Trang lá cải

Chuyện vui về lính Bắc vô Sài Gòn 30 - 4

“Cái chốt bằng cái lồn trâu ấy mà một ngày rồi các anh không ăn được à? Tôi ra lệnh nội đêm nay phải ăn cho hết cáo lồ. trâu đó , nghe rõ chưa !”.Anh Đình báo cáo” Nghe rõ ạ! Tuân lệnh!”.


[​IMG]

 Phải ăn hết cái l. trâu ấy !

 Đợt đánh cứ điểm Xuân Lộc, anh em “làm báo” chúng tôi được ở hầm chỉ huy của sư trưởng Nam Phong, cùng nhau ở một chỗ nên rất vui .Hầm chỉ huy do công binh đào rộng bằng căn nhà 20 mét vuông. Trong hầm bố trí điện đàm hiện đại. Sư trưởng ngồi với tấm bản đồ mặt trận trải trên chiếc bàn tre. Ông chỉ huy từng mũi tấn công. Ông cứ nói như nói với chúng tôi, không cần ống nghe, ở ngoài chiến hào các chính trị viên, tiểu đoàn trưởng vẫn nhận được lệnh. Họ báo cáo về, chúng tôi cũng nghe oang oang rất rõ.  Đêm đầu tiên đánh cứ điểm Xuân Lộc, bộ đội ta mấy lần ôm bộc phá vào mở cửa mở, những địch bắn rát quá, thương vong nhiều .Sư trưởng Nam Phong hét lên,chỉ huy hết mũi tiến công này đến mũi tiến công khác. Ông đang chỉ huy trận đánh mà nói năng rất tếu . Sư trưởng điện cho anh Đình chính trị viên D2( tiểu đoàn 2): “Cái chốt bằng cái lồn trâu ấy mà một ngày rồi các anh không ăn được à? Tôi ra lệnh nội đêm nay phải ăn cho hết cáo lồ. trâu đó , nghe rõ chưa !”.Anh Đình báo cáo” Nghe rõ ạ! Tuân lệnh!”. Câu ra lệnh làm  mọi người trong hầm chỉ huy ôm bụng cười, nhưng không ai dám cười to

 Việt Cộng mà cũng  ghiền thịt cầy, hay quá ba heng!

 Vô Sài Gòn, Ban chính trị chúng tôi ở số nhà 11, hẽm Cây Điệp, đường Nguyễn Đình Chiểu. Hôm trước  hành quân vào Sài Gòn, chúng tôi thấy trên đường có rất nhiều quán quảng cáo “ A, đây rồi ! Cầy tơ bảy món”, nên hôm sau  mấy anh dân Bắc Kỳ  thèm cầy tơ , bèn rủ nhau đi kiếm. Khoảng chín giờ đêm, sinh hoạt đơn vị xong, tôi và anh Lạc lẻn ra phố. Bây giờ là giờ thiết quân luật , nên khi nghe chúng tôi gõ cửa bảo :” Quân giải phóng đây”, thì chủ nhà  chủ nhà cửa ra, mặt mày xanh lét, vì sợ ! Nhưng nghe chúng tôi hỏi: “ Có thịt cầy và rượu bán không bố ? “, thì  ông tròn xoe mắt ngạc nhiên, rồi mỉn cười xởi lởi. Không hiểu sao mấy hôm chiến sự căng thẳng thế mà quán này vẫn có  thịt cầy và rượu . Ông chủ quán hỏi các chú cần món gì. Chúng tôi  kêu vài món thịt phay, thịt hong…  Ông gọi đứa con gái dậy, vào bếp thái chặt, rồi bưng ra, gói thịt và rượu cho bộ đội. Không biết giá bao nhiêu, nhưng lần đầu nên chúng tôi trả 500 đồng tiền ngụy, ông không lấy ( phụ cấp của chúng tôi mỗi người được 2000 đồng tiền ngụy một tháng. Hai ngàn đồng lúc đó có thể mua được gần tạ gạo ) .Anh Lạc liền rút tờ tiền Cụ Hồ  10 đồng của miền Bắc, mà anh mang giữ như một kỷ vật  suốt bảy năm vào chiến trường ra biếu ông! Tờ Cụ Hồ 10 đồng lúc đó có thể mua được một chiếc đồng hồ Orien “ba của sổ” ! Ông chủ quán cầm tờ tiền run run ấp vào ngực, rồi cám ơn rối rít. Chúng tôi ra khỏi cửa còn nghe vọng tiếng cô gái :”Việt Cộng mà cũng  ghiền thịt cầy, hay quá ba heng !”.

 Anh Khôi ơi, kim cương , kim cương

 Bộ đội giải phóng đa phần là thanh niên học cấp 2 cấp 3 làng quê miền Bắc Họ lớn lên ở nông thôn, vào chiến trường lại ở rừng núi , nên vào  Sài Gòn  anh em rất bỡ ngỡ. Có chuyện vui mà mỗi lần nhớ lại tôi lại cười một mình. Cậu y tá tên  Thành, người Thái Bình ở trung đoàn bộ được điều đi giúp tôi là “nhà báo” ở Ban chính trị đi nhận giấy in về in bản tin. Chúng tôi gọi một chiếc xe lam. Hồi đó , đang quân quản, nên bộ đội gọi xe nào xe đó vui vẻ phục vụ, sau đó chủ xe được cấp một giấy chứng nhận:” Đã phục vụ quân giải phóng” việc này việc kia, trong thời gian…  do sư trưởng Nam Phong ký, chẳng phải trả tiền nong gì cả . Khi ra đường thấy chiếc xích lô máy chở nước đá cây  lóng lánh bảy sắc cầu vồng trong nắng Sài Gòn, đứng ngồi trên xe lam, Thành níu vai tôi la toáng lên “: Anh Khôi ơi ! Kim cương! Kim cương nhiều chưa kìa!”. Tôi nín cười mắng cậu ta :” Đồ ngốc, đó là nước đá, họ làm lạnh đông nước thành đá !”.Nhưng khi hiểu ra, chính cậu ta lại là người sáng kiến lấy giấy báo để ủ để nước đá lâu tan.

     Thua rồi còn ngoan cố!

 Ngày 30/4/1975, dọc các con đường từ Biên Hòa vô Sài Gòn hay từ Thủ Dầu Một về Sài Gòn, lính Sài Gòn chạy từng tốp hoảng loạn, họ cởi bỏ súng đạn, quân trang, quân dụng vất ngổn ngang dọc đường như rác. Cả những chiếc xe máy Nhật Honda dam, Honda68. Có chiếc xe vứt bên đường máy đang nổ.Nắng tháng Tư chói chang.

Một đơn vị lính giải phóng hành quân bộ dọc đại lộ Biên Hòa. Một người lính thấy chiếc xe máy Honda dam sơn còn mới, liền cưỡi lên đạp máy chơi. Đạp hoài , đạp hoài xe không nổ. Vì anh bộ đội không có chìa khóa để mở. Anh bộ đội liên xô chiếc xe sang bên đường, rồi lia một loạt AK vào chiếc xe máy, chửi :

Đ. mẹ mày! Thua rồi còn ngoan cố !

 Gió mùa đông-bắc rồi bây ơi!

 Tối 30-4, chúng tôi hành quân vào ngủ ở một chung cư bốn tầng trên đường Nguyễn Đình Chiểu, Quận 1. Chung cư này lính Mỹ ở, họ đã di tản hết. Quần áo rách, giáy má, cặp tài liệu tung tóe khắp nơi. Nhiều nhất là các tạp chí Play Boy in đầy ảnh con gái  hở hang đầy ngập các phòng.

Không có giường, lại không có chỗ mắc võng, anh em chúng tôi bấm đèn pin vơ giấy má vun lại rồi trải võng lên trên, nằm ngủ.Điện đóm bị hư nên tối om.  Sài Gòn  đang mùa khô, trời nóng lắm. Ngủ được một giấc, thức dậy tôi bấm đèn pin thấy cái máy điều hòa nhiệt độ ngay cạnh. Tôi đã từng đi thực tập ở Khách sạn Phú Gia, Hà Nội thời sinh viên, lại biết tí chút tiếng Anh, nên tôi bật lên, đặt chế độ “lạnh nặng”, rồi trùm chăn ngủ. Tôi đang ngủ thì bỗng có đứa kêu lên:” Gió mùa đông-bắc, lạnh quá bây ơi!”. Thế là cả đơn vị đều thức dậy, lấy võng trùm ngang người, ngồi cho đỡ lạnh. Tôi  trở người, nhẹ nhàng tắt cái điều hòa, rồi nằm tiếp. Một lúc sau. Mấy đứa kêu lên :” Hết  rét rồi. Gió mùa gì mà nhanh hết vậy ?”

 Bệ cầu nuôi cá lóc

 Anh Diên người Tày , quê Lạng Sơn là anh nuôi đơn vị tôi . Ngay buổi sáng 1.5 .1975  đi chợ mua chục con cá lóc . Anh về đếm mãi vẫn cứ 12 con, bèn lật đật ra chợ tìm cho được bà bán cá trả lại hai con vì “ tội người ta”, “ buôn bán kiểu này thì lời cái gì”. Khi anh tìm được bà bán cá , bà cười toáng lên:” Chú giải phóng ơi, “một chục” ở đây là 12 chứ không phải mười nghen !”. Anh về kho nấu bữa tối , còn hai  con cá để lại ngày mai , anh cho vào chỗ bệ cầu vì thấy ở đó có nước ! Sáng mai anh đi bắt cá để nấu cháo thì cá không còn nữa. Anh đi báo cáo thủ trưởng, tưởng có người làm mồi nhậu ban đêm. Đến nơi ai cũng ôm bụng  cười vì cá thì mất , mà cầu thì tắc , phải nhờ ông thợ hàng xóm sang thông hộ.

Ngô Minh

(Blog Ngô Minh)

Bàn ra tán vào (0)

Comment




  • Input symbols

Chuyện vui về lính Bắc vô Sài Gòn 30 - 4

“Cái chốt bằng cái lồn trâu ấy mà một ngày rồi các anh không ăn được à? Tôi ra lệnh nội đêm nay phải ăn cho hết cáo lồ. trâu đó , nghe rõ chưa !”.Anh Đình báo cáo” Nghe rõ ạ! Tuân lệnh!”.


[​IMG]

 Phải ăn hết cái l. trâu ấy !

 Đợt đánh cứ điểm Xuân Lộc, anh em “làm báo” chúng tôi được ở hầm chỉ huy của sư trưởng Nam Phong, cùng nhau ở một chỗ nên rất vui .Hầm chỉ huy do công binh đào rộng bằng căn nhà 20 mét vuông. Trong hầm bố trí điện đàm hiện đại. Sư trưởng ngồi với tấm bản đồ mặt trận trải trên chiếc bàn tre. Ông chỉ huy từng mũi tấn công. Ông cứ nói như nói với chúng tôi, không cần ống nghe, ở ngoài chiến hào các chính trị viên, tiểu đoàn trưởng vẫn nhận được lệnh. Họ báo cáo về, chúng tôi cũng nghe oang oang rất rõ.  Đêm đầu tiên đánh cứ điểm Xuân Lộc, bộ đội ta mấy lần ôm bộc phá vào mở cửa mở, những địch bắn rát quá, thương vong nhiều .Sư trưởng Nam Phong hét lên,chỉ huy hết mũi tiến công này đến mũi tiến công khác. Ông đang chỉ huy trận đánh mà nói năng rất tếu . Sư trưởng điện cho anh Đình chính trị viên D2( tiểu đoàn 2): “Cái chốt bằng cái lồn trâu ấy mà một ngày rồi các anh không ăn được à? Tôi ra lệnh nội đêm nay phải ăn cho hết cáo lồ. trâu đó , nghe rõ chưa !”.Anh Đình báo cáo” Nghe rõ ạ! Tuân lệnh!”. Câu ra lệnh làm  mọi người trong hầm chỉ huy ôm bụng cười, nhưng không ai dám cười to

 Việt Cộng mà cũng  ghiền thịt cầy, hay quá ba heng!

 Vô Sài Gòn, Ban chính trị chúng tôi ở số nhà 11, hẽm Cây Điệp, đường Nguyễn Đình Chiểu. Hôm trước  hành quân vào Sài Gòn, chúng tôi thấy trên đường có rất nhiều quán quảng cáo “ A, đây rồi ! Cầy tơ bảy món”, nên hôm sau  mấy anh dân Bắc Kỳ  thèm cầy tơ , bèn rủ nhau đi kiếm. Khoảng chín giờ đêm, sinh hoạt đơn vị xong, tôi và anh Lạc lẻn ra phố. Bây giờ là giờ thiết quân luật , nên khi nghe chúng tôi gõ cửa bảo :” Quân giải phóng đây”, thì chủ nhà  chủ nhà cửa ra, mặt mày xanh lét, vì sợ ! Nhưng nghe chúng tôi hỏi: “ Có thịt cầy và rượu bán không bố ? “, thì  ông tròn xoe mắt ngạc nhiên, rồi mỉn cười xởi lởi. Không hiểu sao mấy hôm chiến sự căng thẳng thế mà quán này vẫn có  thịt cầy và rượu . Ông chủ quán hỏi các chú cần món gì. Chúng tôi  kêu vài món thịt phay, thịt hong…  Ông gọi đứa con gái dậy, vào bếp thái chặt, rồi bưng ra, gói thịt và rượu cho bộ đội. Không biết giá bao nhiêu, nhưng lần đầu nên chúng tôi trả 500 đồng tiền ngụy, ông không lấy ( phụ cấp của chúng tôi mỗi người được 2000 đồng tiền ngụy một tháng. Hai ngàn đồng lúc đó có thể mua được gần tạ gạo ) .Anh Lạc liền rút tờ tiền Cụ Hồ  10 đồng của miền Bắc, mà anh mang giữ như một kỷ vật  suốt bảy năm vào chiến trường ra biếu ông! Tờ Cụ Hồ 10 đồng lúc đó có thể mua được một chiếc đồng hồ Orien “ba của sổ” ! Ông chủ quán cầm tờ tiền run run ấp vào ngực, rồi cám ơn rối rít. Chúng tôi ra khỏi cửa còn nghe vọng tiếng cô gái :”Việt Cộng mà cũng  ghiền thịt cầy, hay quá ba heng !”.

 Anh Khôi ơi, kim cương , kim cương

 Bộ đội giải phóng đa phần là thanh niên học cấp 2 cấp 3 làng quê miền Bắc Họ lớn lên ở nông thôn, vào chiến trường lại ở rừng núi , nên vào  Sài Gòn  anh em rất bỡ ngỡ. Có chuyện vui mà mỗi lần nhớ lại tôi lại cười một mình. Cậu y tá tên  Thành, người Thái Bình ở trung đoàn bộ được điều đi giúp tôi là “nhà báo” ở Ban chính trị đi nhận giấy in về in bản tin. Chúng tôi gọi một chiếc xe lam. Hồi đó , đang quân quản, nên bộ đội gọi xe nào xe đó vui vẻ phục vụ, sau đó chủ xe được cấp một giấy chứng nhận:” Đã phục vụ quân giải phóng” việc này việc kia, trong thời gian…  do sư trưởng Nam Phong ký, chẳng phải trả tiền nong gì cả . Khi ra đường thấy chiếc xích lô máy chở nước đá cây  lóng lánh bảy sắc cầu vồng trong nắng Sài Gòn, đứng ngồi trên xe lam, Thành níu vai tôi la toáng lên “: Anh Khôi ơi ! Kim cương! Kim cương nhiều chưa kìa!”. Tôi nín cười mắng cậu ta :” Đồ ngốc, đó là nước đá, họ làm lạnh đông nước thành đá !”.Nhưng khi hiểu ra, chính cậu ta lại là người sáng kiến lấy giấy báo để ủ để nước đá lâu tan.

     Thua rồi còn ngoan cố!

 Ngày 30/4/1975, dọc các con đường từ Biên Hòa vô Sài Gòn hay từ Thủ Dầu Một về Sài Gòn, lính Sài Gòn chạy từng tốp hoảng loạn, họ cởi bỏ súng đạn, quân trang, quân dụng vất ngổn ngang dọc đường như rác. Cả những chiếc xe máy Nhật Honda dam, Honda68. Có chiếc xe vứt bên đường máy đang nổ.Nắng tháng Tư chói chang.

Một đơn vị lính giải phóng hành quân bộ dọc đại lộ Biên Hòa. Một người lính thấy chiếc xe máy Honda dam sơn còn mới, liền cưỡi lên đạp máy chơi. Đạp hoài , đạp hoài xe không nổ. Vì anh bộ đội không có chìa khóa để mở. Anh bộ đội liên xô chiếc xe sang bên đường, rồi lia một loạt AK vào chiếc xe máy, chửi :

Đ. mẹ mày! Thua rồi còn ngoan cố !

 Gió mùa đông-bắc rồi bây ơi!

 Tối 30-4, chúng tôi hành quân vào ngủ ở một chung cư bốn tầng trên đường Nguyễn Đình Chiểu, Quận 1. Chung cư này lính Mỹ ở, họ đã di tản hết. Quần áo rách, giáy má, cặp tài liệu tung tóe khắp nơi. Nhiều nhất là các tạp chí Play Boy in đầy ảnh con gái  hở hang đầy ngập các phòng.

Không có giường, lại không có chỗ mắc võng, anh em chúng tôi bấm đèn pin vơ giấy má vun lại rồi trải võng lên trên, nằm ngủ.Điện đóm bị hư nên tối om.  Sài Gòn  đang mùa khô, trời nóng lắm. Ngủ được một giấc, thức dậy tôi bấm đèn pin thấy cái máy điều hòa nhiệt độ ngay cạnh. Tôi đã từng đi thực tập ở Khách sạn Phú Gia, Hà Nội thời sinh viên, lại biết tí chút tiếng Anh, nên tôi bật lên, đặt chế độ “lạnh nặng”, rồi trùm chăn ngủ. Tôi đang ngủ thì bỗng có đứa kêu lên:” Gió mùa đông-bắc, lạnh quá bây ơi!”. Thế là cả đơn vị đều thức dậy, lấy võng trùm ngang người, ngồi cho đỡ lạnh. Tôi  trở người, nhẹ nhàng tắt cái điều hòa, rồi nằm tiếp. Một lúc sau. Mấy đứa kêu lên :” Hết  rét rồi. Gió mùa gì mà nhanh hết vậy ?”

 Bệ cầu nuôi cá lóc

 Anh Diên người Tày , quê Lạng Sơn là anh nuôi đơn vị tôi . Ngay buổi sáng 1.5 .1975  đi chợ mua chục con cá lóc . Anh về đếm mãi vẫn cứ 12 con, bèn lật đật ra chợ tìm cho được bà bán cá trả lại hai con vì “ tội người ta”, “ buôn bán kiểu này thì lời cái gì”. Khi anh tìm được bà bán cá , bà cười toáng lên:” Chú giải phóng ơi, “một chục” ở đây là 12 chứ không phải mười nghen !”. Anh về kho nấu bữa tối , còn hai  con cá để lại ngày mai , anh cho vào chỗ bệ cầu vì thấy ở đó có nước ! Sáng mai anh đi bắt cá để nấu cháo thì cá không còn nữa. Anh đi báo cáo thủ trưởng, tưởng có người làm mồi nhậu ban đêm. Đến nơi ai cũng ôm bụng  cười vì cá thì mất , mà cầu thì tắc , phải nhờ ông thợ hàng xóm sang thông hộ.

Ngô Minh

(Blog Ngô Minh)

BÀN RA TÁN VÀO

Đề bài :"Tiếng Việt, yêu & ghét" - Lê Hữu ( Trần Văn Giang ghi lại )

'vô hình trung' là nghĩa gì vậy, sao cứ thích dùng, hình như có nghĩa là 'vô tình'

Xem Thêm

Đề bài :TIN CHIẾN SỰ MỚI NHẤT[ CẬP NHẬT NGÀY 20 -5 - 2022 ]

Suu cao,thue nang,nhu yeu pham tang gia.Kinh te eo seo...Vay ma dang Lua van lay tien cua dan tro giup linh tinh.Mo cua bien gioi.Ung ho toi ac truc tiep khi sua luat cho phep trom cuop o muc do <1.000 dollars thi vo toi....Neu vao thoi diem Trump,bon Lua da ho hoan nhu the nao ??? Nhung nguoi bau ban vi chut tu loi ,nghi gi ve dat nuoc ??? Phai chang day khong phai la dat nuoc minh ??? bat qua,lai tro ve que huong cu...Neu vay,ban la thang cho chet ! mien ban !

Xem Thêm

Đề bài :Tin Mới Nhất Về Chiến Sư Ucraina [ CẬP NHẬT NGÀY 14-5-2022 ]

Chung nao moi vet nho cua ho nha Dan da duoc tay xoa trang boc,thi Uk moi co hy vong...ngung chien.Cung vay,ngay nao ma cac cong ty ,co goc gac tu cac dang bac nu luu-anh hao cua khoi tu do va ong chief police va dang Lua thi moi giai xong phuong trinh tau cong !

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Hình cũ - Hà Thượng Thủ

Ngắm lại hình xưa chịu mấy ông Những Linh, Tùng, Duẫn với Mười, Đồng Mặt mày ai lại đi hồ hởi Phấn khởi khi Tàu cướp Biển Đông Phải chăng “quý” mặt đã thành mông Con mắt nay đà có nhưng không Nên mới chổng khu vào hải đảo Gia tài gấm vóc của tổ tông?

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm