Trang lá cải

Đưa Việt Nam đến vinh quang, giờ cô ấy hối hận về điều đó?(!)

“Tôi đã có một tuổi trẻ không nên có, phải không?", lời nói ấy từ Nguyễn Thị Nụ - một trong những cô gái vàng của điền kinh Việt Nam - thực sự là nỗi ám ảnh với người viết.



Nó ám ảnh bởi vì tuổi trẻ của Nụ có tồi tệ không? Không, ngược lại mới phải. Nụ đã có một tuổi trẻ mà bất kì ai cũng phải mơ ước. Cô gái sinh năm 1985 này từng được tung hô trên các phương tiện truyền thông.

Với vài chục huy chương giành được trong sự nghiệp, trong đó có cả tấm HCV ở đấu trường Sea Games, chắc chắn cô từng là niềm tự hào của gia đình, bạn bè, hàng xóm, địa phương và dĩ nhiên là cả những người thầy cũng như cơ quan chủ quản.

Nguyễn Thị Nụ khi còn thi đấu đỉnh cao.
“Cái quý nhất của con người ta là sự sống. Đời người chỉ sống có một lần. Phải sống sao cho khỏi xót xa, ân hận vì những năm tháng đã sống hoài, sống phí”, đấy là phương châm sống của Pavel trong bộ tiểu thuyết kinh điển "Thép đã tôi thế đấy".

Còn nhà thơ Xuân Diệu thì viết trong bài thơ “Giục giã”: “Thà một phút huy hoàng rồi chợt tắt. Còn hơn buồn le lói cả trăm năm”.

Tóm gọn lại, lý tưởng sống mà nhiều người ao ước chỉ đơn giản là có thể là được gì đó cho đời. Nụ đã làm được điều đó ngay thời tuổi trẻ của mình.

Ấy vậy mà tại sao cô lại hối hận, cay đắng vì quãng thời gian đẹp đẽ ấy? Chắc chắn chỉ có hiện tại vô cùng phũ phàng cùng một tương lai rất mịt mù mới có thể khiến người ta muốn chọn lại con đường đã đi, rũ bỏ những vinh quang, thành quả đã đạt được.

Chính vì thế mà những tâm sự từ tâm can của Nụ khiến người ta bị ám ảnh. Liệu rằng còn bao nhiêu vận động viên thể thao rơi vào tình cảnh bi đát như Nụ? Chia tay sàn đấu là sống một cuộc đời khốn cùng.

Không tiền bạc, không chồng con, công ăn việc làm bấp bênh. Chẳng gì cả, ngoài những vết đau về thể xác do những chấn thương dai dẳng hành hạ. Chắc chắn là không ít.

Đã có không ít phóng sự, bài báo nói về việc các nữ tuyển thủ bóng đá phải bươn trải bán bánh mì, bán nước mía…để kiếm sống qua ngày.

Nhưng như họ dù sao vẫn là may mắn. Bởi ít nhất họ vẫn có thể tự đi trên đôi chân của mình. Còn có những người như Nguyễn Thị Huệ thậm chí đã phải trải qua một thời gian dài ngồi xe lăn.

Cô gái sinh năm 1979 giành HCV vật toàn quốc hạng cân 55 kg năm 2003 và là niềm hi vọng vàng của vật Việt Nam tại Sea Games 22.

Huệ bị chấn thương cột sống khi tập luyện và rơi vào cảnh tàn phế, sau đó bị những người có trách nhiệm quên lãng suốt 10 năm trời (tính từ khi dính chân thương cho đến khi báo chí lên tiếng).

Nụ đang lo sợ rằng cô cũng sẽ rơi vào tình cảnh như người đàn chị, khi mà cái chân của cô sau 4 lần mổ vẫn đang có vấn đề và cần phải tiếp tục được chữa trị.

Thế nhưng, bi đát hơn còn có cô gái không những không thể đi trên đôi chân của mình, mà còn có nguy cơ mất đi cả sự sống.

Đấy là trường hợp của Nguyễn Huyền Trang, cô gái vàng của môn đá cầu Việt Nam, với thành tích giành 2 HCV tại SEA Games 22 và 2 HCV thế giới các năm 2005 và 2007.


Nguyễn Huyền Trang vật lộn với căn bệnh ung thư.
Trang đang phải vật lộn chống chọi với căn bệnh ung thư hiểm nghèo, trong sự thờ ơ của cơ quan chủ quản.

Giống như Nụ và nhiều VĐV khác, Trang không nhận được bất kì sự hỗ trợ nào từ phía đơn vị (kể cả là bảo hiểm y tế), ngoài một khoản lương bèo bọt chưa đến 2 triệu đồng/tháng.

Khi được hỏi có bao giờ nghĩ mình sẽ rơi vào hoàn cảnh như thế này không, Trang đã vô tư nói rằng: “Không anh ơi, được chơi cho thỏa đam mê là sướng rồi, nghĩ gì”.

Sự hồn nhiên ấy của Trang cũng ám ảnh chẳng khác nào sự chua chát của Nụ. Ngay cả trong hoàn cảnh thập tử nhất sinh Trang vẫn khát khao được cống hiến, cô tâm sự rằng mong muốn lớn nhất của cô là: “Chơi một trận đá cầu thật đã, có đông khán giả”.

Khác với sự tuyệt vọng của Nụ, Trang vẫn muốn được chơi thể thao. Có lẽ, đơn giản vì khi đã cận kề lằn ranh sinh tử người ta thường hồi tưởng về những ký ức đẹp đẽ nhất.

Benjamin Franklin, một trong những người sáng lập ra nước Mỹ từng nói rằng “Phần lớn mọi người đã chết ở tuổi 25, có điều họ chỉ bị chôn khi 75 tuổi mà thôi”.

Nhưng mong rằng những người có trách nhiệm của ngành thể thao, đừng để những VĐV như Nụ, như Trang bị “đem đi chôn” ngay khi họ từ giã ánh hào quang của sàn đấu!

Theo Soha

Bàn ra tán vào (0)

Comment




  • Input symbols

Đưa Việt Nam đến vinh quang, giờ cô ấy hối hận về điều đó?(!)

“Tôi đã có một tuổi trẻ không nên có, phải không?", lời nói ấy từ Nguyễn Thị Nụ - một trong những cô gái vàng của điền kinh Việt Nam - thực sự là nỗi ám ảnh với người viết.



Nó ám ảnh bởi vì tuổi trẻ của Nụ có tồi tệ không? Không, ngược lại mới phải. Nụ đã có một tuổi trẻ mà bất kì ai cũng phải mơ ước. Cô gái sinh năm 1985 này từng được tung hô trên các phương tiện truyền thông.

Với vài chục huy chương giành được trong sự nghiệp, trong đó có cả tấm HCV ở đấu trường Sea Games, chắc chắn cô từng là niềm tự hào của gia đình, bạn bè, hàng xóm, địa phương và dĩ nhiên là cả những người thầy cũng như cơ quan chủ quản.

Nguyễn Thị Nụ khi còn thi đấu đỉnh cao.
“Cái quý nhất của con người ta là sự sống. Đời người chỉ sống có một lần. Phải sống sao cho khỏi xót xa, ân hận vì những năm tháng đã sống hoài, sống phí”, đấy là phương châm sống của Pavel trong bộ tiểu thuyết kinh điển "Thép đã tôi thế đấy".

Còn nhà thơ Xuân Diệu thì viết trong bài thơ “Giục giã”: “Thà một phút huy hoàng rồi chợt tắt. Còn hơn buồn le lói cả trăm năm”.

Tóm gọn lại, lý tưởng sống mà nhiều người ao ước chỉ đơn giản là có thể là được gì đó cho đời. Nụ đã làm được điều đó ngay thời tuổi trẻ của mình.

Ấy vậy mà tại sao cô lại hối hận, cay đắng vì quãng thời gian đẹp đẽ ấy? Chắc chắn chỉ có hiện tại vô cùng phũ phàng cùng một tương lai rất mịt mù mới có thể khiến người ta muốn chọn lại con đường đã đi, rũ bỏ những vinh quang, thành quả đã đạt được.

Chính vì thế mà những tâm sự từ tâm can của Nụ khiến người ta bị ám ảnh. Liệu rằng còn bao nhiêu vận động viên thể thao rơi vào tình cảnh bi đát như Nụ? Chia tay sàn đấu là sống một cuộc đời khốn cùng.

Không tiền bạc, không chồng con, công ăn việc làm bấp bênh. Chẳng gì cả, ngoài những vết đau về thể xác do những chấn thương dai dẳng hành hạ. Chắc chắn là không ít.

Đã có không ít phóng sự, bài báo nói về việc các nữ tuyển thủ bóng đá phải bươn trải bán bánh mì, bán nước mía…để kiếm sống qua ngày.

Nhưng như họ dù sao vẫn là may mắn. Bởi ít nhất họ vẫn có thể tự đi trên đôi chân của mình. Còn có những người như Nguyễn Thị Huệ thậm chí đã phải trải qua một thời gian dài ngồi xe lăn.

Cô gái sinh năm 1979 giành HCV vật toàn quốc hạng cân 55 kg năm 2003 và là niềm hi vọng vàng của vật Việt Nam tại Sea Games 22.

Huệ bị chấn thương cột sống khi tập luyện và rơi vào cảnh tàn phế, sau đó bị những người có trách nhiệm quên lãng suốt 10 năm trời (tính từ khi dính chân thương cho đến khi báo chí lên tiếng).

Nụ đang lo sợ rằng cô cũng sẽ rơi vào tình cảnh như người đàn chị, khi mà cái chân của cô sau 4 lần mổ vẫn đang có vấn đề và cần phải tiếp tục được chữa trị.

Thế nhưng, bi đát hơn còn có cô gái không những không thể đi trên đôi chân của mình, mà còn có nguy cơ mất đi cả sự sống.

Đấy là trường hợp của Nguyễn Huyền Trang, cô gái vàng của môn đá cầu Việt Nam, với thành tích giành 2 HCV tại SEA Games 22 và 2 HCV thế giới các năm 2005 và 2007.


Nguyễn Huyền Trang vật lộn với căn bệnh ung thư.
Trang đang phải vật lộn chống chọi với căn bệnh ung thư hiểm nghèo, trong sự thờ ơ của cơ quan chủ quản.

Giống như Nụ và nhiều VĐV khác, Trang không nhận được bất kì sự hỗ trợ nào từ phía đơn vị (kể cả là bảo hiểm y tế), ngoài một khoản lương bèo bọt chưa đến 2 triệu đồng/tháng.

Khi được hỏi có bao giờ nghĩ mình sẽ rơi vào hoàn cảnh như thế này không, Trang đã vô tư nói rằng: “Không anh ơi, được chơi cho thỏa đam mê là sướng rồi, nghĩ gì”.

Sự hồn nhiên ấy của Trang cũng ám ảnh chẳng khác nào sự chua chát của Nụ. Ngay cả trong hoàn cảnh thập tử nhất sinh Trang vẫn khát khao được cống hiến, cô tâm sự rằng mong muốn lớn nhất của cô là: “Chơi một trận đá cầu thật đã, có đông khán giả”.

Khác với sự tuyệt vọng của Nụ, Trang vẫn muốn được chơi thể thao. Có lẽ, đơn giản vì khi đã cận kề lằn ranh sinh tử người ta thường hồi tưởng về những ký ức đẹp đẽ nhất.

Benjamin Franklin, một trong những người sáng lập ra nước Mỹ từng nói rằng “Phần lớn mọi người đã chết ở tuổi 25, có điều họ chỉ bị chôn khi 75 tuổi mà thôi”.

Nhưng mong rằng những người có trách nhiệm của ngành thể thao, đừng để những VĐV như Nụ, như Trang bị “đem đi chôn” ngay khi họ từ giã ánh hào quang của sàn đấu!

Theo Soha

BÀN RA TÁN VÀO

Đề bài :"Tiếng Việt, yêu & ghét" - Lê Hữu ( Trần Văn Giang ghi lại )

'vô hình trung' là nghĩa gì vậy, sao cứ thích dùng, hình như có nghĩa là 'vô tình'

Xem Thêm

Đề bài :TIN CHIẾN SỰ MỚI NHẤT[ CẬP NHẬT NGÀY 20 -5 - 2022 ]

Suu cao,thue nang,nhu yeu pham tang gia.Kinh te eo seo...Vay ma dang Lua van lay tien cua dan tro giup linh tinh.Mo cua bien gioi.Ung ho toi ac truc tiep khi sua luat cho phep trom cuop o muc do <1.000 dollars thi vo toi....Neu vao thoi diem Trump,bon Lua da ho hoan nhu the nao ??? Nhung nguoi bau ban vi chut tu loi ,nghi gi ve dat nuoc ??? Phai chang day khong phai la dat nuoc minh ??? bat qua,lai tro ve que huong cu...Neu vay,ban la thang cho chet ! mien ban !

Xem Thêm

Đề bài :Tin Mới Nhất Về Chiến Sư Ucraina [ CẬP NHẬT NGÀY 14-5-2022 ]

Chung nao moi vet nho cua ho nha Dan da duoc tay xoa trang boc,thi Uk moi co hy vong...ngung chien.Cung vay,ngay nao ma cac cong ty ,co goc gac tu cac dang bac nu luu-anh hao cua khoi tu do va ong chief police va dang Lua thi moi giai xong phuong trinh tau cong !

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Hình cũ - Hà Thượng Thủ

Ngắm lại hình xưa chịu mấy ông Những Linh, Tùng, Duẫn với Mười, Đồng Mặt mày ai lại đi hồ hởi Phấn khởi khi Tàu cướp Biển Đông Phải chăng “quý” mặt đã thành mông Con mắt nay đà có nhưng không Nên mới chổng khu vào hải đảo Gia tài gấm vóc của tổ tông?

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm