Mỗi Ngày Một Chuyện

CHUYỆN NGÀY TÌNH NHÂN - CAO MỴ NHÂN

(HNPD)...Từ đó suy ra, chúng tôi không thể sống chung dưới một mái nhà, nếu gọi là thân tình...


CHUYỆN NGÀY TÌNH NHÂN   -   CAO MỴ NHÂN 

Mới đó mà đã 1/4 thế kỷ, tôi tính theo tổng số thời gian, 25 năm, không tính theo số thứ tự của lịch sách . 

Tức là tôi muốn kể lại chuyện tình của người bạn thân, ông ta  nhận lãnh một phần thưởng vô cớ từ trên trời rớt xuống vào năm thứ tư , thập niên cuối của thế kỷ vừa qua . 

Khi đó ông ta mới 55 tuổi. Lứa tuổi đẹp nhất của nam nhi, chưa già lắm, và tất nhiên không còn trẻ trai như thanh niên qua mốc 21 bình thường trong thiên hạ . 

Người bạn này tôi quen từ quá lâu đời, khi tất cả thi nhau viết lách thời Văn Nghệ Học Sinh xa xưa, ông với tôi cùng ưa làm thơ . 

Chúng tôi thân thiết nhau trong cái nghĩa thanh mai trúc mã, không thể đậm đà hơn, vì cả hai đều có những suy nghĩ riêng, quan niệm sống riêng, và quan trọng nhất là tâm tư tình cảm khác nhau một trời, một vực . 

Từ đó suy ra, chúng tôi không thể sống chung dưới một mái nhà, nếu gọi là thân tình . 

 

Khi tôi từ VN qua Mỹ theo diện HO, ông ta đang ở với bà vợ thứ hai rưỡi, nghe nói bạn tình của ông bạn tôi bấy giờ đang là chủ một cái shop gì đó, có nhà toạ lạc tại bờ biển X. , sát bên thủ đô tị nạn Bolsa. 

Cũng phải nói sơ về tính nết bạn tôi, tất nhiên thì bản chất lang bạt kỳ hồ, ông ta không thể dừng chân lâu ở chính 2 ngôi nhà đã nên cơ phận soái hạm cuộc đời . 

Một đàn con suýt soát chục đứa của 2 đại bản doanh nêu trên, ông ta vẫn chủ trương " thân đâu là nhà, thích đâu là vợ"nên nếu phải chứng minh lòng chung thuỷ của bậc làm chồng, làm cha, thì tạm nhìn vào hiện tượng thôi. 

Buổi tái ngộ ở quê người, tôi hỏi bạn tôi: 

" Ông khoẻ mạnh, yên ổn và thoải mái chứ ? " 

Ông thở hắt ra sau cử chỉ ném cái đầu thuốc lá không thơm mấy cuối cùng : 

" Hỏi tôi làm gì chuyện ấy, không thấy tôi đang tồn tại ở xứ người à? " 

Chúng tôi một dạo phải chung việc làm, tôi nhớ lại quá khứ trước 30-4-1975 ở Saigon, tôi không biết bấy giờ ông vui hay buồn nữa . 

Tôi ở ngoài Trung, nên cũng chẳng theo dõi ông làm gì với cái tuổi còn rất đẹp mà không xây dựng cuộc đời cho chững chạc hơn . 

Một lần từ Đà Nẵng vô Saigon công tác, phu nhân nhà văn

Y nhắn tôi là bạn thân đó muốn gặp để thăm. Chị Y kể thêm chút chuyện vặt. Tôi theo chị Y tới thiếu thất của ông bạn thân đương nêu thăm . 

Buổi đó gặp ông đang xum vầy với gia đình đệ nhị, cũng có vẻ thơ mộng lắm. 

Tôi chúc mừng hạnh phúc ông bà bạn tôi, còn chưa biết đó là bản doanh 1 hay 2 . Tôi cũng chẳng quan tâm lắm, vì con đường riêng rẽ của chúng tôi đã cách xa trung tâm thủa niên thiếu cũng một trời một vực như trong đoạn mở đầu . 

Tôi phải bươn chải ở xứ người, làm đủ việc " lao động " để tồn tại như ông nói, và trực tiếp lo cho bầy con 4 đứa : một nửa ở Mỹ, một nửa còn kẹt ở VN. 

Mùa Xuân đầu tiên tha hương, tôi chỉ ngơ ngác ngắm quý vị 

" đồng hương " ta suýt xoa mang cái cành mai vàng Mỹ, cánh nhỏ lăn tăn như lá me, về chưng trong phòng khách làm Tết . 

Có việc gặp ông, tôi nghe ông nói khái quát là : 

" Bên Mỹ  không có Tết VN đâu, chẳng có gì lạ hơn tình nghĩa đồng hương, thế là tốt rồi..."

Vài tuần sau, tôi nhận được hộp quà từ Bưu điện chuyển tới .

Chiếc hộp nhỏ, bọc giấy mầu xanh, nền giấy  in những cánh hoa, và những trái tim nhỏ xíu mầu hồng và tím hoa cà lợt...

Tên ông nơi cái nhãn, TO: cho tôi. 

Tôi ngạc nhiên vì ngày nào mà chả thấy ông trên dọc phố Bolsa ấy chứ .

Năm đó chưa phổ biến điện thoại cầm tay, tôi phải về nhà để phone, hỏi " cho ra lẽ " tại sao ông bày đặt tặng quà cho tôi vào những ngày rất thường, chẳng đúng lễ tết, hay kỷ niệm gì cả . 

Ông trả lời : " Để quen với không khí văn hoá Mỹ chứ  ...

Mọi người đang trao quà cho nhau ngày lễ Tình Nhân này . Ở đây người ta đang kỷ niệm Valentine đầy đường kìa ..." 

Tôi có thấy ai đầy đường như ông ấy nói đâu...Lại  còn  Valentine là cái gì, rồi thì Tình Nhân  là sao đây ? 

Ngày quá xa xưa, các cụ ta ở ngoài bắc còn kỵ 2 tiếng : " Tình Nhân ", nghe như một trời tội lỗi bao phủ những thanh niên nam nữ, cả những đôi bạn trung niên lỡ giá, vô phúc thương mến nhau cũng tắc trách rồi . 

Không có ai đứng cạnh tôi trong nhà, mà tôi cũng cảm thấy ngượng ngùng . 

Nhưng tôi đang sắp sửa bước vô ngưỡng cửa cao niên, nên đối với " khách quan " , tôi vẫn  có thể bắt lỗi . 

" Này ông à, ông cho tôi quà đó làm chi vậy ? Không đúng thể thức xã giao xưa nay giữa ông với tôi đâu nha ..." 

Ông bạn tôi cười nức lên : " Tôi để trong hộp đó lá thư ngắn hỏi ý bạn, tôi có nên tặng người phụ nữ tôi đang quen cũng gọi là thân, món quà đó " . 

Tôi muốn tặng cho ông bạn tôi một tiếng lóng bất lịch sự, nhưng đã lỡ làm việc xã hội quá tải rồi, tôi nhẹ nhàng trả lời : 

" Ông X. Tôi mong ông tới nhận hộp quà này, về tặng cho vị phụ nữ ông vừa nói với tôi ." 

Món quà đó đã về tay bạn tình đúng nghĩa của ông bạn tôi, và sự việc tặng quà cho bạn thương yêu, thân thiết mà một phần dân tộc ta tha hương bên trời Âu Mỹ này, đã thực sự thân quen cách nhìn, đã thấy thản nhiên, hồn nhiên chi lạ . 

Không ai trong chúng ta cảm thấy lạ lùng, e ngại cả trong vai người cho lẫn kẻ  được nhận quà cáp ngày Valentine,  có người còn bẽn lẽn khi nghe 2 chữ Tình Nhân trong sáng , vô tình, vô hại nữa. 

Phần thêm câu chuyện kể: Từ đó ông bạn tôi còn được hưởng món quà quý giá như tôi nêu ở đoạn kể đầu bài viết, là người bạn đời thứ 3,5 của ông thấm thoắt đã có thể cùng ông mở tiệc mừng lễ bạc, mùa xuân tình nghĩa thứ 25 năm nay, vào dịp Valentine này, do chuyện đã nhận hộp quà tôi trao lại. 

              CAO MỴ NHÂN (HNPD)

Bàn ra tán vào (0)

Comment




  • Input symbols

CHUYỆN NGÀY TÌNH NHÂN - CAO MỴ NHÂN

(HNPD)...Từ đó suy ra, chúng tôi không thể sống chung dưới một mái nhà, nếu gọi là thân tình...


CHUYỆN NGÀY TÌNH NHÂN   -   CAO MỴ NHÂN 

Mới đó mà đã 1/4 thế kỷ, tôi tính theo tổng số thời gian, 25 năm, không tính theo số thứ tự của lịch sách . 

Tức là tôi muốn kể lại chuyện tình của người bạn thân, ông ta  nhận lãnh một phần thưởng vô cớ từ trên trời rớt xuống vào năm thứ tư , thập niên cuối của thế kỷ vừa qua . 

Khi đó ông ta mới 55 tuổi. Lứa tuổi đẹp nhất của nam nhi, chưa già lắm, và tất nhiên không còn trẻ trai như thanh niên qua mốc 21 bình thường trong thiên hạ . 

Người bạn này tôi quen từ quá lâu đời, khi tất cả thi nhau viết lách thời Văn Nghệ Học Sinh xa xưa, ông với tôi cùng ưa làm thơ . 

Chúng tôi thân thiết nhau trong cái nghĩa thanh mai trúc mã, không thể đậm đà hơn, vì cả hai đều có những suy nghĩ riêng, quan niệm sống riêng, và quan trọng nhất là tâm tư tình cảm khác nhau một trời, một vực . 

Từ đó suy ra, chúng tôi không thể sống chung dưới một mái nhà, nếu gọi là thân tình . 

 

Khi tôi từ VN qua Mỹ theo diện HO, ông ta đang ở với bà vợ thứ hai rưỡi, nghe nói bạn tình của ông bạn tôi bấy giờ đang là chủ một cái shop gì đó, có nhà toạ lạc tại bờ biển X. , sát bên thủ đô tị nạn Bolsa. 

Cũng phải nói sơ về tính nết bạn tôi, tất nhiên thì bản chất lang bạt kỳ hồ, ông ta không thể dừng chân lâu ở chính 2 ngôi nhà đã nên cơ phận soái hạm cuộc đời . 

Một đàn con suýt soát chục đứa của 2 đại bản doanh nêu trên, ông ta vẫn chủ trương " thân đâu là nhà, thích đâu là vợ"nên nếu phải chứng minh lòng chung thuỷ của bậc làm chồng, làm cha, thì tạm nhìn vào hiện tượng thôi. 

Buổi tái ngộ ở quê người, tôi hỏi bạn tôi: 

" Ông khoẻ mạnh, yên ổn và thoải mái chứ ? " 

Ông thở hắt ra sau cử chỉ ném cái đầu thuốc lá không thơm mấy cuối cùng : 

" Hỏi tôi làm gì chuyện ấy, không thấy tôi đang tồn tại ở xứ người à? " 

Chúng tôi một dạo phải chung việc làm, tôi nhớ lại quá khứ trước 30-4-1975 ở Saigon, tôi không biết bấy giờ ông vui hay buồn nữa . 

Tôi ở ngoài Trung, nên cũng chẳng theo dõi ông làm gì với cái tuổi còn rất đẹp mà không xây dựng cuộc đời cho chững chạc hơn . 

Một lần từ Đà Nẵng vô Saigon công tác, phu nhân nhà văn

Y nhắn tôi là bạn thân đó muốn gặp để thăm. Chị Y kể thêm chút chuyện vặt. Tôi theo chị Y tới thiếu thất của ông bạn thân đương nêu thăm . 

Buổi đó gặp ông đang xum vầy với gia đình đệ nhị, cũng có vẻ thơ mộng lắm. 

Tôi chúc mừng hạnh phúc ông bà bạn tôi, còn chưa biết đó là bản doanh 1 hay 2 . Tôi cũng chẳng quan tâm lắm, vì con đường riêng rẽ của chúng tôi đã cách xa trung tâm thủa niên thiếu cũng một trời một vực như trong đoạn mở đầu . 

Tôi phải bươn chải ở xứ người, làm đủ việc " lao động " để tồn tại như ông nói, và trực tiếp lo cho bầy con 4 đứa : một nửa ở Mỹ, một nửa còn kẹt ở VN. 

Mùa Xuân đầu tiên tha hương, tôi chỉ ngơ ngác ngắm quý vị 

" đồng hương " ta suýt xoa mang cái cành mai vàng Mỹ, cánh nhỏ lăn tăn như lá me, về chưng trong phòng khách làm Tết . 

Có việc gặp ông, tôi nghe ông nói khái quát là : 

" Bên Mỹ  không có Tết VN đâu, chẳng có gì lạ hơn tình nghĩa đồng hương, thế là tốt rồi..."

Vài tuần sau, tôi nhận được hộp quà từ Bưu điện chuyển tới .

Chiếc hộp nhỏ, bọc giấy mầu xanh, nền giấy  in những cánh hoa, và những trái tim nhỏ xíu mầu hồng và tím hoa cà lợt...

Tên ông nơi cái nhãn, TO: cho tôi. 

Tôi ngạc nhiên vì ngày nào mà chả thấy ông trên dọc phố Bolsa ấy chứ .

Năm đó chưa phổ biến điện thoại cầm tay, tôi phải về nhà để phone, hỏi " cho ra lẽ " tại sao ông bày đặt tặng quà cho tôi vào những ngày rất thường, chẳng đúng lễ tết, hay kỷ niệm gì cả . 

Ông trả lời : " Để quen với không khí văn hoá Mỹ chứ  ...

Mọi người đang trao quà cho nhau ngày lễ Tình Nhân này . Ở đây người ta đang kỷ niệm Valentine đầy đường kìa ..." 

Tôi có thấy ai đầy đường như ông ấy nói đâu...Lại  còn  Valentine là cái gì, rồi thì Tình Nhân  là sao đây ? 

Ngày quá xa xưa, các cụ ta ở ngoài bắc còn kỵ 2 tiếng : " Tình Nhân ", nghe như một trời tội lỗi bao phủ những thanh niên nam nữ, cả những đôi bạn trung niên lỡ giá, vô phúc thương mến nhau cũng tắc trách rồi . 

Không có ai đứng cạnh tôi trong nhà, mà tôi cũng cảm thấy ngượng ngùng . 

Nhưng tôi đang sắp sửa bước vô ngưỡng cửa cao niên, nên đối với " khách quan " , tôi vẫn  có thể bắt lỗi . 

" Này ông à, ông cho tôi quà đó làm chi vậy ? Không đúng thể thức xã giao xưa nay giữa ông với tôi đâu nha ..." 

Ông bạn tôi cười nức lên : " Tôi để trong hộp đó lá thư ngắn hỏi ý bạn, tôi có nên tặng người phụ nữ tôi đang quen cũng gọi là thân, món quà đó " . 

Tôi muốn tặng cho ông bạn tôi một tiếng lóng bất lịch sự, nhưng đã lỡ làm việc xã hội quá tải rồi, tôi nhẹ nhàng trả lời : 

" Ông X. Tôi mong ông tới nhận hộp quà này, về tặng cho vị phụ nữ ông vừa nói với tôi ." 

Món quà đó đã về tay bạn tình đúng nghĩa của ông bạn tôi, và sự việc tặng quà cho bạn thương yêu, thân thiết mà một phần dân tộc ta tha hương bên trời Âu Mỹ này, đã thực sự thân quen cách nhìn, đã thấy thản nhiên, hồn nhiên chi lạ . 

Không ai trong chúng ta cảm thấy lạ lùng, e ngại cả trong vai người cho lẫn kẻ  được nhận quà cáp ngày Valentine,  có người còn bẽn lẽn khi nghe 2 chữ Tình Nhân trong sáng , vô tình, vô hại nữa. 

Phần thêm câu chuyện kể: Từ đó ông bạn tôi còn được hưởng món quà quý giá như tôi nêu ở đoạn kể đầu bài viết, là người bạn đời thứ 3,5 của ông thấm thoắt đã có thể cùng ông mở tiệc mừng lễ bạc, mùa xuân tình nghĩa thứ 25 năm nay, vào dịp Valentine này, do chuyện đã nhận hộp quà tôi trao lại. 

              CAO MỴ NHÂN (HNPD)

BÀN RA TÁN VÀO

Đề bài :"Tiếng Việt, yêu & ghét" - Lê Hữu ( Trần Văn Giang ghi lại )

'vô hình trung' là nghĩa gì vậy, sao cứ thích dùng, hình như có nghĩa là 'vô tình'

Xem Thêm

Đề bài :TIN CHIẾN SỰ MỚI NHẤT[ CẬP NHẬT NGÀY 20 -5 - 2022 ]

Suu cao,thue nang,nhu yeu pham tang gia.Kinh te eo seo...Vay ma dang Lua van lay tien cua dan tro giup linh tinh.Mo cua bien gioi.Ung ho toi ac truc tiep khi sua luat cho phep trom cuop o muc do <1.000 dollars thi vo toi....Neu vao thoi diem Trump,bon Lua da ho hoan nhu the nao ??? Nhung nguoi bau ban vi chut tu loi ,nghi gi ve dat nuoc ??? Phai chang day khong phai la dat nuoc minh ??? bat qua,lai tro ve que huong cu...Neu vay,ban la thang cho chet ! mien ban !

Xem Thêm

Đề bài :Tin Mới Nhất Về Chiến Sư Ucraina [ CẬP NHẬT NGÀY 14-5-2022 ]

Chung nao moi vet nho cua ho nha Dan da duoc tay xoa trang boc,thi Uk moi co hy vong...ngung chien.Cung vay,ngay nao ma cac cong ty ,co goc gac tu cac dang bac nu luu-anh hao cua khoi tu do va ong chief police va dang Lua thi moi giai xong phuong trinh tau cong !

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Hình cũ - Hà Thượng Thủ

Ngắm lại hình xưa chịu mấy ông Những Linh, Tùng, Duẫn với Mười, Đồng Mặt mày ai lại đi hồ hởi Phấn khởi khi Tàu cướp Biển Đông Phải chăng “quý” mặt đã thành mông Con mắt nay đà có nhưng không Nên mới chổng khu vào hải đảo Gia tài gấm vóc của tổ tông?

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm