Mỗi Ngày Một Chuyện

BỘ NHỚ CỦA CHỊ - CAO MỴ NHÂN

(HNPD) Tôi không dám kể ra những gì tôi thấy trước mắt hôm đó, một bà chị trong hội thơ Quỳnh Dao sang trọng, tiếng tăm, đầy phẩm chất từ hơn nửa thế kỷ nay,...


BỘ NHỚ CỦA CHỊ   -    CAO MỴ NHÂN

Cứ tưởng rằng tiềm thức chỉ làm việc trong lúc ngủ, nào ngờ nó xẩy ra ngay cả lúc người ta đang sáng suốt, thực tế nó khiến ta nhớ ra ngay, hay cũng tìm tòi một lúc mới nhận biết sự kiện trước mặt.
Cách đây 11 năm, tôi trở lại Saigon tìm cho được căn nhà bé nhỏ ở bên kia cầu Thị Nghề phía quận Bình thạnh, nơi nữ sĩ Đinh thị Thục Oanh, phu nhân cố thi sĩ Vũ Hoàng Chương đang trú ngụ cùng với con trai duy nhất của chị là cháu Vũ Hoàng Tuân. 
Vô tới nhà chị tôi mới biết là chị đang đau căn bệnh trầm kha nhất của người phụ nữ đã lớn tuổi.
Tôi không dám kể ra những gì tôi thấy trước mắt hôm đó, một bà chị trong hội thơ Quỳnh Dao sang trọng, tiếng tăm, đầy phẩm chất từ hơn nửa thế kỷ nay, những nữ sĩ đã đi vào lịch sử thi ca như niên trưởng  Cao Ngọc Anh, nữ sĩ Mộng Tuyết Thất tiểu muội, nữ sĩ lão thành Trùng Quang...vv...
Nơi thi đàn Quỳnh Dao, nữ sĩ  Đinh thị Thục Oanh làm rất ít thơ, nhưng mang chút âm hưởng của nhà thơ lớn Vũ Hoàng Chương, phu quân bà, thí dụ  khi đến thăm một bạn thơ Quỳnh Dao, nhưng bạn thơ này vắng nhà, nữ sĩ Thục Oanh viết vài dòng để lại, có câu:
...lòng ta bỗng nổi gió mưa... (ĐT Thục Oanh)
Chị đọc lại cho tôi nghe, cả 2 chúng tôi đều có ý nghĩ:
Tôi nói: chị viết thế thầy Chương giận chết.
Chị thản nhiên trả lời: ông ấy hay nói "nổi gió mưa" lắm, nên mình bị ghim câu ấy vào tiềm thức rồi.
Chị nằm quay mặt vào tường, rồi lại quay ra phía tôi đang ngồi nghiền ngẫm điều...nhân quả, và nghĩ tới nhiều tầng kiếp, vì có thể trong một đời người, không thể cái "nhân" nó toàn vẹn thế mà cái "quả" lại  ...không đúng với lý luận, tinh thần bản chất như lâu nay người ta hay đề cập đến.
Chị rất đức hạnh, nền nếp, phúc hậu, đoan trang. Mà sao bây giờ lại tự phơi thân, hành xác trước nỗi đời nghiệt ngã, đắng cay...
Chị nằm trên cái giường gỗ tạp, được vây quanh bằng chiếc màn vải. Trên đầu là mái tôn nóng như lửa  cháy, đến nỗi không còn muốn che đậy hình hài mỗi lần cơn đau vật vã, chẳng có thuốc men, đang chờ...chết!
Ra vô sau trước, chỉ có con trai duy nhất hầu hạ, cơm nước, vệ sinh...
Chị bỗng ngồi lên, nhìn tôi đăm đăm, cười lơ đãng, nụ cười thì vẫn như xưa, hiền hoà, thánh thiện, nhưng đôi mắt đã từ lâu ở thế giới nào, khiến mỗi lần gặp lại ai quen, chị tưởng như vừa hạnh ngộ lần đầu, hay ngược lại, nhân diện nào vừa đối mặt, chị tưởng quen đâu từ kiếp trước.
Tôi hỏi chị một câu rất tầm thường: Chi có nhớ em không, Cao Mỵ Nhân này. Chị chợt khép kín nụ cười, mắt long lanh như người đi lạc mới trở về, chị hơi nhíu mày lại, như tìm kiếm hình ảnh nào xa xôi, chị gật gật đầu, nói thầm với chính chị: 
Cao Mỵ Nhân hả, lâu lắm rồi không gặp, đang ở đâu hả?
Em đây này chị Thục Oanh, chị quên sao?
Chị ngó tôi, ánh mắt thật xa xăm, rồi bất thần nhìn tôi thật kỹ: không phải đâu, à mà phải nhớ rồi...
Nhưng bỗng chị cười thật ngơ ngác: Cũng biết Cao Mỵ Nhân à, đi đâu lâu rồi, có gặp cho tôi gởi lời thăm nhé...

Cứ như thế hết buổi trưa, cứ như thế, khi chợt nhớ cười vui, nhẹ nhàng thôi, bỗng quên hẳn, lại ngơ ngác, dè dặt, rồi xa lạ hẳn ...
Chị ơi, bộ nhớ của chị đã hoàn toàn ... Trắng Xoá  ...

CAO MỴ NHÂN (HNPD)

Bàn ra tán vào (0)

Comment




  • Input symbols

BỘ NHỚ CỦA CHỊ - CAO MỴ NHÂN

(HNPD) Tôi không dám kể ra những gì tôi thấy trước mắt hôm đó, một bà chị trong hội thơ Quỳnh Dao sang trọng, tiếng tăm, đầy phẩm chất từ hơn nửa thế kỷ nay,...


BỘ NHỚ CỦA CHỊ   -    CAO MỴ NHÂN

Cứ tưởng rằng tiềm thức chỉ làm việc trong lúc ngủ, nào ngờ nó xẩy ra ngay cả lúc người ta đang sáng suốt, thực tế nó khiến ta nhớ ra ngay, hay cũng tìm tòi một lúc mới nhận biết sự kiện trước mặt.
Cách đây 11 năm, tôi trở lại Saigon tìm cho được căn nhà bé nhỏ ở bên kia cầu Thị Nghề phía quận Bình thạnh, nơi nữ sĩ Đinh thị Thục Oanh, phu nhân cố thi sĩ Vũ Hoàng Chương đang trú ngụ cùng với con trai duy nhất của chị là cháu Vũ Hoàng Tuân. 
Vô tới nhà chị tôi mới biết là chị đang đau căn bệnh trầm kha nhất của người phụ nữ đã lớn tuổi.
Tôi không dám kể ra những gì tôi thấy trước mắt hôm đó, một bà chị trong hội thơ Quỳnh Dao sang trọng, tiếng tăm, đầy phẩm chất từ hơn nửa thế kỷ nay, những nữ sĩ đã đi vào lịch sử thi ca như niên trưởng  Cao Ngọc Anh, nữ sĩ Mộng Tuyết Thất tiểu muội, nữ sĩ lão thành Trùng Quang...vv...
Nơi thi đàn Quỳnh Dao, nữ sĩ  Đinh thị Thục Oanh làm rất ít thơ, nhưng mang chút âm hưởng của nhà thơ lớn Vũ Hoàng Chương, phu quân bà, thí dụ  khi đến thăm một bạn thơ Quỳnh Dao, nhưng bạn thơ này vắng nhà, nữ sĩ Thục Oanh viết vài dòng để lại, có câu:
...lòng ta bỗng nổi gió mưa... (ĐT Thục Oanh)
Chị đọc lại cho tôi nghe, cả 2 chúng tôi đều có ý nghĩ:
Tôi nói: chị viết thế thầy Chương giận chết.
Chị thản nhiên trả lời: ông ấy hay nói "nổi gió mưa" lắm, nên mình bị ghim câu ấy vào tiềm thức rồi.
Chị nằm quay mặt vào tường, rồi lại quay ra phía tôi đang ngồi nghiền ngẫm điều...nhân quả, và nghĩ tới nhiều tầng kiếp, vì có thể trong một đời người, không thể cái "nhân" nó toàn vẹn thế mà cái "quả" lại  ...không đúng với lý luận, tinh thần bản chất như lâu nay người ta hay đề cập đến.
Chị rất đức hạnh, nền nếp, phúc hậu, đoan trang. Mà sao bây giờ lại tự phơi thân, hành xác trước nỗi đời nghiệt ngã, đắng cay...
Chị nằm trên cái giường gỗ tạp, được vây quanh bằng chiếc màn vải. Trên đầu là mái tôn nóng như lửa  cháy, đến nỗi không còn muốn che đậy hình hài mỗi lần cơn đau vật vã, chẳng có thuốc men, đang chờ...chết!
Ra vô sau trước, chỉ có con trai duy nhất hầu hạ, cơm nước, vệ sinh...
Chị bỗng ngồi lên, nhìn tôi đăm đăm, cười lơ đãng, nụ cười thì vẫn như xưa, hiền hoà, thánh thiện, nhưng đôi mắt đã từ lâu ở thế giới nào, khiến mỗi lần gặp lại ai quen, chị tưởng như vừa hạnh ngộ lần đầu, hay ngược lại, nhân diện nào vừa đối mặt, chị tưởng quen đâu từ kiếp trước.
Tôi hỏi chị một câu rất tầm thường: Chi có nhớ em không, Cao Mỵ Nhân này. Chị chợt khép kín nụ cười, mắt long lanh như người đi lạc mới trở về, chị hơi nhíu mày lại, như tìm kiếm hình ảnh nào xa xôi, chị gật gật đầu, nói thầm với chính chị: 
Cao Mỵ Nhân hả, lâu lắm rồi không gặp, đang ở đâu hả?
Em đây này chị Thục Oanh, chị quên sao?
Chị ngó tôi, ánh mắt thật xa xăm, rồi bất thần nhìn tôi thật kỹ: không phải đâu, à mà phải nhớ rồi...
Nhưng bỗng chị cười thật ngơ ngác: Cũng biết Cao Mỵ Nhân à, đi đâu lâu rồi, có gặp cho tôi gởi lời thăm nhé...

Cứ như thế hết buổi trưa, cứ như thế, khi chợt nhớ cười vui, nhẹ nhàng thôi, bỗng quên hẳn, lại ngơ ngác, dè dặt, rồi xa lạ hẳn ...
Chị ơi, bộ nhớ của chị đã hoàn toàn ... Trắng Xoá  ...

CAO MỴ NHÂN (HNPD)

BÀN RA TÁN VÀO

Đề bài :"Tiếng Việt, yêu & ghét" - Lê Hữu ( Trần Văn Giang ghi lại )

'vô hình trung' là nghĩa gì vậy, sao cứ thích dùng, hình như có nghĩa là 'vô tình'

Xem Thêm

Đề bài :TIN CHIẾN SỰ MỚI NHẤT[ CẬP NHẬT NGÀY 20 -5 - 2022 ]

Suu cao,thue nang,nhu yeu pham tang gia.Kinh te eo seo...Vay ma dang Lua van lay tien cua dan tro giup linh tinh.Mo cua bien gioi.Ung ho toi ac truc tiep khi sua luat cho phep trom cuop o muc do <1.000 dollars thi vo toi....Neu vao thoi diem Trump,bon Lua da ho hoan nhu the nao ??? Nhung nguoi bau ban vi chut tu loi ,nghi gi ve dat nuoc ??? Phai chang day khong phai la dat nuoc minh ??? bat qua,lai tro ve que huong cu...Neu vay,ban la thang cho chet ! mien ban !

Xem Thêm

Đề bài :Tin Mới Nhất Về Chiến Sư Ucraina [ CẬP NHẬT NGÀY 14-5-2022 ]

Chung nao moi vet nho cua ho nha Dan da duoc tay xoa trang boc,thi Uk moi co hy vong...ngung chien.Cung vay,ngay nao ma cac cong ty ,co goc gac tu cac dang bac nu luu-anh hao cua khoi tu do va ong chief police va dang Lua thi moi giai xong phuong trinh tau cong !

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Hình cũ - Hà Thượng Thủ

Ngắm lại hình xưa chịu mấy ông Những Linh, Tùng, Duẫn với Mười, Đồng Mặt mày ai lại đi hồ hởi Phấn khởi khi Tàu cướp Biển Đông Phải chăng “quý” mặt đã thành mông Con mắt nay đà có nhưng không Nên mới chổng khu vào hải đảo Gia tài gấm vóc của tổ tông?

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm