Thân Hữu Tiếp Tay...

Lẳng Lặng Mà Nghe, Chó Sủa Nhau: Lê Hiếu Đằng và tuyên bố “ra khỏi Đảng”: Lượn đi cho nước nó trong!

Sáng nay (5-12-2013), nhiều trang mạng và báo nước ngoài đưa hình ảnh bản tuyên bố viết tay của ông luật gia Lê Hiếu Đằng tuyên bố “ra khỏi Đảng”. Cá nhân
 
Sáng nay (5-12-2013), nhiều trang mạng và báo nước ngoài đưa hình ảnh bản tuyên bố viết tay của ông luật gia Lê Hiếu Đằng tuyên bố “ra khỏi Đảng”. Cá nhân Nguyễn Văn Minh thấy thông tin này không có gì lạ bởi những người thạo tin, thạo chuyện thời cuộc đã “Gia Cát Dự” điều này sẽ xảy ra sớm với Đằng. Khi mà dù Đằng gây ra những điều sai trái, nhiều người vẫn rộng lòng khuyên nhủ, những mong Đằng tỉnh ngộ song mọi thứ vẫn là nước đổ lá khoai. Với sự kiện này, NVM cũng thấy vui mừng. Xin được chúc mừng cho Đảng CSVN vì Đảng không còn một kẻ cơ hội chính trị, thoái hoá biến chất nghiêm trọng. Nói theo ngôn ngữ của giới trẻ thì những kẻ xấu làm hỏng hàng ngũ nên “lượn đi cho nước nó trong, cho chim nó đậu, cho trời nó xanh...”.
 
 
1. Đã không đủ tư cách còn bày đặt tuyên bố
 
Là người đã hơn 40 năm tuổi Đảng nhưng còn kém hơn cả khi viết cái nhật ký trên giường bịnh, ông Đằng chỉ viết mấy dòng ngắn ngủi khi ra khỏi Đảng như sau:
 
Tôi tên LÊ HIẾU ĐẰNG là ĐẢNG VIÊN ĐẢNG CỌNG SẢN VN, hơn 40 tuổi đảng. Nay tôi tuyên bố công khai ra khỏi đảng CSVN vì:
ĐCSVN bây giờ không còn như trước (đấu tranh giải phóng dân tộc) mà đang suy thoái biến chất, thực chất chỉ là đảng của những tập đoàn lợi ích, trở thành lực cản cho sự phát triển đất nước, dân tộc. Đi ngược lại lợi ích dân tộc, nhân dân.
Tôi xin xác định đây là quyết định của tôi.

Ngày 04.12.2013
Lê Hiếu Đằng
(chữ ký)
Sau khi ông Đằng công bố cái gọi là bản tuyên bố trên, đám kền kền, linh cẩu hay xơi xác thối lập tức bu vào tán dương, ca ngợi hành vi trên bằng những mỹ từ “dũng cảm”, “anh hùng”, “ngòi nổ cho một sự khởi đầu”…Các nhà dân chủ thì hí hửng hi vọng hành vi này sẽ khởi tạo một trào lưu mới mà không nghĩ rằng y phục phải xứng kỳ đức, ngưu tầm ngưu mã tầm mã. Nhân cách đã thấp hèn, hành vi bậy bạ sao có thể thu phục được nhân tâm. Tấn trò hề này cũng lại một lần như hòn đá ném ao bèo chẳng đáng bận tâm, y chang cách đây một hai năm gì đó tay nhà văn Phạm Đình Trọng cũng giở bài bây như Đằng với “huyết thư ra khỏi Đảng”, đưa ra lời tuyên bố dài dằng dặc tuôn ra bao lời “gan ruột” mà cũng có ai thèm nghe, cũng không ai hưởng ứng. Chỉ có Trọng thêm nhục nhã khi tuổi xế chiều mà không biết nói lời nói phải!
 
Trở lại với chuyện Lê Hiếu Đằng cùng lời tuyên bố trên, thật ra chẳng có gì là dũng cảm, cũng chẳng có gì là đàng hoàng. Với bản chất sự việc và những gì xảy ra lâu nay, đối chiếu theo Điều lệ Đảng Cộng sản Việt Nam (khoá XI), ông Lê Hiếu Đằng đã không còn đủ tư cách là đảng viên Đảng CSVN. Việc tuyên bố này thực sự là nhố nhăng, là kẻ ăn cắp còn la làng gây sự chú ý. Đúng ra, tổ chức cơ sở Đảng phải công bố khai trừ, xoá tên khỏi danh sách đảng viên với Lê Hiếu Đằng từ lâu rồi.
 
Là đảng viên, ông Lê Hiếu Đằng cần biết rằng, Điều lệ Đảng CSVN tại điều 1 đã ghi rõ: “Đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam là chiến sĩ cách mạng trong đội tiên phong của giai cấp công nhân, nhân dân lao động và dân tộc Việt Nam, suốt đời phấn đấu cho mục đích, lý tưởng của Đảng, đặt lợi ích của Tổ quốc, của giai cấp công nhân và nhân dân lao động lên trên lợi ích cá nhân; chấp hành nghiêm chỉnh Cương lĩnh chính trị, Điều lệ Đảng, các nghị quyết của Đảng và pháp luật của Nhà nước; có lao động, hoàn thành tốt nhiệm vụ được giao; có đạo đức và lối sống lành mạnh; gắn bó mật thiết với nhân dân; phục tùng tổ chức, kỷ luật của Đảng, giữ gìn đoàn kết thống nhất trong Đảng”. “Công dân Việt Nam từ mười tám tuổi trở lên; thừa nhận và tự nguyện : thực hiện Cương lĩnh chính trị, Điều lệ Đảng, tiêu chuẩn và nhiệm vụ đảng viên, hoạt động trong một tổ chức cơ sở đảng; qua thực tiễn chứng tỏ là người ưu tú, được nhân dân tín nhiệm, đều có thể được xét để kết nạp vào Đảng.
 
Ở đây, ông Đằng từ lâu đã không thừa nhận Cương lĩnh chính trị, Điều lệ Đảng, không htwcj hiện nhiệm vụ người đảng viên thì lẽ dĩ nhiên là ông không còn đủ điều kiện, tiêu chuẩn là đảng viên.
Mặt khác, Điều 8. Điều lệ Đảng CSVN ghi rõ:
 
“1. Đảng viên bỏ sinh hoạt chi bộ hoặc không đóng đảng phí ba tháng trong năm mà không có lý do chính đáng; đảng viên giảm sút ý chí phấn đấu, không làm nhiệm vụ đảng viên, đã được chi bộ giáo dục mà không tiến bộ thì chi bộ xem xét, đề nghị lên cấp có thẩm quyền xoá tên trong danh sách đảng viên.
 
2. Các trường hợp trên nếu đảng viên có khiếu nại thì chi bộ báo cáo cấp uỷ có thẩm quyền xem xét.
 
3. Đảng viên xin ra khỏi Đảng do chi bộ xem xét, đề nghị cấp có thẩm quyền chuẩn y kết nạp quyết định.”.
 
Chiểu theo điều 8 nêu trên thì ông Đằng đã thuộc diện ở mục 1, vừa giảm sút ý chí chiến đấu, vừa không làm nhiệm vụ đảng viên, chẳng những không tiến bộ mà còn suy thoái về chính trị tư tưởng nghiêm trọng. Theo thông tin cho biết thì cùng với đó, từ lâu ông Đằng cũng không tham gia sinh hoạt Đảng và lý do ông nêu bị ung thư, bệnh hiểm nghèo gần đây chỉ là một cái cớ để tránh bị xử lý theo Bộ luật hình sự về một số hành vi sai trái.
 
2. Nhân cách mõ
 
Trong khi đám kền kền dân chủ mặc sức tung hô hành vi được gọi là “anh hùng” của ông Lê Hiếu Đằng thì có một thực tế thật chua chát, nếu như không muốn nói là hèn bẩn của ông Lê Hiếu Đằng khi ông tuyên bố “ra khỏi Đảng”, “trả thẻ Đảng” nhưng nhiều người từng công tác với ông đã “thách” ông sao không “tuyên bố” “ra khỏi, trả luôn” sổ lương hưu, biệt thự, nhà cửa và nhiều ưu đãi mà ông có được nhờ đi theo Đảng Cộng sản. Đương nhiên là ông không dám, không thể.
 
Trong vấn đề này thì ông Đằng cũng như không ít “nhơn sĩ, chấy thức”, “rận chủ” khác bao năm nay hàng ngày vẫn ăn lương Nhà nước, thậm chí đi làm ở cơ quan Nhà nước nhưng lại tỏ ra cấp tiến, chống phá chính Nhà nước ấy. Hành động kiểu ăn cháo đá bát này thì chỉ có bọn nhân cách mõ mới thế mà thôi.
 
3. Đảng là chính mỗi chúng ta
 
Câu chuyện ông Đằng khiến tôi chợt nhớ đến một đoạn trong thiên ký sự nổi tiếng của Phùng Gia Lộc mà cái tít được lấy từ một tác phẩm văn học cổ điển “Cái đêm hôm ấy đêm gì” – một phóng sự được coi là điển hình của những bất cập, sai lầm của một thời “Đêm trước đổi mới”. Tác phẩm ấy có đoạn như sau:
 
“Họ xúm vào khiêng bàn thờ ra, để lôi hòm lúa. Bất đồ hai thằng Học và Thức từ bếp tuôn lên, ôm lấy tay chân chư vị, van rối rít.
- Cháu van các chú! Các chú đừng lấy lúa này đi. Lâu nay các cháu phải nhịn để dành bữa sau cúng cỗ bà, làm ma bà!
- Buông ra đi! Ô hay, đồ con nít!

Bà cụ loạng choạng đi lại, giơ gậy cản:
- Các ông không thương trẻ, thì các ông thương lấy thân già, để lấy phúc đức cho con cháu.

Vì họ đá vấp gậy, lại yếu như con căng cắc lột, bà cụ ngã chỏng queo như chiếc ghế đổ.
- Ối Đảng ôi là Đảng ôi! Chính phủ ôi... Trông xuống mà coi...

Tôi xốc mẹ lên giường, bịt mồm cụ lại:
- Mẹ! Mẹ không được la như thế! Đây không phải Đảng! Đảng ta không làm thế. Đảng không chủ trương thế này!
Tôi nói vậy và ngoặp hai hàm răng vào cổ tay mình để kìm giữ cái gì cứ chực tung ra. Hai vợ chồng xúc hết lúa ra thúng bì. Dặn thằng Học trông em, ngó bà, tôi cùng vợ hì hục gánh thóc ra trụ sở nộp...”…
 
Câu chuyện này ghi lại từ những gì có thực xảy ra ở Thanh Hoá năm 1983.
 
Sai lầm. Cực đoan. Hà hiếp dân.
 
Phẫn uất đến thế là cùng nhưng người đảng viên trong phóng sự vẫn nói một câu thật gan ruột: “Mẹ! Mẹ không được la như thế! Đây không phải Đảng! Đảng ta không làm thế. Đảng không chủ trương thế này!”>
 
Đúng! Đảng không phải là những cán bộ công quyền làm xấu! Đảng chưa bao giờ chủ trương cái xấu. Nhưng Đảng cũng là một thực thể xã hội, cũng có ở trong đó những ung nhọt. Ông Đằng có nhớ lời chủ tịch Hồ Chí Minh từng căn dặn không: “Một dân tộc, một đảng và mỗi con người, ngày hôm qua là vĩ đại, có sức hấp dẫn lớn, không nhất định hôm nay và ngày mai vẫn được mọi người yêu mến và ca ngợi, nếu lòng dạ không trong sáng nữa, nếu sa vào chủ nghĩa cá nhân”.
 
Đảng ta hiện nay còn những hạn chế, khuyết điểm nhưng chưa bao giờ quên lời dạy ấy. HƠn 3 triệu đảng viên vẫn phần lớn là những con người tâm huyết. Ông Đằng lấy tư cách gì, lấy căn cứ gì để phán “Đảng không còn như trước” mà đang suy thoái, biến chất? Sự thật thì Đảng suy thoái, biến chất, hay chính ông đang suy thoái, biến chất? Đành rằng những sự thất vọng, suy giảm niềm tin là có trong một bộ phận nhân dân từ những yếu kém trong quản lý, điều hành, từ chưa thành công của cuộc chiến chống tham nhũng nhưng không thể chỉ từ cảm nhận cá nhân mà phủ nhận cả một Đảng.
 
Viết đến đây, tôi chợt nhớ đến lần trò chuyện cùng “vị tướng già đầu bạc, kể mãi chuyện Nguyên Phong” – Trung tướng Nguyễn Quốc Thước. Có thể nói ông là một trong những lão thần thẳng thắn, bộc trực vô cùng và cũng bức xúc vô cùng trước những khuyết tật của Đảng. Ông viết thư, viết tâm thư bên xe lăn của vợ, ông gặp và đối thoại thẳng với Tổng Bí thư. Nhiều cái còn chưa hài lòng. Nhiều cái dồn nén vì chuyển biến chậm. Nhưng trải nghiệm của người lính từng vào sinh ra tử đủ cho ông hiểu đâu là chân giá trị của tự do, dân chủ. Những kẻ nhân danh dân chủ thấy ông hay nói thẳng tưởng có thể lợi dụng ông tạo dựng ngọn cờ, rủ ông đi biểu tình – ông lắc đầu. Họ lại rủ ông ký vào các bản kiến nghị tập thể. Ông cũng lắc đầu và cười mà rằng: “Cần gì thì tôi nói thẳng ý kiến cá nhân của tôi, việc gì phải ký kết với ai”. Gạ gẫm mãi chẳng được vì lão tướng quá “quách tỉnh”, bọn cáo chồn chơi bài “cáo mượn oai ùm” giả chữ ký của ông trong một bức thư bênh vực tay tiến sĩ luật trở cờ Cù Huy Hà Vũ. Nhưng rất kịp thời, lão tướng tung “chưởng” với chữ viết tay thông báo ngay bức thư đó là giả mạo!
 
Trong cuộc trò chuyện hôm ấy, tôi đã hỏi thẳng tướng Thước rằng, ông có còn niềm tin vào Đảng CSVN dù thực tế hiện nay còn không ít bất cập không? Vị tướng già trận mạc đã lặng đi hồi lâu rồi nói chậm rãi từng lời: “Chưa bao giờ niềm tin ấy, lý tưởng ấy phai nhạt trong tôi. Có người vì quá bức xúc mà bất mãn. Nhưng tôi nói, bất mãn với Đảng là hỏng. Đảng là tất cả chúng ta chứ không phải chỉ là một vài đồng chí lãnh đạo. Phê bình để Đảng mạnh lên chứ không phải là chống Đảng. Công luận, dư luận và lãnh đạo phải tỉnh táo, phân biệt những ý kiến đóng góp phê bình với mục đích xây dựng”.
 
Lời tuyên bố của Lê Hiếu Đằng cho sự giã từ một lý tưởng, một con đường hơn 40 năm theo đuổi bằng mấy dòng viết nghuệch ngoạc, còn thiếu cả nét đủ cho thấy cách ứng xử dưới tầm văn hoá. Một người trí thức khi giã từ một ý thức hệ thiết nghĩ nên có một tuyên bố cho đàng hoàng, đúng nghĩa, chuẩn mực hơn thì nên tôn trọng tiến hành theo đúng các thủ tục hành chính Đảng, có kính thưa, kính gửi đến tổ chức mình từng sinh hoạt, có lời giã biệt cho có đầu có cuối. Còn với những dòng như Lê Hiếu Đằng viết, đủ cho thấy bản chất của một kẻ cơ hội chính trị, muốn thực hiện tấn trò đời này như một canh bạc chính trị cuối cùng để nổi tiếng sau mấy chiêu trò kêu gào thành lập đảng nọ, đảng kia nhưng chẳng gây hiệu quả.
 
Tiếc thay, gậy ông đập lưng ông. Với hành vi này, Lê Hiếu Đằng càng bộc lộ rõ bản chất và nhân cách của mình, tự vẽ thêm một vết nhơ nhuốc đen ngòm lên gương mặt già nua, bạc nhược của kẻ phản bội Đảng – nơi đã cho Đằng một con đường, một cuộc sống, một vốn tri thức, một sự nghiệp và cả những gì đang có…


Nguyễn Văn Minh

(Báo QĐND)

Bàn ra tán vào (0)

Comment




  • Input symbols

Lẳng Lặng Mà Nghe, Chó Sủa Nhau: Lê Hiếu Đằng và tuyên bố “ra khỏi Đảng”: Lượn đi cho nước nó trong!

Sáng nay (5-12-2013), nhiều trang mạng và báo nước ngoài đưa hình ảnh bản tuyên bố viết tay của ông luật gia Lê Hiếu Đằng tuyên bố “ra khỏi Đảng”. Cá nhân
 
Sáng nay (5-12-2013), nhiều trang mạng và báo nước ngoài đưa hình ảnh bản tuyên bố viết tay của ông luật gia Lê Hiếu Đằng tuyên bố “ra khỏi Đảng”. Cá nhân Nguyễn Văn Minh thấy thông tin này không có gì lạ bởi những người thạo tin, thạo chuyện thời cuộc đã “Gia Cát Dự” điều này sẽ xảy ra sớm với Đằng. Khi mà dù Đằng gây ra những điều sai trái, nhiều người vẫn rộng lòng khuyên nhủ, những mong Đằng tỉnh ngộ song mọi thứ vẫn là nước đổ lá khoai. Với sự kiện này, NVM cũng thấy vui mừng. Xin được chúc mừng cho Đảng CSVN vì Đảng không còn một kẻ cơ hội chính trị, thoái hoá biến chất nghiêm trọng. Nói theo ngôn ngữ của giới trẻ thì những kẻ xấu làm hỏng hàng ngũ nên “lượn đi cho nước nó trong, cho chim nó đậu, cho trời nó xanh...”.
 
 
1. Đã không đủ tư cách còn bày đặt tuyên bố
 
Là người đã hơn 40 năm tuổi Đảng nhưng còn kém hơn cả khi viết cái nhật ký trên giường bịnh, ông Đằng chỉ viết mấy dòng ngắn ngủi khi ra khỏi Đảng như sau:
 
Tôi tên LÊ HIẾU ĐẰNG là ĐẢNG VIÊN ĐẢNG CỌNG SẢN VN, hơn 40 tuổi đảng. Nay tôi tuyên bố công khai ra khỏi đảng CSVN vì:
ĐCSVN bây giờ không còn như trước (đấu tranh giải phóng dân tộc) mà đang suy thoái biến chất, thực chất chỉ là đảng của những tập đoàn lợi ích, trở thành lực cản cho sự phát triển đất nước, dân tộc. Đi ngược lại lợi ích dân tộc, nhân dân.
Tôi xin xác định đây là quyết định của tôi.

Ngày 04.12.2013
Lê Hiếu Đằng
(chữ ký)
Sau khi ông Đằng công bố cái gọi là bản tuyên bố trên, đám kền kền, linh cẩu hay xơi xác thối lập tức bu vào tán dương, ca ngợi hành vi trên bằng những mỹ từ “dũng cảm”, “anh hùng”, “ngòi nổ cho một sự khởi đầu”…Các nhà dân chủ thì hí hửng hi vọng hành vi này sẽ khởi tạo một trào lưu mới mà không nghĩ rằng y phục phải xứng kỳ đức, ngưu tầm ngưu mã tầm mã. Nhân cách đã thấp hèn, hành vi bậy bạ sao có thể thu phục được nhân tâm. Tấn trò hề này cũng lại một lần như hòn đá ném ao bèo chẳng đáng bận tâm, y chang cách đây một hai năm gì đó tay nhà văn Phạm Đình Trọng cũng giở bài bây như Đằng với “huyết thư ra khỏi Đảng”, đưa ra lời tuyên bố dài dằng dặc tuôn ra bao lời “gan ruột” mà cũng có ai thèm nghe, cũng không ai hưởng ứng. Chỉ có Trọng thêm nhục nhã khi tuổi xế chiều mà không biết nói lời nói phải!
 
Trở lại với chuyện Lê Hiếu Đằng cùng lời tuyên bố trên, thật ra chẳng có gì là dũng cảm, cũng chẳng có gì là đàng hoàng. Với bản chất sự việc và những gì xảy ra lâu nay, đối chiếu theo Điều lệ Đảng Cộng sản Việt Nam (khoá XI), ông Lê Hiếu Đằng đã không còn đủ tư cách là đảng viên Đảng CSVN. Việc tuyên bố này thực sự là nhố nhăng, là kẻ ăn cắp còn la làng gây sự chú ý. Đúng ra, tổ chức cơ sở Đảng phải công bố khai trừ, xoá tên khỏi danh sách đảng viên với Lê Hiếu Đằng từ lâu rồi.
 
Là đảng viên, ông Lê Hiếu Đằng cần biết rằng, Điều lệ Đảng CSVN tại điều 1 đã ghi rõ: “Đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam là chiến sĩ cách mạng trong đội tiên phong của giai cấp công nhân, nhân dân lao động và dân tộc Việt Nam, suốt đời phấn đấu cho mục đích, lý tưởng của Đảng, đặt lợi ích của Tổ quốc, của giai cấp công nhân và nhân dân lao động lên trên lợi ích cá nhân; chấp hành nghiêm chỉnh Cương lĩnh chính trị, Điều lệ Đảng, các nghị quyết của Đảng và pháp luật của Nhà nước; có lao động, hoàn thành tốt nhiệm vụ được giao; có đạo đức và lối sống lành mạnh; gắn bó mật thiết với nhân dân; phục tùng tổ chức, kỷ luật của Đảng, giữ gìn đoàn kết thống nhất trong Đảng”. “Công dân Việt Nam từ mười tám tuổi trở lên; thừa nhận và tự nguyện : thực hiện Cương lĩnh chính trị, Điều lệ Đảng, tiêu chuẩn và nhiệm vụ đảng viên, hoạt động trong một tổ chức cơ sở đảng; qua thực tiễn chứng tỏ là người ưu tú, được nhân dân tín nhiệm, đều có thể được xét để kết nạp vào Đảng.
 
Ở đây, ông Đằng từ lâu đã không thừa nhận Cương lĩnh chính trị, Điều lệ Đảng, không htwcj hiện nhiệm vụ người đảng viên thì lẽ dĩ nhiên là ông không còn đủ điều kiện, tiêu chuẩn là đảng viên.
Mặt khác, Điều 8. Điều lệ Đảng CSVN ghi rõ:
 
“1. Đảng viên bỏ sinh hoạt chi bộ hoặc không đóng đảng phí ba tháng trong năm mà không có lý do chính đáng; đảng viên giảm sút ý chí phấn đấu, không làm nhiệm vụ đảng viên, đã được chi bộ giáo dục mà không tiến bộ thì chi bộ xem xét, đề nghị lên cấp có thẩm quyền xoá tên trong danh sách đảng viên.
 
2. Các trường hợp trên nếu đảng viên có khiếu nại thì chi bộ báo cáo cấp uỷ có thẩm quyền xem xét.
 
3. Đảng viên xin ra khỏi Đảng do chi bộ xem xét, đề nghị cấp có thẩm quyền chuẩn y kết nạp quyết định.”.
 
Chiểu theo điều 8 nêu trên thì ông Đằng đã thuộc diện ở mục 1, vừa giảm sút ý chí chiến đấu, vừa không làm nhiệm vụ đảng viên, chẳng những không tiến bộ mà còn suy thoái về chính trị tư tưởng nghiêm trọng. Theo thông tin cho biết thì cùng với đó, từ lâu ông Đằng cũng không tham gia sinh hoạt Đảng và lý do ông nêu bị ung thư, bệnh hiểm nghèo gần đây chỉ là một cái cớ để tránh bị xử lý theo Bộ luật hình sự về một số hành vi sai trái.
 
2. Nhân cách mõ
 
Trong khi đám kền kền dân chủ mặc sức tung hô hành vi được gọi là “anh hùng” của ông Lê Hiếu Đằng thì có một thực tế thật chua chát, nếu như không muốn nói là hèn bẩn của ông Lê Hiếu Đằng khi ông tuyên bố “ra khỏi Đảng”, “trả thẻ Đảng” nhưng nhiều người từng công tác với ông đã “thách” ông sao không “tuyên bố” “ra khỏi, trả luôn” sổ lương hưu, biệt thự, nhà cửa và nhiều ưu đãi mà ông có được nhờ đi theo Đảng Cộng sản. Đương nhiên là ông không dám, không thể.
 
Trong vấn đề này thì ông Đằng cũng như không ít “nhơn sĩ, chấy thức”, “rận chủ” khác bao năm nay hàng ngày vẫn ăn lương Nhà nước, thậm chí đi làm ở cơ quan Nhà nước nhưng lại tỏ ra cấp tiến, chống phá chính Nhà nước ấy. Hành động kiểu ăn cháo đá bát này thì chỉ có bọn nhân cách mõ mới thế mà thôi.
 
3. Đảng là chính mỗi chúng ta
 
Câu chuyện ông Đằng khiến tôi chợt nhớ đến một đoạn trong thiên ký sự nổi tiếng của Phùng Gia Lộc mà cái tít được lấy từ một tác phẩm văn học cổ điển “Cái đêm hôm ấy đêm gì” – một phóng sự được coi là điển hình của những bất cập, sai lầm của một thời “Đêm trước đổi mới”. Tác phẩm ấy có đoạn như sau:
 
“Họ xúm vào khiêng bàn thờ ra, để lôi hòm lúa. Bất đồ hai thằng Học và Thức từ bếp tuôn lên, ôm lấy tay chân chư vị, van rối rít.
- Cháu van các chú! Các chú đừng lấy lúa này đi. Lâu nay các cháu phải nhịn để dành bữa sau cúng cỗ bà, làm ma bà!
- Buông ra đi! Ô hay, đồ con nít!

Bà cụ loạng choạng đi lại, giơ gậy cản:
- Các ông không thương trẻ, thì các ông thương lấy thân già, để lấy phúc đức cho con cháu.

Vì họ đá vấp gậy, lại yếu như con căng cắc lột, bà cụ ngã chỏng queo như chiếc ghế đổ.
- Ối Đảng ôi là Đảng ôi! Chính phủ ôi... Trông xuống mà coi...

Tôi xốc mẹ lên giường, bịt mồm cụ lại:
- Mẹ! Mẹ không được la như thế! Đây không phải Đảng! Đảng ta không làm thế. Đảng không chủ trương thế này!
Tôi nói vậy và ngoặp hai hàm răng vào cổ tay mình để kìm giữ cái gì cứ chực tung ra. Hai vợ chồng xúc hết lúa ra thúng bì. Dặn thằng Học trông em, ngó bà, tôi cùng vợ hì hục gánh thóc ra trụ sở nộp...”…
 
Câu chuyện này ghi lại từ những gì có thực xảy ra ở Thanh Hoá năm 1983.
 
Sai lầm. Cực đoan. Hà hiếp dân.
 
Phẫn uất đến thế là cùng nhưng người đảng viên trong phóng sự vẫn nói một câu thật gan ruột: “Mẹ! Mẹ không được la như thế! Đây không phải Đảng! Đảng ta không làm thế. Đảng không chủ trương thế này!”>
 
Đúng! Đảng không phải là những cán bộ công quyền làm xấu! Đảng chưa bao giờ chủ trương cái xấu. Nhưng Đảng cũng là một thực thể xã hội, cũng có ở trong đó những ung nhọt. Ông Đằng có nhớ lời chủ tịch Hồ Chí Minh từng căn dặn không: “Một dân tộc, một đảng và mỗi con người, ngày hôm qua là vĩ đại, có sức hấp dẫn lớn, không nhất định hôm nay và ngày mai vẫn được mọi người yêu mến và ca ngợi, nếu lòng dạ không trong sáng nữa, nếu sa vào chủ nghĩa cá nhân”.
 
Đảng ta hiện nay còn những hạn chế, khuyết điểm nhưng chưa bao giờ quên lời dạy ấy. HƠn 3 triệu đảng viên vẫn phần lớn là những con người tâm huyết. Ông Đằng lấy tư cách gì, lấy căn cứ gì để phán “Đảng không còn như trước” mà đang suy thoái, biến chất? Sự thật thì Đảng suy thoái, biến chất, hay chính ông đang suy thoái, biến chất? Đành rằng những sự thất vọng, suy giảm niềm tin là có trong một bộ phận nhân dân từ những yếu kém trong quản lý, điều hành, từ chưa thành công của cuộc chiến chống tham nhũng nhưng không thể chỉ từ cảm nhận cá nhân mà phủ nhận cả một Đảng.
 
Viết đến đây, tôi chợt nhớ đến lần trò chuyện cùng “vị tướng già đầu bạc, kể mãi chuyện Nguyên Phong” – Trung tướng Nguyễn Quốc Thước. Có thể nói ông là một trong những lão thần thẳng thắn, bộc trực vô cùng và cũng bức xúc vô cùng trước những khuyết tật của Đảng. Ông viết thư, viết tâm thư bên xe lăn của vợ, ông gặp và đối thoại thẳng với Tổng Bí thư. Nhiều cái còn chưa hài lòng. Nhiều cái dồn nén vì chuyển biến chậm. Nhưng trải nghiệm của người lính từng vào sinh ra tử đủ cho ông hiểu đâu là chân giá trị của tự do, dân chủ. Những kẻ nhân danh dân chủ thấy ông hay nói thẳng tưởng có thể lợi dụng ông tạo dựng ngọn cờ, rủ ông đi biểu tình – ông lắc đầu. Họ lại rủ ông ký vào các bản kiến nghị tập thể. Ông cũng lắc đầu và cười mà rằng: “Cần gì thì tôi nói thẳng ý kiến cá nhân của tôi, việc gì phải ký kết với ai”. Gạ gẫm mãi chẳng được vì lão tướng quá “quách tỉnh”, bọn cáo chồn chơi bài “cáo mượn oai ùm” giả chữ ký của ông trong một bức thư bênh vực tay tiến sĩ luật trở cờ Cù Huy Hà Vũ. Nhưng rất kịp thời, lão tướng tung “chưởng” với chữ viết tay thông báo ngay bức thư đó là giả mạo!
 
Trong cuộc trò chuyện hôm ấy, tôi đã hỏi thẳng tướng Thước rằng, ông có còn niềm tin vào Đảng CSVN dù thực tế hiện nay còn không ít bất cập không? Vị tướng già trận mạc đã lặng đi hồi lâu rồi nói chậm rãi từng lời: “Chưa bao giờ niềm tin ấy, lý tưởng ấy phai nhạt trong tôi. Có người vì quá bức xúc mà bất mãn. Nhưng tôi nói, bất mãn với Đảng là hỏng. Đảng là tất cả chúng ta chứ không phải chỉ là một vài đồng chí lãnh đạo. Phê bình để Đảng mạnh lên chứ không phải là chống Đảng. Công luận, dư luận và lãnh đạo phải tỉnh táo, phân biệt những ý kiến đóng góp phê bình với mục đích xây dựng”.
 
Lời tuyên bố của Lê Hiếu Đằng cho sự giã từ một lý tưởng, một con đường hơn 40 năm theo đuổi bằng mấy dòng viết nghuệch ngoạc, còn thiếu cả nét đủ cho thấy cách ứng xử dưới tầm văn hoá. Một người trí thức khi giã từ một ý thức hệ thiết nghĩ nên có một tuyên bố cho đàng hoàng, đúng nghĩa, chuẩn mực hơn thì nên tôn trọng tiến hành theo đúng các thủ tục hành chính Đảng, có kính thưa, kính gửi đến tổ chức mình từng sinh hoạt, có lời giã biệt cho có đầu có cuối. Còn với những dòng như Lê Hiếu Đằng viết, đủ cho thấy bản chất của một kẻ cơ hội chính trị, muốn thực hiện tấn trò đời này như một canh bạc chính trị cuối cùng để nổi tiếng sau mấy chiêu trò kêu gào thành lập đảng nọ, đảng kia nhưng chẳng gây hiệu quả.
 
Tiếc thay, gậy ông đập lưng ông. Với hành vi này, Lê Hiếu Đằng càng bộc lộ rõ bản chất và nhân cách của mình, tự vẽ thêm một vết nhơ nhuốc đen ngòm lên gương mặt già nua, bạc nhược của kẻ phản bội Đảng – nơi đã cho Đằng một con đường, một cuộc sống, một vốn tri thức, một sự nghiệp và cả những gì đang có…


Nguyễn Văn Minh

(Báo QĐND)

BÀN RA TÁN VÀO

Đề bài :"Tiếng Việt, yêu & ghét" - Lê Hữu ( Trần Văn Giang ghi lại )

'vô hình trung' là nghĩa gì vậy, sao cứ thích dùng, hình như có nghĩa là 'vô tình'

Xem Thêm

Đề bài :TIN CHIẾN SỰ MỚI NHẤT[ CẬP NHẬT NGÀY 20 -5 - 2022 ]

Suu cao,thue nang,nhu yeu pham tang gia.Kinh te eo seo...Vay ma dang Lua van lay tien cua dan tro giup linh tinh.Mo cua bien gioi.Ung ho toi ac truc tiep khi sua luat cho phep trom cuop o muc do <1.000 dollars thi vo toi....Neu vao thoi diem Trump,bon Lua da ho hoan nhu the nao ??? Nhung nguoi bau ban vi chut tu loi ,nghi gi ve dat nuoc ??? Phai chang day khong phai la dat nuoc minh ??? bat qua,lai tro ve que huong cu...Neu vay,ban la thang cho chet ! mien ban !

Xem Thêm

Đề bài :Tin Mới Nhất Về Chiến Sư Ucraina [ CẬP NHẬT NGÀY 14-5-2022 ]

Chung nao moi vet nho cua ho nha Dan da duoc tay xoa trang boc,thi Uk moi co hy vong...ngung chien.Cung vay,ngay nao ma cac cong ty ,co goc gac tu cac dang bac nu luu-anh hao cua khoi tu do va ong chief police va dang Lua thi moi giai xong phuong trinh tau cong !

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Hình cũ - Hà Thượng Thủ

Ngắm lại hình xưa chịu mấy ông Những Linh, Tùng, Duẫn với Mười, Đồng Mặt mày ai lại đi hồ hởi Phấn khởi khi Tàu cướp Biển Đông Phải chăng “quý” mặt đã thành mông Con mắt nay đà có nhưng không Nên mới chổng khu vào hải đảo Gia tài gấm vóc của tổ tông?

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm