúng. 30 năm sau, ông mang 120 bức quay lại chốn xưa mở một cuộc triển lãm. Báo chí hớn hở “John được đông đảo giới trí thức, học giả, văn nghệ sĩ và công chúng Thủ đô nhiệt thành chào đón”. Cuộc triển lãm có cái tên rất nên thơ: “John Ramsden và Hà Nội – Mảnh đất hóa tâm hồn“.

Mình xem ảnh, cả một kí ức thời trẻ ùa về. Đúng thời gian ông John vác máy ảnh đi khắp Hà Nội, mình lần đầu từ quê ra tỉnh mài đít trong giảng đường trường đại học.

Mình cay đắng nhớ lại một thời Hà Nội lam lũ và đói. Bần cùng sinh đạo tặc, đi đâu cũng sợ ăn cắp. Mình lên thăm ông bác trên tầng ba khu tập thể Cầu Giấy, đứng gõ cánh cửa gỗ đóng kín mít, vuốt lại tóc tai, cười toe như hoa nở, chờ người nhà nhìn qua một cái lỗ nhỏ bằng bàn tay. Chủ nhà nhận mặt người quen xong  mới nghe tiếng khóa cửa lách cách. Vậy nên cái câu dặn của anh Bường trong truyện ngắn Nguyễn Huy Thiệp khắc luôn vào tâm hồn hãy còn đầy hương đồng gió nội của mình, ba mươi năm nay không quên: “Chúng mày cẩn thận. Ở Hà Nội ăn cắp như rươi. Nó thỉnh mất bộ cưa thì ăn này đấy”.

3. Quay lại chuyện ông Dương, ông đến cuộc triển lãm và cất lời bình luận các bức ảnh.  Thay vì nói về tính hiện thực đau lòng của một thời đã qua, ông ngâm nga về “vẻ đẹp”, “sự nổi tiếng”. Nhìn những tấm ảnh này mà trong ông dâng lên cảm giác về sự nên thơ, về nét duyên thầm của Hà Nội. Bái phục, bái phục!

(Ảnh và lời bình màu xanh lấy từ báo Thể Thao văn hóa, http://thethaovanhoa.vn/van-hoa-toan-canh/trien-lam-anh-ha-noi-thoi-bao-cap-n20131019014241771.htm)

My beautiful picture

Theo nhà sử học Dương Trung Quốc, bức ảnh trên thể hiện vẻ đẹp phố cổ (góc Hàng Bạc và Hàng Bè). Kiến trúc xây cầu thang là giải pháp tách riêng đường đi lối lại giữa hai hộ trên gác và dưới nhà. Một cụ già râu tóc bạc phơ với cái bơm ngồi đầu đường là hình ảnh thường thấy của Hà Nội khi đó.

Nào là “vẻ đẹp”, “phố cổ” , nào là “kiến trúc”!!!! Cái mẹo vặt về xây cái cầu thang mà nâng thành tầm “giải pháp” thì tầm lí luận của các nhà bình luận đã đạt mức siêu đẳng.

Cái bình thường khi nhìn thấy một ông cụ tóc bạc trắng ngồi co ro trước cái bơm xe, đằng sau là cái phông hiện thực và tư tưởng nham nhở như vậy mà thản nhiên được sao?

My beautiful picture

“Phố Tô Tịch nổi tiếng với nghề tiện gỗ. Cả trên vỉa hè hay dưới lòng đường thường thấy thợ xẻ cắt những thân cây các loại gỗ mềm và dẻo, cung cấp phôi cho các cửa hàng chấn song gỗ, chế tác đồ thờ hay khắc con dấu. Đến nay, Tô Tịch vẫn còn dấu vết của một phố nghề” – Nhà sử học Dương Trung Quốc cho hay. Cái khái niệm “nổi tiếng” , “chế tác”, “phố nghề” của các nhà sử học cần phải xem lại!

My beautiful picture

Nhà sử học Dương Trung Quốc cũng cho biết thêm: Bức ảnh thể hiện hàng dãy thùng xếp hàng mà chủ nhân không “thèm” có mặt. Nhưng họ ở đâu đó, chỉ cần dòng nước đầu tiên vừa ồ chảy là khu vực này sẽ đông đúc ồn ào.

Bức ảnh có sức gợi và mang tính biểu tượng về một thời bao cấp “đặt gạch”, xếp hàng nên những người tổ chức đã chọn bức ảnh làm bìa cuốn sách ảnh “John Ramsden và Hà Nội – Mảnh đất hóa tâm hồn”.

“Mất nước”, trong Nam gọi là “cúp nước”, nhớ lại không khỏi rùng mình!

My beautiful picture

Hình ảnh “quán cóc liêu xiêu một câu thơ” gợi chút duyên thầm của Hà Nội.

Mình chỉ thấy xác xơ, xiêu vẹo, đói nghèo, nham nhở, lở lói. Ai gọi đó là duyên thầm, quả thật đầu óc lãng mạn siêu đẳng!

4. Mình có sáng kiến này (hơi lạc đề), bác nào áp dụng sẽ trở thành nổi tiếng. Các bác sắm một chiếc máy ảnh, loại tầm tầm thôi cũng được, sang bên Cu Ba hay Triều Tiên, bác nào không có tiền thì đi bộ sang Lào cũng được. Gặp gì chụp nấy. Chụp đúng 1800 tấm rồi về nhà ngủ. Đợi 30 năm sau thức dậy, tìm về cố quận làm một cuộc triển lãm. Đảm bảo tên tuổi được đi vào sử xanh!

http://nguyenhoalu.wordpress.com/2014/01/27/lich-lam-duong-trung-quoc/


Bàn ra tán vào (0)

Comment




  • Input symbols

"Lịch lãm" Dương Trung Quốc

1. Kiến thức lịch sử của mình như cánh đồng hoang mà sự cày xới chăm sóc vô cùng ngẫu hứng và thất thường

Ảnh1.  Kiến thức lịch sử của mình như cánh đồng hoang mà sự cày xới chăm sóc vô cùng ngẫu hứng và thất thường. Mối quan tâm đến chính trị, mình hoàn toàn không có từ thời còn bú mẹ đến giờ. Mình tò mò nghe ông Dương phát biểu vài lần trên tivi bởi ông là đại biểu Quốc hội với tư cách là nhà sử học.

Một lần dân chúng nín thở khi ông dõng dạc chất vấn một đồng chí về thái độ nặng với Đảng, nhẹ với dân. Bài quyền của ông Quốc là siêu phàm đối với dân ngoại đạo chứ với đồng chí kia thì chỉ là trò con nít. Đồng chí ung dung sửa lại khăn áo rồi vận nội công, lập tức ngón chưởng của ông Quốc tan tành.

Lần khác, ông Dương là một trong hai người không chịu bấm nút. Kết quả vừa trưng ra, ông ra chợ nói bô bô rằng tớ đấy tớ đấy. Dân chúng vỗ tay rần rần đầy tán thưởng.

Nghe ông Dương phát biểu, mình cứ ngờ ngợ, “rằng hay thì thật là hay”, bởi ông đang nói rất đúng những nguyện vọng của dân chúng. Tối về, vắt tay lên trán ngẫm lại thì thấy ông vừa “quạt mát” cho triều đình. Nhưng phân tích cho rạch ròi thì chịu sầu.

2. Vừa rồi, một nhà ngoại giao người Anh tổ chức một cuộc triển lãm ảnh về Hà Nội. Hồi những năm 80 của thế kỷ trước, ông sống 3 năm ở Hà Nội, chụp được hơn 1800 bức ảnh về những sinh hoạt thường nhật của dân chúng. 30 năm sau, ông mang 120 bức quay lại chốn xưa mở một cuộc triển lãm. Báo chí hớn hở “John được đông đảo giới trí thức, học giả, văn nghệ sĩ và công chúng Thủ đô nhiệt thành chào đón”. Cuộc triển lãm có cái tên rất nên thơ: “John Ramsden và Hà Nội – Mảnh đất hóa tâm hồn“.

Mình xem ảnh, cả một kí ức thời trẻ ùa về. Đúng thời gian ông John vác máy ảnh đi khắp Hà Nội, mình lần đầu từ quê ra tỉnh mài đít trong giảng đường trường đại học.

Mình cay đắng nhớ lại một thời Hà Nội lam lũ và đói. Bần cùng sinh đạo tặc, đi đâu cũng sợ ăn cắp. Mình lên thăm ông bác trên tầng ba khu tập thể Cầu Giấy, đứng gõ cánh cửa gỗ đóng kín mít, vuốt lại tóc tai, cười toe như hoa nở, chờ người nhà nhìn qua một cái lỗ nhỏ bằng bàn tay. Chủ nhà nhận mặt người quen xong  mới nghe tiếng khóa cửa lách cách. Vậy nên cái câu dặn của anh Bường trong truyện ngắn Nguyễn Huy Thiệp khắc luôn vào tâm hồn hãy còn đầy hương đồng gió nội của mình, ba mươi năm nay không quên: “Chúng mày cẩn thận. Ở Hà Nội ăn cắp như rươi. Nó thỉnh mất bộ cưa thì ăn này đấy”.

3. Quay lại chuyện ông Dương, ông đến cuộc triển lãm và cất lời bình luận các bức ảnh.  Thay vì nói về tính hiện thực đau lòng của một thời đã qua, ông ngâm nga về “vẻ đẹp”, “sự nổi tiếng”. Nhìn những tấm ảnh này mà trong ông dâng lên cảm giác về sự nên thơ, về nét duyên thầm của Hà Nội. Bái phục, bái phục!

(Ảnh và lời bình màu xanh lấy từ báo Thể Thao văn hóa, http://thethaovanhoa.vn/van-hoa-toan-canh/trien-lam-anh-ha-noi-thoi-bao-cap-n20131019014241771.htm)

My beautiful picture

Theo nhà sử học Dương Trung Quốc, bức ảnh trên thể hiện vẻ đẹp phố cổ (góc Hàng Bạc và Hàng Bè). Kiến trúc xây cầu thang là giải pháp tách riêng đường đi lối lại giữa hai hộ trên gác và dưới nhà. Một cụ già râu tóc bạc phơ với cái bơm ngồi đầu đường là hình ảnh thường thấy của Hà Nội khi đó.

Nào là “vẻ đẹp”, “phố cổ” , nào là “kiến trúc”!!!! Cái mẹo vặt về xây cái cầu thang mà nâng thành tầm “giải pháp” thì tầm lí luận của các nhà bình luận đã đạt mức siêu đẳng.

Cái bình thường khi nhìn thấy một ông cụ tóc bạc trắng ngồi co ro trước cái bơm xe, đằng sau là cái phông hiện thực và tư tưởng nham nhở như vậy mà thản nhiên được sao?

My beautiful picture

“Phố Tô Tịch nổi tiếng với nghề tiện gỗ. Cả trên vỉa hè hay dưới lòng đường thường thấy thợ xẻ cắt những thân cây các loại gỗ mềm và dẻo, cung cấp phôi cho các cửa hàng chấn song gỗ, chế tác đồ thờ hay khắc con dấu. Đến nay, Tô Tịch vẫn còn dấu vết của một phố nghề” – Nhà sử học Dương Trung Quốc cho hay. Cái khái niệm “nổi tiếng” , “chế tác”, “phố nghề” của các nhà sử học cần phải xem lại!

My beautiful picture

Nhà sử học Dương Trung Quốc cũng cho biết thêm: Bức ảnh thể hiện hàng dãy thùng xếp hàng mà chủ nhân không “thèm” có mặt. Nhưng họ ở đâu đó, chỉ cần dòng nước đầu tiên vừa ồ chảy là khu vực này sẽ đông đúc ồn ào.

Bức ảnh có sức gợi và mang tính biểu tượng về một thời bao cấp “đặt gạch”, xếp hàng nên những người tổ chức đã chọn bức ảnh làm bìa cuốn sách ảnh “John Ramsden và Hà Nội – Mảnh đất hóa tâm hồn”.

“Mất nước”, trong Nam gọi là “cúp nước”, nhớ lại không khỏi rùng mình!

My beautiful picture

Hình ảnh “quán cóc liêu xiêu một câu thơ” gợi chút duyên thầm của Hà Nội.

Mình chỉ thấy xác xơ, xiêu vẹo, đói nghèo, nham nhở, lở lói. Ai gọi đó là duyên thầm, quả thật đầu óc lãng mạn siêu đẳng!

4. Mình có sáng kiến này (hơi lạc đề), bác nào áp dụng sẽ trở thành nổi tiếng. Các bác sắm một chiếc máy ảnh, loại tầm tầm thôi cũng được, sang bên Cu Ba hay Triều Tiên, bác nào không có tiền thì đi bộ sang Lào cũng được. Gặp gì chụp nấy. Chụp đúng 1800 tấm rồi về nhà ngủ. Đợi 30 năm sau thức dậy, tìm về cố quận làm một cuộc triển lãm. Đảm bảo tên tuổi được đi vào sử xanh!

http://nguyenhoalu.wordpress.com/2014/01/27/lich-lam-duong-trung-quoc/


BÀN RA TÁN VÀO

Đề bài :"Tiếng Việt, yêu & ghét" - Lê Hữu ( Trần Văn Giang ghi lại )

'vô hình trung' là nghĩa gì vậy, sao cứ thích dùng, hình như có nghĩa là 'vô tình'

Xem Thêm

Đề bài :TIN CHIẾN SỰ MỚI NHẤT[ CẬP NHẬT NGÀY 20 -5 - 2022 ]

Suu cao,thue nang,nhu yeu pham tang gia.Kinh te eo seo...Vay ma dang Lua van lay tien cua dan tro giup linh tinh.Mo cua bien gioi.Ung ho toi ac truc tiep khi sua luat cho phep trom cuop o muc do <1.000 dollars thi vo toi....Neu vao thoi diem Trump,bon Lua da ho hoan nhu the nao ??? Nhung nguoi bau ban vi chut tu loi ,nghi gi ve dat nuoc ??? Phai chang day khong phai la dat nuoc minh ??? bat qua,lai tro ve que huong cu...Neu vay,ban la thang cho chet ! mien ban !

Xem Thêm

Đề bài :Tin Mới Nhất Về Chiến Sư Ucraina [ CẬP NHẬT NGÀY 14-5-2022 ]

Chung nao moi vet nho cua ho nha Dan da duoc tay xoa trang boc,thi Uk moi co hy vong...ngung chien.Cung vay,ngay nao ma cac cong ty ,co goc gac tu cac dang bac nu luu-anh hao cua khoi tu do va ong chief police va dang Lua thi moi giai xong phuong trinh tau cong !

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Hình cũ - Hà Thượng Thủ

Ngắm lại hình xưa chịu mấy ông Những Linh, Tùng, Duẫn với Mười, Đồng Mặt mày ai lại đi hồ hởi Phấn khởi khi Tàu cướp Biển Đông Phải chăng “quý” mặt đã thành mông Con mắt nay đà có nhưng không Nên mới chổng khu vào hải đảo Gia tài gấm vóc của tổ tông?

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm